Chương 141: Ước Hẹn
- Không nghĩ tới tiểu tử dối trá kia lại có thể thi đậu Hắc Ưng, hiện tại điều kiện nhập học ở Hắc Ưng có phải là quá thấp rồi hay không?
Kỷ Yên Nhiên vừa đi vừa nghĩ, hoàn toàn không liên hệ Hàn Sâm với tài khoản Bạn Gái Của Tôi Là Kỷ Yên Nhiên.
Ở trong ấn tượng của cô, Hàn Sâm chính là một tiểu tử dối trá, không thể là một cao thủ được, càng không thể là người kia.
Kỷ Yên Nhiên đi phía trước, không bao lâu sau cô lại thấy Hàn Sâm đi theo phía sau, cô xoay người lại nhìn Hàn Sâm cau mày nói:
- Cậu muốn làm gì?
- Tôi trở về phòng ngủ, chẳng lẽ theo dõi cô?
Hàn Sâm liếc mắt nói.
- Cậu học khoa nào? Phòng ngủ ở nơi đâu?
Kỷ Yên Nhiên tự nhiên không tin tưởng hắn.
- Khoa bắn cung, tòa nhà E10 phòng 304.
Hàn Sâm cười tủm tỉm nhìn Kỷ Yên Nhiên nói.
Kỷ Yên Nhiên hơi ngẩn người, phòng của Hàn Sâm đúng là ở chỗ này, hơn nữa tòa nhà nơi Hàn Sâm ở kia, lại ở ngay phía sau tòa nhà của cô.
- Khoa bắn cung à, chẳng trách cậu có thể thi đậu Hắc Ưng, chơi game ăn gian, ngay cả nhập học cũng ăn gian mới có thể vào được.
Kỷ Yên Nhiên bĩu môi nói.
- Có người đối xử với bạn trai như cô sao?
Hàn Sâm bất đắc dĩ nói.
- Chờ cậu có bản lĩnh thắng tôi rồi hãy nói câu này đi, tiểu tử lừa đảo.
Kỷ Yên Nhiên bĩu môi nói.
- Thắng cô còn không dễ dàng ư, hiện tại là được.
Hàn Sâm bị cô nàng trái một câu gian lận phải một câu lừa đảo cũng có chút khó chịu.
- Lại muốn lừa đảo đúng không?
Kỷ Yên Nhiên khinh thường nói.
Hàn Sâm không biết nên nói gì:
- Cô nói tôi lừa đảo, tôi chứng minh cho cô xem mà cô lại không tin, vậy cô muốn thế nào?
- Nếu cậu thật sự có bản lãnh, ngày mai chúng ta cùng đi máy huấn luyện chuyên nghiệp trong trường học để so tài.
Kỷ Yên Nhiên nói.
- Được, đưa số của cô cho tôi, ngày mai tôi liên hệ với cô.
Hàn Sâm cười nói.
Kỷ Yên Nhiên chỉ lườm một cái:
- Mơ đi, cậu muốn nhân cơ hội lấy số của tôi à, chiều mai ba giờ, tôi ở tòa nhà E16 phòng số 138 chờ cậu, có bản lĩnh thì đến.
- Được, tôi nhất định đi, chờ làm bạn gái của tôi đi.
Hàn Sâm cười nói.
- Xí.
Kỷ Yên Nhiên không thèm quan tâm tới Hàn Sâm, xoay người nhanh chóng chạy đi.
Buổi chiều ngày thứ hai, khi Hàn Sâm đang chuẩn bị muốn đi, lại đột nhiên nhận được mệnh lệnh của Tần Huyên, bảo hắn lập tức tới Cương Giáp Tí Hộ Sở, có nhiệm vụ quan trọng.
Hàn Sâm không thể làm gì khác hơn là từ bỏ cuộc hẹn, chạy tới trạm chuyên chở tiến vào Cương Giáp Tí Hộ Sở.
Hắn tuy rằng rất muốn thông báo cho Kỷ Yên Nhiên một tiếng, nhưng Kỷ Yên Nhiên lại không cho hắn biết số của cô ấy, muốn thông báo cho cô ấy cũng không có cách nào.
Ba giờ chiều Kỷ Yên Nhiên đến nơi này, kết quả ngay cả cái bóng cũng không đợi được, trong lòng càng nhận định Hàn Sâm chính là một tên tiểu tử dối trá.
Hàn Sâm đi hai ngày mới trở về, cũng không có cách nào liên hệ với Kỷ Yên Nhiên, hắn cũng không để chuyện này trong lòng, mỗi ngày vẫn dựa theo kế hoạch của mình đi học tập.
- Mọi người yên lặng một chút, tôi có lời muốn nói.
Chủ nhiệm béo cầm trong tay một xấp tài liệu, thừa dịp mọi người đều có mặt, ho nhẹ một tiếng nói ra.
- Chủ nhiệm, có lời gì cứ nói đi, chúng tôi đều có thể nghe thấy.
Lão Thạch vừa ở ngồi trên phi thuyền 3D luyện tập lái chiến giáp vừa nói.
Những người khác cũng đang luyện tập các loại khác, chủ nhiệm béo buồn bực nói:
- Qua mấy ngày nữa Tinh Vũ Bôi sẽ bắt đầu, chúng ta nói thế nào cũng là câu lạc bộ chiến giáp, cũng nên tham gia thi đấu chiến giáp chứ, nơi này là có hạng mục liên quan đến chiến giáp, mọi người tới xem một chút rồi chúng ta báo danh thi đấu hạng mục.
- Anh là chủ nhiệm, anh quyết định là được.
Lữ Mông không quan tâm nói.
Trong mắt Trương Dương sáng rực:
- Đương nhiên là tất cả hạng mục đều báo danh.
- Chúng ta tổng cộng chỉ có mấy người như vậy, báo danh hết, người đâu ra?
Vương Manh Manh nháy mắt nói.
- Hơn nữa chúng ta là câu lạc bộ chiến giáp hạng nặng, rất nhiều hạng mục khẳng định không sánh được với người của câu lạc bộ chiến giáp.
Lý Trân Trân nói ra.
Vương Thuần cũng nói:
- Những hạng mục thi đấu về chiến đấu thì chúng ta khẳng định không được, đặc biệt chiến đấu đoàn thể năm đối năm, chúng ta căn bản không luyện tập qua, kém câu lạc bộ chiến giáp quá xa.
- Như vậy mới có tính khiêu chiến, chỉ cần chúng ta một lòng đoàn kết thì nhất định có thể thắng lợi.
Vẻ mặt Trương Dương vô cùng kiên định và tự tin.
Chủ nhiệm béo làm khó xử nhìn về phía Vương Manh Manh:
- Rốt cuộc chúng ta báo danh thế nào?
Vương Manh Manh nhìn về phía Hàn Sâm đang nghiên cứu tư liệu:
- Sư huynh, anh nói chúng ta báo danh nội dung gì đây?
- Tinh Vũ Bôi gì đó, đạt được quán quân có ích lợi gì?
Hàn Sâm suy nghĩ một chút rồi hỏi
Khỉ ốm vội vàng nói:
- Đương nhiên là có chỗ tốt, khen thưởng mỗi hạng mục không giống nhau, ba người đứng đầu đều có khen thưởng, người đứng thứ nhất có khen thưởng tốt nhất, nếu như là chiến đấu đoàn thể năm đấu năm, đạt được quán quân thì năm người dự thi, mỗi người đều sẽ được thưởng một chiếc chiến giáp Tinh Thú, có giá thị trường hơn một triệu đấy. Nếu như có thể đạt được quán quân trong hạng mục chiến đấu một người, khen thưởng sẽ càng thêm phong phú, là một chiến giáp Tinh Hoàng kiểu mới nhất, giá trị gần nghìn vạn.
- Ba vị trí đầu mỗi hạng mục đều có khen thưởng, chúng ta cũng có thể tận lực thử một lần, tranh thủ giành được ba vị trí đầu, cho dù không giành được, cũng coi như là một cơ hội rèn luyện hiếm thấy.
Chủ nhiệm béo nói.
- Thế thì báo hết đi.
Hàn Sâm nghe có nhiều khen thưởng như vậy, còn là do Tinh Vũ tập đoàn bỏ vốn, thực sự là ngu mới không cầm, có thể tranh thủ thử một lần xem.
- Thật sự báo danh toàn bộ?
Chủ nhiệm béo nhìn về phía Vương Manh Manh.
- Sư huynh nói báo hết, vậy chúng ta cứ báo đi.
Vương Manh Manh lại suy nghĩ một chút rồi hỏi:
- Thời gian thi đấu những hạng mục này có trùng nhau hay không? Cùng một người có thể tham gia tất cả mọi hạng mục không?
Chủ nhiệm béo nhìn bảng thời gian thi đấu một chút:
- Ngoại trừ một hạng mục, những hạng mục khác đều không thành vấn đề, đó là hạng mục cho một người, một người trong chúng ta tham gia hạng mục kia là được.
- Vậy thì quyết định như thế đi, chuyện báo danh giao cho chủ nhiệm béo.
Vương Manh Manh cười nói.
- Manh Manh, như vậy không được hay lắm đâu? Câu lạc bộ chúng ta tổng cộng chỉ có mấy người, hơn nữa đều là người mới, đến lúc thi đấu hạng mục nào cũng thua, có quá xấu hổ hay không?
Lý Trân Trân lo lắng nói.
- Không sao, có sư huynh ở đây, không thua được.
Vương Manh Manh mù quáng tin tưởng Hàn Sâm.
Lý Trân Trân và Vương Thuần dùng ánh mắt khác thường nhìn về phía Hàn Sâm, hai người các cô không nhìn ra Hàn Sâm đều là tân sinh giống các cô có chỗ nào lợi hại, lại khiến Vương Manh Manh sùng bái hắn như thế.
Hai người đã từng hỏi Vương Manh Manh, tại sao cô lại sùng bái Hàn Sâm như thế, Vương Manh Manh chỉ nói trước đây cô đã quen Hàn Sâm, từ nhỏ đến lớn Hàn Sâm đều rất lợi hại.
Nhưng Lý Trân Trân và Vương Thuần đều vô cùng nghi ngờ, hai người không nhìn thấy Hàn Sâm từng có biểu hiện gì xuất sắc.
Hơn nữa những ngày gần đây từ khi Hàn Sâm gia nhập câu lạc bộ, hắn đều đang luyện tập điều khiển những chiến giáp hạng nặng đó, căn bản chưa từng thấy luyện tập chiến giáp, hắn như thế còn muốn đạt được thành tích tốt, thế này quá không thực tế.