Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 689: Tranh Đoạt

Chương 689: Tranh Đoạt

Khác với quả đào ở cành trên, quả đào cành dưới vẫn xanh trắng như cũ, thoáng lộ ra một chút đỏ, có lẽ phải đợi thêm một khoảng thời gian ngắn nữa nó mới chín.
Bầy rắn dần nóng nảy, bắt đầu bò về phía cây đào, Tiểu Hồng Xà nằm trên đỉnh đầu Cự Mãng cũng có chút vội vàng vòng vo vài vòng, có vẻ như nó rất muốn xông lên cướp lấy quả đào kia, nhưng lại vô cùng kiêng kị, không dám xông qua.
Dị thú màu xanh da trời nằm trên trên chạc cây cũng nhảy xuống, đi về phía trước vài bước, nhìn chằm chằm vào quả đào trên cành cao kia, trong mắt lập loè tia sáng màu lam, nhưng vẫn không dám đặt chân vào phạm vi cây đào thần bí.
Tiên Hạc từ trên nhánh cây kia bay lên, bay quanh phía trên cây đào thần bí, nhưng không dám đậu xuống cây đào.
Đại Hắc Hùng cũng đứng lên, nhìn chằm chằm vào cây đào thần bí nhưng không dám tiến tới một bước, chỉ đứng đó nhìn chằm chằm vào quả đào.
Hàn Sâm thấy đám dị thú bắt đầu dao động, nhưng lại không dám tới gần cây đào thần bí, trong lòng càng thêm kinh ngạc, không biết đàn côn trùng kia khủng bố đến mức độ nào, lại có lực uy hiếp lớn như thế.
Đợi thêm một lát, mùi hương từ quả đào tản ra càng thêm mê người, tiên khí quấn quanh, dường như còn có thánh quang sáng chói từ trong quả đào lộ ra.
Quả đào óng ánh long lanh, nhìn non mềm giống như thịt đào bên trong đều muốn lộ ra ngoài, vô cùng mê người.
Nửa ngày sau, phía trên quả đào kia đột nhiên xuất hiện một vầng sáng kỳ dị, trên vỏ đào hiện ra quang phù kỳ quái, đám côn trùng trên cây đào cũng bắt đầu vội vàng xông lên, giống như thủy triều bò tới ngọn cây, chỉ thấy một mảnh màu đen bắt đầu đi lên, biến thành từng dòng chất lỏng màu đen chảy trên cây.
Nếu nhìn kỹ sẽ phát hiện, chất lỏng màu đen kia thực tế là do rất nhiều tiểu côn trùng chụm chung một chỗ, bắt đầu bò về quả đào.
Thấy quả đào sắp rơi vào trong tay những tiểu côn trùng kia, Hàn Sâm thấy đám sinh vật siêu cấp thần huyết vẫn đang do dự, hắn cắn răng một cái, trực tiếp triệu hồi ra hai cánh và Bạo Long Đột, bay tới quả đào trên ngọn cây.
Hàn Sâm vừa động, Tiểu Hồng Xà kia phát ra một tiếng rít the thé, trực tiếp bắn lên, bắn về phía quả đào, đồng thời đàn rắn lớn nhỏ cũng xông về cây đào.
Dị thú màu xanh da trời nổi giận gầm lên một tiếng, bốn vó chạy như điên, cũng vội vàng xông về quả đào.
Tiên Hạc kia lại giống như mũi tên từ trên trời cao lao xuống, mỏ nhọn hướng thẳng đến quả đào.
Đôi gấu đen đồng thời gầm lên một tiếng rung trời, cũng đánh về phía cây đào thần bí.
Hiển nhiên chúng nó đều kiêng kị đàn côn trùng kia, nhưng cũng không thể dễ dàng chắp tay nhường quả đào ra như thế.
Phát hiện đám Hàn Sâm xông lại, đàn con côn trùng màu đen bắt đầu đập cánh, giống như từng cụm khói khí màu đen bay lên, cuốn về phía Hàn Sâm và một đám sinh vật siêu cấp thần huyết.
Xích Diễm Bạo Long Đột trong tay Hàn Sâm điên cuồng múa, hỏa diễm lập tức thiêu đốt rất nhiều côn trùng đang xông tới, khiến chúng rơi từ không trung xuống, mặc dù không bị chết cháy, nhưng lại không thể bay lê nữa.
Thế nhưng vẫn có rất nhiều tiểu côn trùng xông qua Bạo Long Đột, vọt tới Hàn Sâm.
Những con tiểu côn trùng này thật sự quá nhỏ, vũ khí như Bạo Long Đột căn bản không thể ngăn cản tất cả chúng nó được.
Đột nhiên, Tiểu Ngân Hồ đứng trên vai Hàn Sâm rít lên một tiếng, lôi điện màu bạc trên người chớp động, một lưới điện kinh khủng bắn ra, trong nháy mắt đã đốt đám tiểu côn trùng phóng tới Hàn Sâm cháy đen thành tro.
Hàn Sâm cuồng hỉ, dùng Bạo Long Đột phá vỡ vòng vây của đám côn trùng rồi phóng tới quả đào, những con sinh vật siêu cấp thần huyết khác cũng như thế, tuy đàn côn trùng màu đen này nhiều, nhưng cũng không có khả năng làm khiến đám sinh vật siêu cấp thần huyết bị thương.
Mặc dù Hàn Sâm xông lên sớm nhất, nhưng luận về tốc độ, hắn không nhanh bằng con Tiên Hạc kia, Tiên Hạc phóng tới gần quả đào trước, mỏ nhọn của nó như muốn mổ quả đào trên cành xuống.
Bành!
Đột nhiên đám côn trùng màu đen đó lại tụ lại một chỗ, hóa thành một bàn tay lớn màu đen, trực tiếp đập xuống người Tiên Hạc, Tiên Hạc bị đánh bay ra ngoài hơn mười thước rồi mới ổn định lại thân hình trên không trung.
Đàn tiểu côn trùng trước mặt Hàn Sâm cũng giống thế, chúng tụ lại một chỗ, hóa thành một đầu cự thú màu đen đánh về phía hắn.
Hàn Sâm liên thủ với Tiểu Ngân Hồ chống lại cự thú do đàn côn trùng màu đen ngưng tụ thành, vất vả lắm mới có thể chém ra một kiếm, nhưng đám côn trùng màu đen kia chỉ thoáng tách ra mà thôi, rất nhanh sau đó chúng đã tụ lại, hóa thành dị thú đánh về phía Hàn Sâm.
Tình cảnh của đám Đại Hắc Hùng cũng tương tự như thế, cả đám đều bị côn trùng màu đen tụ lại thành dị thú ngăn lại, căn bản không có cách nào tới gần cây đào.
Đám côn trùng màu đen đó ngưng tụ thành chim bay, hoặc thành mãnh thú, càng ngày càng nhiều lao tới ngăn cản bước tiến của đám Hàn Sâm.
Mà trên cành đào, côn trùng màu đen tụ thành bàn tay lớn, vươn tới cành quả đào tiên, chỉ một lát nữa là nó sẽ hái được quả đào kia.
Con Tiên Hạc bị bàn tay lớn đập bay đi kia vô cùng không cam lòng, nó tức giận kêu to, hai cánh đập mạnh một cái, một vòi rồng đột nhiên xuất hiện, cuốn theo con chim do đàn côn trùng màu đen biến thành trước mặt nó và bàn tay lớn màu đen đang chuẩn bị hái đào kia.
Côn trùng màu đen lập tức bị vòi rồng cuốn lên bầu trời, vòi rồng kia giống như đã biến thành màu đen, cũng không biết bên trong có bao nhiêu côn trùng đen bị cuốn vào.
Mà nhân cơ hội này, Tiên Hạc lại một lần nữa xông về quả đà tiên, muốn chiếm quả đào kia làm của riêng.
Thế nhưng Tiên Hạc còn chưa chạm tới quả đào, đột nhiên nghe thấy một tiếng răng rắc, chỉ thấy trên thân cây đã nứt ra một lỗ, một con giáp trùng màu đen lớn chừng nắm đấm từ bên trong bò ra.
Con giáp trùng này có chút giống với bọ rùa, nhưng đầu của con côn trùng này lại lớn hơn nhiều, hơn nữa toàn thân nó đen bóng, chỉ có một đôi cánh trong suốt tản ra màu vàng nhạt thôi.
Con côn trùng này từ trong hốc cây chui đi ra, hai cánh màu vàng nhạt lập tức khẽ đập, giống như là một tia sáng màu vàng vọt tới trước Tiên Hạc, chớp mắt đã đâm vào cánh Tiên Hạc.
Răng rắc!
Thân thể của sinh vật siêu cấp thần huyết cứng rắn và lông vũ sắc bén kia lại bị móng vuốt của con côn trùng nọ đâm thủng, cả người con côn trùng dán lên cánh của Tiên Hạc, răng nhọn dài hung hăng cắn xuống người Tiên Hạc.
Chỉ một chớp mắt, máu thịt trên cánh và lớp lông của Tiên Hạc đã bị gặm một mảng, máu tươi tuôn ra, những chỗ bị gặm đều lộ ra xương trắng.
Tiên Hạc rên rỉ một tiếng, hai cánh đập manh tạo ra từng cơn lốc xoáy như lưỡi đao, nhưng lốc xoáy kia cũng không làm gì được Kim Sí Hắc Giáp Trùng, lốc xoáy sắc như đao cắt trên người nó, chỉ nghe tiếng đinh đinh đương đương phát ra, nó hoàn toàn không để ý đến, chỉ điên cuồng gặm máu thịt Tiên Hạc, ngay cả xương cốt cũng trực tiếp bị cắn đứt.
Tiên Hạc rên rỉ thê lương, vỗ cánh bay lên bầu trờ, nhưng một cánh đã bị tổn thương, tốc độ bay cũng không nhanh, không thoát được Kim Sí hắc trùng.
Hàn Sâm nhìn cảnh này chỉ thấy da đầu tê dại, nhưng cũng thừa cơ hội này, lập tức xông về quả đào tiên, Kim Sí Hắc Giáp Trùng bị Tiên Hạc kéo tới không trung, đây chính là cơ hội để cướp đi quả đào tiên kia.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất