Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 102: Khách hàng đầu tiên tới cửa

Chương 102: Khách hàng đầu tiên tới cửa



--------------------
“Phương Minh, công việc này của cậu làm ăn thật là đìu hiu quá đi, đã khai trương ngày thứ ba rồi mà còn chưa thấy ai tới cửa, vẫn là mặt hàng cũ dễ làm ăn hơn hẳn, ít ra cũng bán được mấy chuỗi vòng tay.”
Trong cửa hàng Vu Đạo, Hoa Minh Minh vừa ăn dưa hấu ngồm ngoàm vừa cười trên đau khổ của người khác nhìn về phía Phương Minh. Đã khai trương tới ngày thứ ba rồi, trừ ngày đầu tiên bán được một chuỗi vòng tay cùng một cái trấn ấn, ba ngày này không hề có thêm một vị khách nào khác.
Đương nhiên khách ở đây không phải là chỉ những vị du khách kia, những đồ vật của Tống Hùng lưu lại ít ra thì cũng bán được vài món, nhưng mà món đắt nhất cũng chỉ có giá mấy trăm, thu nhập cùng lắm là hơn một ngàn.
“Theo tôi thấy cậu cũng đã thu lại đủ tiền chuyển nhượng lúc trước đưa cho lão Tống rồi, coi như cũng không lỗ, chi bằng hạ giá một chút chắc chắn có thể bán hết những vật kia đi.”
Hoa Minh Minh đề nghị, mà Đại Trụ đứng bên cạnh cũng gật đầu đồng ý, cậu ta cũng cảm thấy cửa hàng mới khai trương thì nên bán giá ưu đãi một chút, như vậy mới có thể hấp dẫn nhiều du khách.
“Không được, nếu tôi làm vậy sẽ đắc tội với rất nhiều người.”
Phương Minh lắc lắc đầu, giảm giá đúng thật là có thể đẩy mạnh tốc độ tiêu thụ nhưng mà cửa hàng của cậu chủ yếu không phải dựa vào những thứ này, mà cổ vật trong phố đồ cổ cũng đã quy định giá cả đồng nhất, giống như kim cương quy định một ca-ra thì bao nhiêu tiền vậy.
Hôm nay vì muốn đoạt mối làm ăn mà hạ giá thì ngày mai người ta cũng học theo, đến lúc đó liền biến thành một cuộc chiến giá cả. Chỉ vì bán thêm được một chút đồ mà lại trở thành kẻ thù của một số ông chủ thì đó không phải là ý kiến hay.
“Dưa hấu này ăn ngon đấy, Đại Trụ, sau này chúng ta cũng mua một cái tủ lạnh để trong cửa hàng đi.” Phương Minh nhìn lão Hoàng ăn xong một nửa quả dưa hấu đang hài lòng nằm trên mặt đất, đề nghị với Đại Trụ.
“Chuyện này cũng dễ thôi, chỉ cần đặt trên mạng là được, mấy giờ sau liền có người chuyển tới.”
Hoa Minh Minh rất có kinh nghiệm, Ma Đô là thành phố lớn, rất thịnh hành việc mua sắm online này. Hiện tại rất nhiều doanh nghiệp đồ điện gia dụng đều đã mở cửa hàng online, chỉ cần lên mạng lựa chọn mẫu mã sau đó ghi địa chỉ rồi gửi đi là xong.
“Được, vậy cậu lên mạng đặt mua một cái đi, xong rồi tìm Đại Trụ lấy tiền thanh toán.”
Phương Minh đập đập bả vai Hoa Minh Minh, định xoay người đi lên lầu hai, mà Hoa Minh Minh cũng đang định đáp ứng thì đột nhiên ngoài cửa xuất hiện một cô gái xinh đẹp.
“Ông chủ Phương Minh có ở đây không? Tôi muốn tìm ông chủ Phương.”
Trên đầu Hàn Kiều Kiều mang theo một chiếc mũ lưỡi trai, tóc dài được cố định phía sau mũ nhưng vẫn thả hai lọn tóc ở hai bên má, đương nhiên trên mặt vẫn đeo cái kính râm vô cùng khoa trương kia.
“Xin chào, cửa hàng Vu Đạo của chúng tôi…”
Đại Trụ không biết Hàn Kiều Kiều nên vẫn tưởng là khách tới cửa, đang muốn chạy ra đón thì có người còn nhanh hơn cậu ta, đương nhiên ngoài Hoa Minh Minh còn có thể là ai khác chứ.
“Đại minh tinh Kiều Kiều tới, mau mau, mời vào bên trong.”
Hoa Minh Minh chân chó chạy tới nghênh đón, tươi cười nhiệt tình: “Vừa hay chỗ chúng tôi có dưa hấu ướp lạnh, cô nếm thử.”
Hàn Kiều Kiều nhíu nhíu mày nhìn Hoa Minh Minh, mãi một lúc mới buông lỏng, hiển nhiên lúc đầu cô cũng không nhớ được Hoa Minh Minh, nhưng mà sau đó lại nhớ ra.
“Cảm ơn.”
Hàn Kiều Kiều cũng không khách khí, trời nóng như vậy có thể ăn dưa hấu ướp lạnh thật sự là một chuyện quá tuyệt vời.
“Tôi nói Phương Minh cậu thật sự là đang suy nghĩ cái gì? Ngay cả khai trương cũng không nói với tôi một tiếng? Sao, sợ tôi tới không mang theo quà mừng à?”
“Nào có chứ, bây giờ cô bổ sung cũng không có muộn mà, chỉ sợ là nếu hôm đó cô tới thì sau này cửa hàng của tôi khỏi cần mở nữa, mỗi ngày chỉ có ngồi tiếp đón fan hâm mộ của cô…”
Phương Minh mỉm cười, cậu cũng đã xem qua tin tức, có một ngôi sao đang hot trong một lần đi diễn liền hôn lên một hòm thư, kết quả cái hòm thư này được người ta đua nhau chụp ảnh, thậm chí còn xếp một hàng rất dài để chờ chụp ảnh!
Fan hâm mộ của Hàn Kiều Kiều cũng không ít hơn so với minh tinh kia nha.
“Cậu nghĩ hay quá, không có mời tôi tới lễ khai trương còn muốn quà mừng… Hừ, người khác muốn mời tôi tới dự lễ khai trương còn phải trả phí hơn 100 vạn đấy!”
Hàn Kiều Kiều tháo kính râm xuống, trắng mắt liếc Phương Minh rồi bắt đầu đánh giá cửa hàng, nhưng cô cũng giống như tất cả mọi người đều bị mấy món đồ trưng bày trong tủ kính pha lê hấp dẫn.
Đương nhiên thứ hấp dẫn cô không phải là vì đồ đẹp tới mức nào mà giá cả của nó thật sự quá đắt!
“Này Phương Minh, cậu mở hắc điếm sao? Một cái vòng tay cũng bán 266666, Lương Tĩnh Như cho cậu dũng khí sao?”
Phản ứng của Hàn Kiều Kiều giống hệt những người kia, thậm chí tới cả lời nói cũng không khác bao nhiêu, Phương Minh cười cười đang muốn giải thích thì từ phía cửa lại vang lên tiếng bước chân, có mấy bóng người xuất hiện ở cửa ra vào.
Thấy có người ngoài tới Hàn Kiều Kiều lại đeo kính râm lên, sau đó mới quay người lại nhìn, mà ba người ở phía cửa cũng đã đi tới.
“Ông chủ Phương, đây là chị họ của tôi còn đây là con của chị ấy, Đan Đan, năm nay mười ba tuổi.”
Trong số ba người bước tới có một người là ông chủ một cửa hàng ở phố đồ cổ, tên gọi Trương Hải, lúc cửa hàng khai trương ông ta cũng có tới. Người phụ nữ bên cạnh ông ta nhìn Phương Minh với vẻ mặt nửa tin nửa ngờ, mà tay người phụ nữ này còn nắm chặt một bé gái hơn 10 tuổi.
“Ông chủ Phương, chị họ của tôi không phải người Ma Đô mà là ở thành phố bên cạnh, một tuần lễ nay cháu gái của tôi không hiểu vì sao luôn rầu rĩ không vui mà lại không chịu mở miệng nói chuyện, cho dù ai hỏi gì cũng không trả lời, cứ như người bị thất hồn lạc phách vậy.”
Phương Minh nhíu mày nhìn nhìn cô bé: “Lên lầu hai rồi nói.”
“Được, nghe theo cậu.”
Trương Hải nháy nháy mắt ra hiệu với chị họ nhưng hiển nhiên người phụ nữ này vẫn còn chưa tin tưởng Phương Minh, lần này nếu không phải em họ cô thuyết phục cô mãi thì chắc chắn cô sẽ không tới Ma Đô.
Con gái của mình đột nhiên trầm mặc không nói lời nào, lúc đầu cô còn tưởng con bé có tâm sự gì, nhưng sau đó cô lại phát hiện dường như mọi chuyện cũng không có đơn giản như vậy, ngay cả thầy cô giáo ở trường học hỏi gì con bé cũng không trả lời, đột nhiên cứ như người câm vậy!
Phát hiện điều này khiến Trương Kế Hồng lo sốt vó, dẫn con gái đi khắp các bệnh viện lớn nhưng bác sĩ nào cũng nói con gái không hề có bệnh tật gì, cho dù đi tới bao nhiêu bệnh viện cũng đều có kết quả như vậy.
Thân thể khỏe mạnh lại không thể mở miệng nói chuyện, trong lúc Trương Kế Hồng đang không biết phải làm như thế nào thì Trương Hải tới, nghe kể về bệnh tình của cháu gái ông ta liền liên tưởng tới những chuyện xảy ra trong cửa hàng của Phương Minh. Ông ta kể lại mọi chuyện cho Trương Kế Hồng, rất có thể Đan Đan đã bị trúng tà hoặc bị vật bẩn gì đó gây hại, ông ta có quen biết một cao nhân rất lợi hại ở Ma Đô, thử dẫn cháu gái đến đó xem sao.
Đương nhiên là Trương Kế Hồng không tin vào chuyện thần phật ma quỷ này, nhưng bây giờ chỉ cần có thể có một tia hi vọng cô cũng muốn đi thử một lần.
Nhưng trong suy nghĩ của Trương Kế Hồng, những cao nhân này hẳn là tuổi cũng nên lớn một chút, không ngờ em họ cô ta lại mang cô ta tới gặp một thanh niên trẻ tuổi lông tóc vừa mới mọc đủ… Tuổi nhỏ như vậy thì có thể làm nên chuyện gì kia chứ?


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất