Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 140: Khởi binh hỏi tội

Chương 140: Khởi binh hỏi tội



-------------------
Ở cửa hàng Vu Đạo!
“Dì à, để cháu đi lấy một ít đồ, dì cứ ngồi đi đã.”
“Không sao, cậu mau đi đi, một chút nữa lại quay lại nói chuyện với tôi.” Lăng Mộ Mai hiền lành nhìn Đại Trụ, cười nói.
Đại Trụ đi lên lầu, thực ra cậu ta không có đồ gì muốn lấy hết, cậu ta chỉ muốn tìm lý do để đi gọi điện cho Phương Minh mà thôi.
Bà Lăng này suốt ngày hôm qua vẫn lôi kéo cậu ta nói chuyện về Phương Minh, không ngừng muốn cậu ta kể chuyện phá phách lúc nhỏ của Phương Minh cho bà ấy nghe, cho dù là những chuyện vô cùng nhàm chán bà ấy cũng có thể nghe một cách say sưa.
Mà vậy cũng thôi đi, điều mà Đại Trụ không ngờ tới chính là sáng nay cậu vừa mới mở cửa không bao lâu thì bà ấy lại tới, đương nhiên lần này bà ấy chỉ tới một mình, cô gái tới cùng bà ngày hôm qua không đi theo bà nữa.
Mặc dù Đại Trụ là người thành thật nhưng vẫn có mắt nhìn, bà Lăng này quan tâm tới chuyện của Phương Minh như vậy khiến cậu ta nghi ngờ không thôi, vì vậy quyết định phải gọi điện thoại cho Phương Minh trước đã.
“Đại Trụ, có chuyện gì không?”
“Phương Minh, hôm qua có bà Lăng gọi điện cho cậu, cậu vẫn còn nhớ chứ?”
“Ừm, tôi vẫn nhớ, sao vậy?”
“Là như vậy, hôm nay bà ấy lại tới cửa hàng của chúng ta…”
Đầu bên kia điện thoại Phương Minh vẫn đang chăm chú nghe Đại Trụ nói chuyện, đột nhiên cửa phòng lập tức mở toang, đám người nhà họ Hồ xông tới.
“Phương đại sư cậu không bị sao chứ?”
Nhìn vẻ mặt cùng giọng nói quan tâm của đám người Hồ Phù, Phương Minh nhíu mày, mà tiếng ồn ào phía bên này khiến cậu không thể nào nghe rõ được giọng nói của Đại Trụ, lập tức nói thẳng: “Bên này tôi đang bận chút chuyện, một lát nữa tôi sẽ gọi lại cho cậu.”
“Xảy ra chuyện, xảy ra chuyện gì?”
Nghe thấy Phương Minh nói cậu có chuyện Đại Trụ lập tức bối rối hẳn lên, giọng nói cũng lớn hơn.
“Cái gì? Sở cảnh sát? Có người tố cáo cậu lừa đảo sao?... A, vậy được rồi, cậu cứ xử lý đi, có gì cần hỗ trợ hãy gọi điện cho tôi…”
Đại Trụ vừa cúp điện thoại quay đầu lại đã giật cả mình, không biết bà Lăng đứng sau lưng cậu ta từ lúc nào, vẻ mặt vô cùng sốt ruột.
“Đại Trụ, cậu nói Phương Minh bị sao vậy? Sao lại bị đưa tới đồn cảnh sát, chuyện có phải rất nghiêm trọng không? Ở đâu vậy?”
Nhìn thấy vẻ sốt ruột của Lăng Mộ Mai Đại Trụ càng thêm khó hiểu, người thấy Phương Minh gặp chuyện nên sốt ruột phải là cậu ta nha, có quan hệ gì với bà Lăng này chứ?
Dường như phát hiện ra thái độ của bản thân không đúng, Lăng Mộ Mai hít sâu một hơi bình ổn cảm xúc rồi giải thích: “Là như vậy, cậu cũng biết tôi tìm Phương Minh là có chuyện cần nhờ, nếu như cậu ấy có chuyện gì thì ai có thể giải quyết giúp tôi chứ? Mà nếu tôi giải quyết rắc rối của cậu ấy rồi thì cậu ấy cũng có thể nhanh chóng hoàn thành công việc quay về tìm tôi, đúng không?”
Nghe thấy lời giải thích của Lăng Mộ Mai Đại Trụ cũng cảm thấy có lý, lập tức trả lời: “Tôi cũng không biết là chuyện gì, chỉ nghe Phương Minh nói trong điện thoại hình như có người tố cáo cậu ấy lừa đảo, bây giờ còn đang ở trong đồn cảnh sát.”
“Bà Lăng, tôi có thể cam đoan với bà Phương Minh tuyệt đối không phải loại người như vậy, cậu ấy cũng sẽ không làm những chuyện như lừa đảo này, đây khẳng định là đã lầm rồi.”
Sợ Lăng Mộ Mai hiểu nhầm con người Phương Minh, Đại Trụ nghiêm túc đảm bảo.
“Tôi cũng tin rằng ông chủ Phương chắc chắn không phải là loại người như vậy, cậu ấy đã bị người ta hãm hại.”
“Vậy Đại Trụ, cậu biết Phương Minh ở đâu không?”
“Hình như là Trấn Giang cái gì Tam Sơn trấn, cụ thể là thôn nào tôi cũng không biết, lúc trước chỉ nghe ông chủ Hồ nói sơ qua một chút.”
“Cảnh sát Tam Sơn trấn sao, được rồi, tôi đã biết.”
Lăng Mộ Mai gật gật đầu chào Đại Trụ một tiếng sau đó rời đi, chỉ là vừa bước ra khỏi cửa hàng thì nụ cười trên mặt của bà cũng biến mất, thay vào đó là vẻ mặt lạnh lẽo.
“Dám bắt nạt tới trên đầu con trai của tôi, các ngươi cho là nhà họ Lăng không có người quản sao?”
Đến lúc này Lăng Mộ Mai mới có thể xác định Phương Minh chính là đứa trẻ mà bà bị thất lạc năm xưa, đầu tiên là tướng mạo, gương mặt của cậu ấy giống người đàn ông năm đó tới tám phần, mặt khác cả hai người đều là cô nhi, lại còn có cùng thời gian sinh nữa, nếu như chỉ giống một điểm thì còn có thể là trùng hợp, đằng này tất cả mọi điều đều giống thì xác suất là trùng hợp quá nhỏ bé.
Sau khi quay lại xe, tài xế cho xe chạy còn bà lấy điện thoại ra, dò tìm số một lát sau đó cuối cùng cũng gọi đi.
Không tới ba giây đầu bên kia đã bắt máy.
“Chào Lăng chủ tịch, Lăng chủ tịch công việc bề bộn còn có thời gian gọi điện tới cho tôi, không biết là có chuyện gì dặn dò vậy?”
Nghe thấy giọng nói truyền tới trong điện thoại, Lăng Mộ Mai từ tốn nói: “Bạn học cũ, tôi chỉ là một người làm ăn thôi nào dám chỉ thị gì lãnh đạo kia chứ, chỉ là có chuyện cần nhờ lãnh đạo giúp một chút.”
Vừa nghe thấy giọng điệu này của Lăng Mộ Mai, người kia cũng bắt đầu nghiêm túc hơn: “Bà cứ nói đi, nếu có thể tôi nhất định sẽ giúp.”
“Thật ra cũng không phải chuyện gì quá lớn, chính là tôi có một đứa nhỏ đang bị đám cảnh sát của ông coi là lừa đảo mà bắt vào đồn cảnh sát, tôi chỉ muốn hỏi là không biết có hiểu lầm gì xảy ra ở đây hay không.”
Đầu dây bên kia Đường Lượng nghe thấy lời này đáy lòng không nhịn được lộp bộp, bởi vì ông ta biết rõ lai lịch thân phận của người bạn cũ này, nếu là đứa nhỏ của bà chẳng phải là người của gia tộc đó sao?
Gia tộc kia có người lừa đảo?
Thời khắc này rốt cuộc ông ta cũng hiểu vì sao người bạn học cũ này lại gọi điện cho ông ta, đây tuyệt đối không phải là cầu trợ giúp, đây chính là khởi binh hỏi tội đó!
“Bạn cũ à, tới cùng là đã có chuyện gì xảy ra? Bà cứ yên tâm, chuyện này tôi nhất định sẽ nghiêm túc xử lý!” Đường Lượng đảm bảo.
“Sở cảnh sát ở trấn Tam Sơn, có một người trẻ tuổi tên là Phương Minh bị bắt.”
“Phương Minh, được, tôi sẽ điều tra rõ ràng, bạn cũ khi nào rảnh hãy tới địa phương nhỏ của tôi khảo sát, thuận tiện đầu tư một chút cho tôi có thêm ít chiến tích nhé.”
Sau khi cúp điện thoại thì vẻ tươi cười trên mặt Đường Lượng cũng biến mất, cả gương mặt trở nên âm trầm, quay ra bên ngoải phòng làm việc hô lên: “Thư ký Dương!”
Cửa bị đẩy ra, một người đàn ông hơn 30 tuổi đi vào.
“Gọi điện cho Liêu Trấn An của Cục Công An, nói ông ta tới gặp tôi, ngoài ra gọi cho lão Lưu, một lát nữa tôi phải ra ngoài, nói ông ta mau chuẩn bị xe, về phần hội nghị mặt trận thống nhất hôm nay nói với bộ trưởng Tằng tôi không thể tới được.”
“Vâng.”
Thư ký Dương cảm thấy hơi kinh ngạc bởi vì anh ta biết một lát nữa phó thị trưởng Đường sẽ có cuộc họp, thế nhưng phó thị trưởng Đường đã nói vậy thì anh ta cũng chỉ có thể nghe theo, hơn nữa nhìn vẻ mặt của phó thị trưởng dường như đã có chuyện lớn xảy ra.
Nhìn thấy thư ký đi ra ngoài Đường Lượng cũng hiểu được suy nghĩ trong lòng anh ta, nhưng ông cũng chẳng còn cách nào, từ trong giọng nói của Lăng Mộ Mai ông có thể nghe rõ phía dưới đã có người bắt nạt tới trên đầu người nhà họ Lăng, ông ta phải xử lý vấn đề này thật nhanh.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất