Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 126: Đại Sa Mạc Bạch Ma

Chương 126: Đại Sa Mạc Bạch Ma

- Yên Nhiên, chúng ta là chị em tốt cùng phòng trong ba năm, cô không nói cho người khác biết, nói cho tôi biết có được không?
Khúc Lệ Lệ lộ ra nụ cười xấu xa lôi kéo Kỷ Yên Nhiên nói.
- Cái gì cơ?
Kỷ Yên Nhiên lộ ra vẻ ngơ ngác.
- Bạn trai của cô là ai vậy? Làm sao, cũng giữ bí mật với tôi à?
Khúc Lệ Lệ quệt miệng nói.
Kỷ Yên Nhiên lập tức buồn bực nói:
- Ai nói cho cô biết là tôi có bạn trai?
- Chuyện này còn cần phải hỏi à? Trong trường học có ai mà không biết, bạn trai cô lúc đối chiến Thượng Đế Chi Thủ thắng Lưu Khắc và Lý Trách, hơn nữa đều là thắng bọn họ hai mươi điểm, rất lợi hại nha.
Lòng tò mò của Khúc Lệ Lệ cháy lên hừng hực, lôi kéo Kỷ Yên Nhiên xích lại gần nói:
- Cô mau nói cho tôi biết, đến cùng thì bạn trai của cô là Âu Dương Tiểu Tán hay là Lý Ngọc Phong?
Kỷ Yên Nhiên càng thêm mê man:
- Cái gì cơ, tôi 6không biết cô đang nói cái gì, cái gì mà thắng Lưu Khắc và Lý Trách? Cái gì bạn trai, nói hươu nói vượn gì thế?
- Thật sự không biết?
Khúc Lệ Lệ trợn to hai mắt nhìn Kỷ Yên Nhiên.
- Đến cùng đã xảy ra chuyện gì?
Kỷ Yên Nhiên bình tĩnh hỏi.
Khúc Lệ Lệ đem chuyện đã xảy ra nói lại một lần, chuyện ban đầu thì Vương Long ngại mất mặt không nói ra, cũng chỉ nói tới chuyện cậu ta cùng Lưu Khắc, Lý Trách bị thua.
- Yên Nhiên, người kia thật sự không phải là bạn trai của cô à?
Sau khi Khúc Lệ Lệ nói xong, vẫn có chút không quá tin tưởng hỏi.
- Tôi thề, tôi thật sự không có bạn trai, cũng không biết người kia đến cùng là ai, không ngờ lại đùa như vậy.
Kỷ Yên Nhiên có chút tức giận nói.
Thời gian đã trôi qua rất lâu, Kỷ Yên Nhiên đã sớm quên chuyện xảy ra lúc ở trên phi thuyền lần trước, hơn nữa ở trong ấn tượng của cô, người kia cũng chỉ là một tên dùng bản gian lận mà thôi, có khả năng liền trường quân đội Hắc Ưng cũng không thi đậu, bằng không tại sao lại không đến tìm cô.
Vì thế Kỷ Yên Nhiên cũng không liên hệ tới chuyện trên phi thuyền, chỉ cho rằng đó là một cao thủ đang đùa dai.
Nhưng mà càng ngày càng có nhiều người hỏi Kỷ Yên Nhiên xem bạn trai cô là ai, cô đều chỉ có thể bất đắc dĩ giải thích, cô cũng rất muốn biết, người dùng ID “Bạn Gái Của Tôi Là Kỷ Yên Nhiên” kia đến cùng là ai.
Kỷ Yên Nhiên dự định sẽ mạnh mẽ mắng hắn một trận, làm người làm sao có thể như vậy.
Nhưng mà cô nghĩ tới nghĩ lui, cũng không nghĩ ra là ai.
Câu lạc bộ Thượng Đế Chi Thủ trong trường, thành tích ở trong các trường quân đội Liên Minh cũng chỉ có thể miễn cưỡng tiến vào mười vị trí đầu, việc này bởi vì có quan hệ tới Lý Ngọc Phong, bằng không liền mười vị trí đầu đều rất khó tiến vào.
Tuy rằng còn có một cao thủ khác là Âu Dương Tiểu Tán, nhưng mà người ta không hề có hứng thú gia nhập vào câu lạc bộ,
Kỷ Yên Nhiên còn đang suy nghĩ có nên tự mình đi mời y hay không.
Có thực lực hành hạ Lý Trách như vậy, chỉ có hai người kia, Kỷ Yên Nhiên có thể khẳng định không phải là Lý Ngọc Phong, tính cách của Lý Ngọc Phong không làm ra được chuyện như vậy, còn có phải là Âu Dương Tiểu Tán hay không, Kỷ Yên Nhiên cũng không dám khẳng định.
- Sẽ là ai đây?
Liền Kỷ Yên Nhiên cảm thấy rất buồn bực.
Tuy rằng trong trường đều đã biết “Bạn Gái Của Tôi Là Yên Nhiên” không có quan hệ gì với Kỷ Yên Nhiên, nhưng mà đã gọi thuận miệng, nhắc tới người kia, vẫn bị mang theo cái tên Bạn Trai Của Kỷ Yên Nhiên này, khiến Kỷ Yên Nhiên rất là buồn bực.
Trải qua chuyện này, mạng lưới chiến đấu trong trường và cộng đồng Internet đột nhiên xuất hiện hàng loạt các loại ID như “Tôi là bạn trai của XX” “Tôi là chồng của XX” “Chồng của XX là tôi” “Tôi là bạn gái của XX”, có thể nói là hại người rất nặng.
Hàn Sâm cùng lão Thạch làm đương sự nhưng lại không biết trong trường đã đang điên cuồng truyền lưu chuyện này, lão Thạch thì ngủ say như chết, Hàn Sâm thì đang lật xem tư liệu chiến giáp.


Lữ Mông và Trương Dương đẩy cửa trở về, sau đó lập tức vây quanh Hàn Sâm.
- Lão tam, cậu được đó, dĩ nhiên lại hành hạ Lưu Khắc và Lý Trách, biết cậu mạnh, nhưng mà không nghĩ tới lại mạnh đến trình độ như vậy.
Lữ Mông nhìn chằm chằm vào Hàn Sâm nói.
- Không hổ là kẻ địch trong số mệnh của tôi.
Mặt mũi Trương Dương lại tràn đầy vẻ nhiệt tình.
- Cái gì vậy, hai người làm sao thế?
Hàn Sâm tỏ vẻ nghi hoặc nhìn bọn họ.
- Thằng ranh cậu còn giả vờ cái gì? Có tin bây giờ tôi đi ra ngoài hô Bạn Trai Của Kỷ Yên Nhiên ở phòng 304 chúng tôi hay không, đám súc vật bên ngoài sẽ chạy tới đây nuốt sống cậu đấy.
Lữ Mông khà khà nói.
- Xảy ra chuyện gì thế?
Lão Thạch cũng bị làm cho thức giấc, nằm lỳ ở trên giường hỏi.
Lữ Mông đem chuyện lưu truyền ở bên ngoài nói lại một lần, nhìn Hàn Sâm lặng lẽ cười nói:
- Lão tam, cậu xem đó mà làm, lần này nếu như không mời khách, chúng tôi sẽ bán đứng cậu, bây giờ khẳng định Kỷ Yên Nhiên đã hận cậu tới chết, bên ngoài có rất nhiều tên đang hận không thể lấy mạng của cậu, cậu suy nghĩ kỹ càng đi.
Lão Thạch há to miệng, một lúc cũng không khép lại, hoàn toàn không nghĩ tới lúc đó Hàn Sâm thắng lại là nhân vật trâu bò như vậy, lúc xem hình như rất yếu mà, còn tưởng rằng là vài con gà chứ.
- Tôi không có ý kiến gì.
Hàn Sâm đương nhiên không sợ, hắn không đi tìm Kỷ Yên Nhiên, nếu như Kỷ Yên Nhiên muốn tìm hắn, đương nhiên hắn cầu còn không được, vừa vặn cùng Kỷ Yên Nhiên tính toán sổ sách một chút.
Nhưng mà lão Thạch lại sợ hãi không nhẹ, liền vội vàng nói:
- Lão nhị, cậu đừng đùa, sự tình là như thế này.
Lão Thạch đem chuyện xảy ra nói lại một lần từ đầu tới cuối, lúc này Lữ Mông cùng Trương Dương mới chợt hiểu ra, Trương Dương vỗ vai Hàn Sâm nói:
- Thì ra là vì ra mặt cho anh em, lão tam cậu yên tâm, tôi bảo đảm mọi người sẽ không nói ID của cậu ra, 304 chúng ta không có kẻ phản bội.
Lữ Mông thấy không doạ dẫm được Hàn Sâm, liền chuyển hướng qua lão Thạch:
- Tôi bảo này tiểu tứ, lão tam giúp cậu hả giận như vậy, còn bởi thế mà đắc tội với nhiều người như vậy, có phải là cậu nên biểu thị chút gì đó hay không?
- Đừng nói gì cả, đi lên căng tin, cơm ăn bao no.
Lão Thạch vỗ bộ ngực nói.
- Dừng.
Ba người đều xem thường giơ ngón tay giữa lên với lão Thạch.
Khoảng thời gian này Hàn Sâm vẫn đang nghiên cứu chiến giáp, tiến vào thế giới Tí Hộ Sở đều đi cùng bọn Tần Huyên, đi săn giết sinh vật thần huyết mấy lần, cuối cùng tổng cộng thành công săn giết ba lần, nhưng một đòn tối hậu đều không phải của hắn, không có thú hồn, cuối cùng chỉ được phân một chút thịt sinh vật thần huyết.
Bây giờ ngón tay cái đã trở thành lão đại của Quyền Đầu Đoàn, cũng gọi Hàn Sâm hai lần, hai lần đều thành công săn giết được sinh vật thần huyết, Hàn Sâm cũng được chia một chút thịt sinh vật thần huyết.
Tất cả thịt sinh vật thần huyết này gộp lại, tổng cộng cũng để cho hắn gia tăng thêm được một điểm thần gen, thần gen vừa vặn đạt được tròn 40 điểm.
Hàn Sâm cảm thấy tiếp tục như vậy cũng không được, đang nghiên cứu phải đi nơi nào mới có thể một mình săn giết sinh vật thần huyết, ít nhất cũng phải săn giết một vài sinh vật biến dị tẩm bổ một chút, Miêu Quân cũng sắp ăn hết Hắc Châm Phong biến dị rồi, cần phải bổ sung lương thực cho nó.
Hơn nữa tiến độ học tập bây giờ của Hàn Sâm, ứng phó kỳ thi nửa năm một lần hoàn toàn không thành vấn đề, để trống ra khoảng hơn nửa tháng, cũng đủ để đi xa một chuyến.
Hàn Sâm không ngừng lật xem các loại tư liệu về Cương Giáp Tí Hộ Sở, cùng với những tài liệu mà các tiền bối khác từng thăm dò Cương Giáp Tí Hộ Sở lưu lại.
Rốt cục Hàn Sâm khóa chặt một mục tiêu, đó chính là Đại Sa Mạc Bạch Ma.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất