Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 160: Mẹ Nói Da Mặt Dày Mới Có Vợ

Chương 160: Mẹ Nói Da Mặt Dày Mới Có Vợ

Kỷ Yên Nhiên cúi đầu cắn môi không nói gì, nhưng trong lòng thì đủ loại cảm xúc, trong lúc nhất thời không biết phải mở miệng như thế nào, cô nằm mơ cũng không ngờ tới, vậy mà sẽ có một ngày như vậy.
- Học tỷ, có phải cô nên thực hiện giao kèo rồi hay không?
Hàn Sâm ngoác miệng ra nói.
- Ở trước công chúng, cậu cũng không thể để cho tôi thực hiện ở chỗ này chứ?
Kỷ Yên Nhiên giống như là uống rượu say, trên gương mặt hiện lên hai mảnh ửng đỏ, hờn dỗi nói.
Trong lòng Hàn Sâm lập tức rung động, mở to hai mắt nhìn nói:
- Chẳng lẽ học tỷ muốn cùng tôi đi mướn phòng?
- Mướn phòng cái đầu cậu.
Kỷ Yên Nhiên xấu hổ ném cái ly trong tay tới Hàn Sâm, quay người liền đi ra ngoài
Hàn Sâm đón lấy cái ly, liền vội vàng đuổi theo, cùng đi song song với Kỷ Yên Nhiên, còn dùng cánh tay đụng đụng cánh tay của Kỷ Yên Nhiên.
- Làm gì thế?
Kỷ Yên Nhiên tức giận trừng mắt liếc hắn một cái.
- Bạn bè có lẽ phải đi như vậy mới đúng chứ.
Hàn Sâm lôi kéo bàn tay nhỏ bé của Kỷ Yên Nhiên, làm cho cô nắm cánh tay của mình, cười tủm tỉm nói.
Đôi má của Kỷ Yên Nhiên ửng đỏ, nhưng không rút tay về được, lườm Hàn Sâm nói:
- Da mặt thật dày.
- Mẹ nói da mặt dày mới có thể tìm được vợ.
Hàn Sâm lại tuyệt không xấu hổ, nói khoác không biết ngượng.
Kỷ Yên Nhiên đang muốn nói thêm cái gì, lại đột nhiên nhìn thấy phía trước có mấy sinh viên đang đi tới, vội vàng giống như là con thỏ nhỏ bị làm cho kinh hãi, kéo mũ xuống một chút, cúi đầu xuống ôm thật chặt cánh tay của Hàn Sâm, dựa vào bên cạnh hắn, mượn Hàn Sâm yểm hộ, khiến cho mấy sinh viên ở phía đối diện không thấy rõ bộ dáng của cô.
Kỷ Yên Nhiên mặc dù trốn tốt, nhưng mà mấy sinh viên ở phía trước nhìn thấy Hàn Sâm, lại ngạc nhiên vây quanh.
- Đại thần, là anh hả đại thần?
- Đại thần, anh là thần tượng của tôi đó.
- Đại thần, trận đấu ngày đó thật sự là quá đẹp, thao tác kia quả thực quá ngầu, trận chung kết phải cố gắng lên nha, lấy giải quán quân trở về.
- ...
Mấy người đều là sinh viên năm nhất, đều vô cùng hưng phấn vây quanh Hàn Sâm, bây giờ Hàn Sâm cũng là nhân vật phong vân trong trường quân đội Hắc Ưng rồi, được công nhận là đại thần trong giới chiến giáp.
- Đại thần, đây là bạn gái của anh à?
Rất nhanh bọn họ đã chú ý tới Kỷ Yên Nhiên ở bên cạnh Hàn Sâm, nhưng vì Kỷ Yên Nhiên đội mũ cúi đầu, bọn họ cũng không nhìn thấy bộ dạng của Kỷ Yên Nhiên như thế nào, đương nhiên cũng không nhìn ra đây chính là Kỷ Yên Nhiên.
Bây giờ Kỷ Yên Nhiên thực sự muốn tìm một cái lỗ chui vào, đi cũng không được ở lại cũng không xong, chỉ đành ôm chặt cánh tay của Hàn Sâm cúi đầu không nói lời nào.
- Đúng vậy, bạn gái của tôi, tính cách của cô ấy hướng nội, thẹn thùng không thích nói chuyện.
Hàn Sâm khẽ cười nói.
- Một cô gái ngây thơ a…
Mấy người lại suy đoán lung tung một trận, Hàn Sâm rất tình nguyện nói chuyện phiếm với bọn họ.
Bây giờ Kỷ Yên Nhiên ôm chặt lấy hắn, cánh tay của hắn hoàn toàn dính vào chỗ mềm mại đàn hồi, đây chính là hưởng thụ khó có được, Hàn Sâm chỉ hy vọng những sinh viên này có thể trò chuyện với hắn lâu một chút.
Nhưng mà tố chất của người ta rất cao, không muốn quấy rầy bọn họ, cùng Hàn Sâm trò chuyện trong chốc lát liền cáo biệt.
Hàn Sâm rất muốn lôi kéo bọn họ tán gẫu thêm một lúc nữa, nhưng mà cuối cùng da mặt vẫn hơi mỏng một chút, không thể làm được, lưu luyến không rời vẫy tay từ biệt với mấy người.
- Cậu cố ý đúng không?
Chờ sau khi những sinh viên kia đi xa, bàn tay nhỏ bé của Kỷ Yên Nhiên hung tợn nhéo lên lưng Hàn Sâm một cái.
- Cố ý thì có gì không đúng à?
Hàn Sâm oan ức nói.
Kỷ Yên Nhiên không có biện pháp gì với Hàn Sâm, Hàn Sâm cũng đã lôi kéo cô tiếp tục đi về phía trước.
Bây giờ đã là nửa đêm, ngoại trừ mấy sinh viên vừa rồi, không hề đụng phải những người khác, hai người đi ở bên trong khu giảng dường yên tĩnh, đều không nói gì, liền đi thẳng đến phía dưới khu ký túc xá của Kỷ Yên Nhiên.
- Học tỷ, sẽ không phải cứ trở về như vậy chứ? Giao kèo vẫn còn chưa thực hiện mà?
Cửa ra vào khu ký túc nữ, Hàn Sâm lộ ra vẻ đau khổ nói.
Mặt Kỷ Yên Nhiên trắng không còn chút máu, thò tay nói:
- Lấy giao kèo ra.
Hàn Sâm nghe lời lấy phần giao kèo kia của mình ra, đưa cho Kỷ Yên Nhiên, Kỷ Yên Nhiên thu giao kèo lại, đôi má hơi đỏ lên, sau đó mới cắn môi nói:
- Cậu nhắm mắt lại.
Hàn Sâm rất nghe lời nhắm mắt lại.
Kỷ Yên Nhiên hít sâu một hơi, mặt đỏ tim run, cố nén ý nghĩ quay người đào tẩu, nhón mũi chân, chu cặp môi đỏ mọng lên hôn một cái lên miệng Hàn Sâm như chuồn chuồn điểm nước, sau đó quay người liền muốn chạy trốn.
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, cặp môi đỏ mọng của Kỷ Yên Nhiên còn chưa kịp rời bờ môi của Hàn Sâm, một tay Hàn Sâm đã ôm lấy eo nhỏ của cô, tay kia thì đã trượt vào mái tóc của cô, ôm lấy cái cổ trắng ngần.
Lập tức cả người Kỷ Yên Nhiên đều bị Hàn Sâm chặt chẽ ôm vào trong ngực, cặp môi đỏ mọng cũng bị Hàn Sâm hôn lấy.
A… !
Thân thể Kỷ Yên Nhiên cứng đờ, sau đó chậm rãi mềm nhũn ra, tay ngọc vô lực cầm lấy vạt áo trên ngực Hàn Sâm, thân thể càng ngày càng mềm, chân có chút như nhũn ra, vô ý lùi hai bước về sau.
Hàn Sâm mới nếm thử hương vị thơm ngon, sao chịu buông tha Kỷ Yên Nhiên như vậy, tiến lên hai bước, vừa vặn đẩy thân thể Kỷ Yên Nhiên tựa vào một cây cột ở cổng ký túc.
Hai người mới nếm thử tư vị, đang có chút quên mình dây dưa, lại đột nhiên nghe được một giọng nữ giòn giã trong trẻo:
- Các bạn, trước công chúng cũng không được tốt lắm đâu, ít nhất cũng phải tìm khu rừng nhỏ chứ?
Kỷ Yên Nhiên nghe được giọng nói này, lập tức bị dọa phát sợ, giọng nói này rõ ràng chính là bạn thân kiêm bạn cùng khóa cùng phòng Khúc Lệ Lệ.
Phản ứng đầu tiên của Kỷ Yên Nhiên chính là muốn đẩy Hàn Sâm ra, nhưng mà nghĩ lại một chút lại thấy không được, đẩy Hàn Sâm ra, Khúc Lệ Lệ chỉ cẩn liếc mắt là thấy được cô.
Kỷ Yên Nhiên vội vàng dúi đầu vào trong ngực Hàn Sâm, thẹn thùng tới mức cả khuôn mặt đều giống như lửa đốt, trong lòng cũng hận chết Hàn Sâm rồi, nếu không phải là Hàn Sâm hư hỏng như vậy, cô cũng sẽ không rơi vào tình trạng lúng túng như vậy.
- Bạn gì ơi, đã trễ như vậy mà bạn còn không quay về ngủ, đứng ở chỗ này xem, bạn cũng muốn tham gia à?
Hàn Sâm biết rõ Kỷ Yên Nhiên thẹn thùng, một tay ôm mái tóc của cô, chặn ánh mắt của Khúc Lệ Lệ lại, làm cho Khúc Lệ Lệ không nhìn thấy mặt của Kỷ Yên Nhiên, cười tủm tỉm nói.
- Lưu manh!
Khúc Lệ Lệ căm hận giậm chân một cái, chạy trở phòng mình.
Chờ cho Khúc Lệ Lệ lên lầu, Kỷ Yên Nhiên mới hung hăng giẫm lên chân Hàn Sâm một cái, thẹn thụng chạy vào thật nhanh, chỉ để lại Hàn Sâm bụm lấy chân kêu thảm thiết.
Kỷ Yên Nhiên không trực tiếp trở về phòng mình, trốn trước một lúc trong nhà vệ sinh công cộng của ký túc, đợi trong đó một hồi lâu, mới trở lại phòng ngủ.
Khúc Lệ Lệ nhìn thấy Kỷ Yên Nhiên trở về, lập tức nhịn không được nói với Kỷ Yên Nhiên:
- Yên Nhiên, bạn có đụng phải đôi cẩu nam nữ ở dưới lầu hay không?
- Cẩu nam nữ nào?
Kỷ Yên Nhiên làm bộ không biết, nhưng mặt lại trở nên đỏ bừng.
- Chính là đôi cẩu nam nữ đứng dưới cổng ký túc ôm nhau gặm kia, thật sự là không biết thẹn, không biết mặt dày cỡ nào, ở loại địa phương như thế liền làm ra chuyện kia, còn biết xấu hổ hay không? Nam căn bản là một tên đại lưu manh, còn nói với mình cái gì… bẩn thỉu đến mức mình không muốn nói lại, người nữ kia khẳng định cũng không phải là thứ gì tốt, nhất định là một dâm phụ…
Khúc Lệ Lệ tức giận, nói một hơi cho hả giận.
Kỷ Yên Nhiên đã sớm thẹn thùng hận không thể tìm một cái lỗ để chui xuống, thế nhưng mà lại không thể không giả bộ ra vẻ cái gì cũng không biết.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất