Chương 104: Cũng Không Tồi
Trên đài thi đấu, Y Đông Mộc nhìn Hàn Sâm đang đi tới, lạnh lùng nói:
- Rất tốt, nếu như mày đã dám đến, vậy thì chuẩn bị sẵn tâm lý chịu chết đi.
Nói xong Y Đông Mộc đã rút dao găm từ bên hông ra, khắp khuôn mặt đều là sát ý.
- Mày cho rằng đang diễn phim võ hiệp à?
Trong lòng Hàn Sâm xem thường, câu nói như thế há là người bình thường có thể nói ra khỏi miệng được, độ nhục nhã quả thực là cực lớn.
Vì thế Hàn Sâm không nói gì, trực tiếp cùng Huyết Tinh Đồ Lục Giả dung hợp biến thân, sau đó một tay cầm lấy vỏ Tu La chiến đao, một tay cầm lấy chuôi đao, hướng về phía Y Đông Mộc chạy như điên.
Huyết Tinh Đồ Lục Giả vốn là thú hồn thiên về tốc độ, lúc toàn lực chạy đi, trong thời gian ngắn sản sinh ra lực bộc phát không kém hơn chiến đấu cơ là bao, chốc lát đã rút ngắn khoảng cách với Y Đông Mộc, khoảng cách hai người càng ngày càng gần.
Người đang xem cuộc chiến thấy cảnh này đều thắc mắc Tệ thần có phải bị điên rồi hay không, lại chủ động muốn đến gần Y Đông Mộc, chuyện này quả thật không khác gì đi chịu chết cả, Y Đông Mộc mạnh nhất chính là cận chiến, cơ hồ sau khi bị y áp sát liền rất khó trốn thoát một đòn chí mạng của y.
- Xong, Tệ thần đã hóa điên, xông tới cũng thôi đi, hắn ta lại còn dùng đao, dùng thương còn tốt, chí ít là có thể giữ khoảng cách.
- Tệ thần ra chiêu quá ngu, hắn hẳn phải mang cung tên tới, cho dù không có tác dụng, nhưng ở trên trời chậm rãi bắn còn tốt hơn việc cắm đầu lao tới.
Fan của Y Đông Mộc càng thêm vui vẻ:
- Thằng ngớ ngẩn này lại tự dẫn xác tới cửa, muốn không cho Đông Mộc nhà chúng tôi thắng cũng không được.
Khóe miệng Y Đông Mộc nổi lên một nụ cười gằn, một cái thú hồn cũng đồng thời dung hợp ở trên người y, là một con ma hầu biến dị, lập tức khiến cho sức mạnh cùng tốc độ của Y Đông Mộc tăng lên trên diện rộng, biến thân thành một con ma hầu màu đen hùng tráng cao tới một mét tám chín, sau lưng có một cái đuôi thô to kéo dài.
Y Đông Mộc không phải là không có thú hồn dung hợp biến thân cấp thần huyết, nhưng lại không có thú hồn biến thân cấp thần huyết xấp xỉ nhân loại, nếu như không thể sử dụng kỹ xảo mà mình am hiểu, không thể sử dụng dao găm cấp thần huyết, tác dụng của thú hồn biến thân thần huyết trái lại không bằng thú hồn biến dị.
Dị sinh vật thích hợp với hình dáng loài người vốn rất ít, chân chính hình người lại càng hiếm thấy, trừ thập đại Thần Tử năm đó ngẫu nhiên lấy được một con thú hồn thần huyết hình người, hầu như chưa từng thấy có thú hồn thần huyết hình người nào khác.
Huyết Tinh Đồ Lục Giả của Hàn Sâm đã xem như là thú hồn biến thân cấp thần huyết tương đối quý giá, có một đôi tay nhân loại, có thể để cho hắn hoàn mỹ sử dụng ra các loại kỹ xảo của con người.
Y Đông Mộc nhìn Hàn Sâm đang chạy tới như điên, cầm ngược dao găm thần huyết trong tay, đồng thời hai chân phát lực, cũng hướng về Hàn Sâm lao nhanh mà đi, khoảng cách giữa hai người nhanh chóng bị rút ngắn.
Tất cả mọi hành động của Y Đông Mộc, mỗi một cử động của thân thể, một cái nhấc chân giơ tay, đều rơi vào trong mắt Hàn Sâm, đều giống như là đang dựa theo quỹ tích mà hắn đặt trước để tiến hành, ở trong mắt Hàn Sâm, Y Đông Mộc quả thực giống như là một con rối gỗ, tất cả mọi thứ của Y Đông Mộc đều bị hắn nhìn thấu, có thể dự tính ra tất cả mọi hành động của Y Đông Mộc.
Hai người đều tinh thông đạo ám sát, một người có cảnh giới cao hơn người khác, sẽ xuất hiện tình huống như thế, mà Hàn Sâm đối với Y Đông Mộc lại rõ như lòng bàn tay, Y Đông Mộc lại hoàn toàn không biết hắn cũng tinh thông đạo ám sát, cố ý so với vô ý, kỳ thực Y Đông Mộc đã sớm chú định sẽ thất bại.
Cho dù tốc độ và sức mạnh của y mạnh hơn Hàn Sâm cũng không có tác dụng.
Ở trong chớp mắt hai người giao nhau mà qua, trong phút chốc Tu La chiến đao bị Hàn Sâm nhuộm thành màu vàng đã ra khỏi vỏ, lại ở trong chớp mắt vào vỏ, tất cả như nước chảy mây trôi thiên y vô phùng.
Hai người quay lưng lại với nhau tiếp tục lao ra thêm gần mười mét mới dừng lại, thân thể màu vàng hùng tráng như nhân mã kia của Hàn Sâm bất động như núi, mà Y Đông Mộc lại chậm rãi xoay người lại, nhìn chòng chọc vào bóng lưng Hàn Sâm, mở miệng từng chữ từng câu hỏi:
- Đó là đao pháp gì?
- Nghịch Tâm Trảm.
Hàn Sâm nhàn nhạt đáp, vẫn không quay đầu lại.
- Tao sẽ lại tìm mày, lần sau tao sẽ không thua nữa.
Y Đông Mộc nói xong, xoay người đi xuống đài thi đấu, vừa mới đi được vài bước liền rầm một tiếng trực tiếp ngã xuống mặt đất, vết thương sâu tới tận xương ở lồng ngực đang chảy máu không ngừng.
Trong nháy mắt toàn bộ không gian thứ nhất ở Thần Chi Tí Hộ Sở đều trở nên yên tĩnh.
Không biết bao nhiêu ức người đang xem trận quyết đấu này, lúc này đều há to miệng, nhưng một chút âm thanh cũng không phát ra được.
Không ai dám tin tưởng, kết quả trận quyết đấu lại là như vậy, nếu như ngược lại thì bọn họ còn có thể tiếp thu, nhưng mà Y Đông Mộc vô địch kia, Y Đông Mộc lấy tư thái vương giả một đường thuấn sát đi tới, cùng Tệ thần quyết đấu lại bị một đao chém trọng thương, chuyện này quả thực khiến cho người ta không có cách nào tin nổi.
Đừng nói là những fan của Y Đông Mộc, cho dù là fan của Tệ thần, trước trận đấu cũng chưa từng nghĩ tới Tệ thần có thể lấy ưu thế tuyệt đối thủ thắng như vậy, dù là fan vô cùng lạc quan với Tệ thần cũng đều cảm thấy đây sẽ là một trận ác chiến.
Nhưng mà không có ai nghĩ tới, Y Đông Mộc lại thất bại như vậy, bại không có chút hồi hộp nào, bại thê thảm như thế, hơn nữa còn là thua ở trên lĩnh vực cận chiến mà y am hiểu nhất.
Hàn Sâm xoay người lại, liếc mắt nhìn Y Đông Mộc ở dưới đài đang giẫy giụa bò lên, lạnh nhạt nói một câu:
- Có thể tiếp một đao nghiêm túc của tao mà không chết, mãy cũng không tồi.
Nói xong, Hàn Sâm cũng đã xoay người rời đi.
- Không tồi… Không tồi…
Câu nói này xoay quanh ở trong đầu vô số người đang xem cuộc chiến, khiến bọn họ cảm thấy đầu óc đều giống như muốn nổ tung, làm sao cũng cảm thấy không đủ dùng, hỗn loạn tưng bừng.
Ở trong mắt mọi người, thân hình của Tệ thần giống như lập tức cao lớn hơn rất nhiều lần, cao to mà lóng lánh ánh sáng, thật sự mạnh mẽ như thần.
- Tệ thần…
Fan vẫn ủng hộ Tệ thần lúc này rốt cục kịp phản ứng lại, hưng phấn kêu to lên, có người thậm chí đều đã nhảy lên.
Thời gian bị đọng lại giống như là bị đánh vỡ vậy, toàn bộ Thần Chi Tí Hộ Sở đều trở nên náo nhiệt, người người đều đang bàn luận trận chiến khó tin này.
- Nội dung vở kịch này chuyển biến cũng quá nhanh đi.
- Ha ha, những fan ủng hộ Y Đông Mộc kia đều bị mất mặt hết rồi.
- Đâu chỉ là đám fan kia, Tệ thần đây là đánh mặt toàn bộ truyền thông của Liên Minh, ngoại trừ Thần Chiến Thiên Hạ Phương Minh Toàn, CMN đều dự đoán Y Đông Mộc đoạt quán quân, kết quả thì sao? Top 10 đều không vào được, liền bị người quét ngang, ha ha…
- Bây giờ suy nghĩ lại một chút, thật sự là Phương Minh Toàn có dự kiến trước, anh ta phân tích hình như rất có đạo lý, chỉ là lúc trước đều bị đại thắng của Y Đông Mộc che đậy hai mắt, căn bản là không chú ý nghe Phương Minh Toàn phân tích.
- Lâm Phong mới thật là trâu bò, không hổ là người thứ hai giải thi đấu lần trước, đã sớm nhìn ra Tệ thần mới thật sự là BOSS.
- Ha ha, xem ra năm nay chính là cuộc chiến phong thần giữa Lâm Phong cùng Tệ thần rồi.
- Chúng ta thật sự đã nợ Phương Minh Toàn và Tệ thần một lời xin lỗi.
- Phương Minh Toàn chịu khổ.
- Người cũng rất không tệ… ha ha… đẹp trai nổ tung…
Trận quyết đấu vẻn vẹn mới mười giây đồng hồ, lại khiến cho hình tượng của Tệ thần lập tức phát sinh biến hóa long trời lở đất.
- Con hàng này còn ngầu hơn cả mình, lần sau mình cũng phải thử câu này một chút, có thể tiếp một đao nghiêm túc của tao mà không chết, mày cũng không tồi…
Đường Chân Lưu rất là hối hận trước đây mình không nghĩ tới một câu nói ngầu như thế.