Chương 312: Một tia thần tính
10 phút trôi qua! Sức chiến đấu của Diệp Thiên vẫn như cũ ở vào trạng thái đỉnh phong, chỉ tiêu hao máu hung thú trong không gian tuỳ thân do hắn dùng thiên phú phệ huyết để khôi phục, cho nên ngay cả nguyên lực cũng không tiêu hao.
Mà Cửu Mệnh Miêu Đế lại tiêu hao không ít, thương thế mặc dù không tính là quá nặng, nhưng cũng không nhẹ.
Lúc này, Cửu Mệnh Miêu Đế đã muốn chạy trốn, nó biết rõ bản thân không thể giết chết Diệp Thiên, nếu như một mực chiến đấu tiếp mà nói, nói không chừng kẻ chết chính là nó.
"Trốn!" Cửu Mệnh Miêu Đế cực lực chạy trốn, nhưng mà Diệp Thiên nhất định phải giết nó.
Mặc cho nó trốn như thế nào, cũng đều không có cách nào chạy ra khỏi khu vực ảnh hưởng của giam cầm không gian cùng với lực lượng thời gian. Một đuổi một chạy, chiến trường giữa một người một thú lan tràn ra chu vi ngàn vạn dặm. Trên đường đi, núi non phá toái, sông ngòi bốc hơi, giống như là tận thế.
Không biết có bao nhiêu hung thú bị liên luỵ mà chết, thậm chí ngay cả hung thú Đế Cấp bởi vì hiếu kỳ cũng bị liên luỵ mà chết.
Trong nháy mắt, đại chiến đã trôi qua một ngày thời gian.
Lúc này, tinh thần của Diệp Thiên có một chút uể oải, nhưng thực lực tổng hợp vẫn ở vào trạng thái đỉnh phong, mà Cửu Mệnh Miêu Đế thì rất thê thảm.
Trên người có vô số vết thương lớn nhỏ, khiến cho nó bị trọng thương!
"Con khỉ đáng chết kia, ta cho ngươi mấy món bảo vật, ngươi thả ta ra có được không? Ngươi truy sát ta không phải chỉ là vì bảo vật trong đại điện truyền thừa hay sao, ta cho ngươi, chúng ta không cần thiết phải chém giết nữa!" Cửu Mệnh Miêu Đế nhận sợ.
Nhưng mà, nó lại có ý nghĩ là sau khi chạy thoát, sẽ tận lực chuyển hóa Thần thể, rồi nhanh chóng trùng kích vào cấp độ hung thú Thần cấp, sau đó lại đi tìm Diệp Thiên báo thù.
Đáng tiếc, nó đã nghĩ sai! Mục đích chân chính mà Diệp Thiên muốn giết nó không phải là vì những kiện bảo vật kia, cái gọi là bảo vật chỉ là điều kiện bổ sung.
Diệp Thiên giết nó chủ yếu là vì nhân loại diệt trừ một mối uy hiếp mà thôi! Bởi vì Diệp Thiên là nhân loại, mà không phải là con khỉ ở trong miệng của nó!
"Giết!" Diệp Thiên dùng thái độ cứng rắn đáp lại Cửu Mệnh Miêu Đế, muốn dừng tay là không có khả năng!
Thấy thế công của Diệp Thiên càng thêm hung mãnh, sát ý tản ra vô cùng nồng đậm, phảng phất như là có thù không đội trời chung với nó.
Nhưng Cửu Mệnh Miêu Đế lại vô cùng rõ ràng, bản thân căn bản không quen biết Diệp Thiên.
"Ngươi muốn giết ta, vậy thì hãy cùng chết a!" Cửu Mệnh Miêu Đế thiêu đốt lực lượng huyết mạch, thậm chí là thiêu đốt một phần thân thể, điều động một tia thần tính ẩn chứa trong Thần thể.
Một tia thần tính này dung nhập vào trong móng vuốt của nó, ở dưới sự gia trì nồng đậm đến cực điểm của lực lượng huyết mạch, phát động một kích mạnh nhất!
"Cửu Mệnh Trảo!" Không gian trực tiếp bị vồ nát đi một khối, cũng phá vỡ năng lực giam cầm không gian.
Quang trảo phá vỡ hư không, đánh tới trước người Diệp Thiên. Ở dưới sự ảnh hưởng của lực lượng thời gian, tốc độ của một trảo này đã bị chậm đi gấp 10 lần, nhưng vẫn như cũ có thể ảnh hưởng đến Diệp Thiên.
Một kích này phảng phất như bao phủ cả thiên địa, mặc cho Diệp Thiên tránh né như thế nào, đều không cách nào tránh thoát.
"Là do thần tính đã ảnh hưởng tới thời không!" Diệp Thiên suy đoán.
Nếu như tu vi của hắn lớn mạnh hơn một chút, hoàn thành đại thuế biến, một tia thần tính này tuyệt đối sẽ không thể ảnh hưởng tới hắn, đáng tiếc là do tu vi của hắn quá yếu, cho nên mới bị một tia thần tính này ảnh hưởng tới thời không của bản thân.
Không cách nào tránh thoát, vậy liền ngạnh kháng a!
"Thiên phú phòng ngự cấp Áo Nghĩa!"
"Thiên phú Ngũ Hành Thiết Giáp Thần Cấp!"
"Thiên phú lực lượng Thần cấp!"
"Tinh Thần Trảm!"
Trong phút chốc, có từng loại thiên phú phòng ngự được mở ra cùng với Tinh Thần Trảm được chém ra.
"Trảm!" Ở dưới sự gia trì của thiên phú lực lượng Thần cấp, Tinh Thần Trảm phát huy ra lực công kích kinh khủng, Tinh Thần Trảm va chạm với Cửu Mệnh Trảo.
Ầm một tiếng! Tinh Thần Trảm bể nát, hóa thành điểm sáng, mà Cửu Mệnh Trảo vẫn tiếp tục công kích đến.
Trên thực tế, Tinh Thần Trảm của Diệp Thiên đã mạnh mẽ hơn trước đó rất nhiều lần, dù sao thì thiên phú lực lượng Thần cấp sao chép được của đại năng Thanh Long cũng phát huy ra được 300 lần lực công kích, tăng thêm thiên phú lực lượng cấp Áo Nghĩa tăng cường gấp 100 lần. Như vậy thì lực công kích của Diệp Thiên liền được tăng cường 30.000 lần.
Thế nhưng Cửu Mệnh Miêu Đế có thực lực quá mạnh, không những đã bắt đầu chuyển hóa Thần thể, thậm chí còn có vũ khí cấp Huy Nguyệt tăng cường, bởi vậy mới có lực công kích vượt xa Diệp Thiên.
Mà bây giờ, Cửu Mệnh Miêu Đế đang thiêu đốt huyết mạch cùng với thân thể, thôi động một tia thần tính, phát động ra một kích mạnh nhất.
Tinh Thần Trảm của hắn ngăn không được cũng là chuyện bình thường!
Chỉ thấy Cửu Mệnh Trảo đánh vào trên người của Diệp Thiên, quang tráo do thiên phú phòng ngự hiển hoá ra bị một kích đánh nát, mà thiên phú Ngũ Hành Thiết Giáp Thần Cấp cũng không chặn lại được Cửu Mệnh Trảo.
Tiếp đó, thiên phú Ngũ Hành Thiết Giáp Thần Cấp cũng bị xỏ xuyên, thiên phú kim cương cốt cấp ngụy Áo Nghĩa khởi động, dùng xương cốt chặn lại một kích này.
Oanh! ! ! ! ! Thân thể của Diệp Thiên bị đánh bay ra bên ngoài, thoáng một cái đã bị đánh bay ra ngoài 10 vạn mét.
"Ở dưới một kích này, có lẽ nó đã bị trọng thương rồi?" Cửu Mệnh Miêu Đế kích động nói.
Kỳ thật, vừa rồi nó cũng đã đánh cược, nếu như một tia thần tính không thể ảnh hưởng đến thiên phú thời gian cùng với thiên phú không gian của đối phương, nó liền triệt để xong đời.
Nhưng kết quả rất tốt! Nó mới là kẻ thắng cuối cùng!
"Vù!" Cửu Mệnh Miêu Đế đuổi theo, muốn giết chết Diệp Thiên trọng thương, chiếm lấy bảo vật trên người của Diệp Thiên.
Nhưng đột nhiên, năng lực giam cầm không gian giáng lâm lần thứ hai, Diệp Thiên đi đến từng bước một, thương thế trên người dùng một tốc độ cực nhanh khôi phục lại.
Là người có thiên phú sinh mệnh cấp Áo Nghĩa cùng với thiên phú khép lại cấp nguỵ Áo Nghĩa, tốc độ khôi phục của Diệp Thiên đã đạt đến một trình độ nghịch thiên, Cửu Mệnh Miêu Đế mặc dù liều mạng đánh ra một kích đã khiến cho hắn bị trọng thương, nhưng nếu muốn giết chết hắn lại còn chưa đủ, trong nháy mắt thương thế của Diệp Thiên liền khôi phục lại hơn phân nửa.
Mà vào giờ khắc này, Cửu Mệnh Miêu Đế bởi vì thiêu đốt lực lượng huyết mạch cùng với một bộ phận thân thể, thương thế càng thêm nặng, khí tức trở nên rất yếu, kém xa với trạng thái đỉnh phong.
"Ngươi làm sao...lại còn có thiên phú loại khôi phục?!" Cửu Mệnh Miêu Đế triệt để trợn tròn mắt.
Nó cảm giác được ông trời cũng không khỏi quá yêu quý Diệp Thiên, nhiều thiên phú như vậy, mà mỗi một loại thiên phú đều hết sức đáng sợ, bây giờ lại còn có cả thiên phú loại khôi phục, có vẻ như còn có đẳng cấp rất cao, nói không chừng cũng đã đạt tới cấp Áo Nghĩa.