Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 59: Tán Tài Đồng Tử

Chương 59: Tán Tài Đồng Tử

- Cô của cậu càng ngày càng quá mức.
Trong lòng Trương Đan Phong cảm thấy khó chịu.
- Không sao cả, tôi đã coi bọn họ là người dưng rồi.
Hàn Sâm thuận miệng nói một câu, sau đó liền có chút nghi ngờ nhìn Trương Đan Phong hỏi:
- Vừa rồi bọn họ nói Lâm Bắc Phong của công ty khai thác khoáng sản Sâm Trọng là ai thế?
Hàn Sâm nghi ngờ hỏi, hắn cũng biết một người tên là Lâm Bắc Phong, là một tên từ Tí Hộ Sở khác vượt qua núi sâu đầm lớn đi tới Cương Giáp Tí Hộ Sở, Hàn Sâm đã từng cứu y một lần.
- Chính là một tên khốn có vận may tốt đến kinh khủng.
Trương Đan Phong đại khái kể lại chuyện của công ty khai thác khoáng sản Sâm Trọng một lần.
Trước kia công ty khai thác khoáng sản Sâm Trọng chỉ là một công ty nhỏ có mấy cái quặng mỏ, về sau bọn họ mua lại một viên phế tinh vốn dùng để chứa rác, ai ngờ ở trên tinh cầu chứa rác kia lại phát hiện ra lượng lớn khoáng sản quý giá.
công ty khai thác khoáng sản Sâm Trọng chính là dựa vào viên phế tinh có trữ lượng quáng hiếm phong phú này, trong thời gian ngắn ngủn hai mươi năm liền trở thành một tập đoàn khoáng sản có thực lực đa tinh cầu.
Giám đốc của công ty khai thác khoáng sản Sâm Trọng chính là cha của Lâm Bắc Phong, Lâm Bắc Phong mới tiến vào thế giới Thần Chi Tí Hộ Sở không lâu, ra tay vô cùng hào phóng, quả thực tựa như một tán tài đồng tử phiên bản hiện đại, đương nhiên cũng có rất nhiều người muốn làm bạn với y.
- Đúng là may mắn thật.
Hàn Sâm hâm mộ nói.
- Việc này cũng không hâm mộ được, người ta đã chạy thắng không biết bao nhiêu ức tinh trùng mới có thể hưởng thụ giống như bây giờ.
Trương Đan Phong cười cười nói thêm:
- Nhưng mà công ty khai thác khoáng sản Sâm Trọng cũng không có sản nghiệp quan trọng nào ở trên Lạc Gia tinh, y chạy đến tới nơi này làm gì?
Ở trong một phòng yến hội khác, không ít nhân sĩ tinh anh đang ăn uống linh đình, trong đó không thiếu nhân sĩ tinh anh ba bốn mươi tuổi đã tiến vào không gian thứ hai của Thần Chi Tí Hộ Sở, nhưng mà tiêu điểm của yến hội lại là một tên thiếu niên mười sáu, mười bảy tuổi.
Nếu như Hàn Sâm có ở chỗ này, nhất định sẽ nhận ra thiếu niên này chính là tên Lâm Bắc Phong mà lúc trước hắn cứu kia.
Lâm Bắc Phong phong độ nhẹ nhàng vòng quanh đám người, thoạt nhìn thì có bộ dáng thành thạo tiêu sái, hoàn toàn không có vẻ khoe khoang, liền ngay cả mấy cô gái xinh đẹp ở đây đều âm thầm động tâm.
Hàn Ngọc Mai cùng Hàn Hạo vẫn muốn nói chuyện cùng Lâm Bắc Phong, nhưng căn bản không có cơ hội nào, người có quyền thế hơn so với bọn họ ở trên yến hội thật sự nhiều lắm, một mực vây xung quanh Lâm Bắc Phong, bọn họ căn bản không có cơ hội chen vào, cũng không dám đắc tội với những người kia.
Cho đến tận khi yến hội chấm dứt, lúc Lâm Bắc Phong đi ra bên ngoài tòa nhà, bọn họ rốt cuộc mới tìm được một cơ hội, thừa dịp bên cạnh Lâm Bắc Phong không có ai nữa, liền muốn đi qua nói chuyện với Lâm Bắc Phong.
Thế nhưng mà lúc này Hàn Sâm cùng Trương Đan Phong cũng trùng hợp đi tới, nhìn thấy Hàn Hạo, Trương Đan Phong đanh định chạy tới nói chuyện với Hàn Hạo.
Hàn Sâm cũng chỉ đành cùng đi qua, ai ngờ Trương Đan Phong một câu nói vẫn còn chưa nói hết, Hàn Ngọc Mai đã đẩy y và Hàn Sâm ra, chanh chua nói:
- Hai thằng ranh các cậu, về sau cách Hàn Hạo nhà tôi xa một chút. Đặc biệt là cậu, ở trong Tí Hộ Sở chuốc lấy tiếng xấu, đừng để liên lụy tới Hàn Hạo nhà tôi, về sau gặp mặt ở trong Tí Hộ Sở, cậu đừng nói mình quen biết Hàn Hạo, nếu làm phiền tới nó, tôi sẽ không để yên cho cậu đâu.
Nói xong, Hàn Ngọc Mai liền lôi kéo Hàn Hạo đi về phía Lâm Bắc Phong.
Trương Đan Phong ngây ra một lúc, nhìn Hàn Sâm hỏi
- Xảy ra chuyện gì thế, cậu và Hàn Hạo ở cùng một Tí Hộ Sở?
Hàn Sâm gật đầu:
- Tìm một chỗ yên tĩnh đi, trở về tôi sẽ giải thích cho cậu.
Nghe xong lời của Hàn Ngọc Mai, Hàn Sâm đã biết Hàn Hạo đã nói chuyện trước kia của hắn ở Cương Giáp Tí Hộ Sở cho Hàn Ngọc Mai, cho nên Hàn Ngọc Mai mới nói như vậy.
Hàn Ngọc Mai lôi kéo Hàn Hạo vất vả lắm mới đến gần được Lâm Bắc Phong, Hàn Ngọc Mai thấy Lâm Bắc Phong vừa vặn nhìn tới bên này, liền vội vàng cao hứng nói:
- Lâm thiếu gia, đây là Hàn Hạo con trai của tôi, cũng ở Cương Giáp Tí Hộ Sở. . .
Lời của Hàn Ngọc Mai còn chưa nói hết, lại thấy Lâm Bắc Phong giống như là không nghe thấy bà ta nói chuyện, trực tiếp đi qua bên cạnh bà ta.
Hàn Ngọc Mai lập tức ngây ra một lúc, cùng Hàn Hạo nhìn về phía Lâm Bắc Phong đang đi tới.
Chỉ thấy Lâm Bắc Phong càng chạy càng nhanh, đi giống như chạy tới trước mặt Hàn Sâm và Trương Đan Phong đang chuẩn bị rời đi, kéo lấy cánh tay của Hàn Sâm lại, mừng rỡ kêu lên:
- Sâm ca, tôi rốt cuộc tìm được anh rồi, tiểu đệ nhớ anh muốn chết.
Nói xong, Lâm Bắc Phong liền hung hăng ôm Hàn Sâm một cái.
Hàn Ngọc Mai ngây người, Hàn Hạo lặng đi, không biết tại sao Lâm Bắc Phong lại quen Hàn Sâm, lại còn tự xưng là tiểu đệ, trong lúc nhất thời hai người đều có chút không rõ.
Hàn Sâm liền tóm lấy đầu Lâm Bắc Phong đẩy ra ngoài, nhíu mày nói:
- Tại sao cậu lại ở đây?
Lâm Bắc Phong cũng không tức giận, vội vàng lấy thuốc lá ra đưa cho Hàn Sâm và Trương Đan Phong, vẻ mặt hưng phấn nói:
- Tôi tới để tìm anh đó, vất vả lắm tôi mới thăm dò ra anh xuất thân ở Lạc Gia tinh, lúc này liền vội vàng chạy tới, nhưng mà tôi không biết nhà anh ở chỗ nào, tìm rất nhiều ngày đều không thấy, lần này cuối cùng đã tìm được, Sâm ca, về sau tiểu đệ đi đi theo anh lăn lộn nhé, anh phải giúp đỡ cho tiểu đệ đấy.
Hàn Sâm thấy người bên cạnh đều đang nhìn sang bên này, nói với Lâm Bắc Phong:
- Có lời gì thì nói sau, nơi đây không phải chỗ nói chuyện.
Nói xong, Hàn Sâm liền lôi kéo Trương Đan Phong đi ra bên ngoài, Lâm Bắc Phong vội vàng đi theo:
- Sâm ca, phi thuyền của tôi đang ở bên ngoài, anh muốn đi đâu tôi đưa anh đi.
Hàn Ngọc Mai và Hàn Hạo ngơ ngác nhìn Lâm Bắc Phong hấp tấp theo Hàn Sâm rời đi, thật sự không thể tin được người kia chính là Lâm Bắc Phong phong độ nhẹ nhàng vừa rồi.
- Hàn Hạo, người vừa nói chuyện với Lâm thiếu gia là Hàn Sâm?
Cho đến tận lúc bọn Hàn Sâm đi ra khỏi tòa nhà, Hàn Ngọc Mai vẫn còn có chút không thể tin được nhìn sang Hàn Hạo hỏi.
Hàn Hạo cắn răng nói:
- Là hắn.
- Điều này sao có thể? Lâm thiếu gia sao lại quen biết với Hàn Sâm, còn tỏ loại thái độ đó với nó?
Hàn Ngọc Mai hỏi.
- Hừ, có gì đặc biệt hơn người, chẳng qua chỉ là một tên trai bao dựa vào phụ nữ để ăn cơm.
Trong lòng Hàn Hạo đố kỵ giống như lửa đốt, hừ lạnh nói.
- Trai bao dựa vào nữ nhân ăn cơm? Không phải con nói nó ở bên trong Cương Giáp Tí Hộ Sở đắc tội với một cô gái có quyền thế à, đều sắp bị người ta hành hạ chết hay sao?
Hàn Ngọc Mai nghi ngờ hỏi.
- Nếu như không phải được Tần Huyên bao nuôi, sao Lâm thiếu gia lại biết loại người như hắn.
Hàn Hạo cắn răng nghiến lợi đem chuyện của Hàn Sâm thêm mắm dặm muối nói ra một lần, nói Hàn Sâm như thế nào dính tới Tần Huyên, trai bao ăn cơm như thế nào vân vân.
- Khó trách nó có thể lấy ra hai trăm vạn trả cho chúng ta, mẹ biết ngay là nó không phải là thứ gì tốt, làm mất hết mặt mũi của Hàn gia chúng ta, đường đường là đàn ông vậy mà lại được bao nuôi, 18 đời tổ tông Hàn gia đều bị nó làm cho tức giận từ trong quan tài leo ra. . .
Hàn Ngọc Mai lộ ra vẻ mặt ác độc nói.
Hai mẹ con vừa đố kị vừa hận ra khỏi tòa nhà, vừa hay nhìn thấy Lâm Bắc Phong tự mình mở cửa khoang ra, mời Hàn Sâm và Trương Đan Phong lên trên máy bay, sắc mặt càng thêm khó coi, mặt đen tới nỗi sắp nhỏ ra nước mực luôn.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất