Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 164: Anh đã nhìn thấy sao?

Chương 164: Anh đã nhìn thấy sao?



-------------------
Trên thực tế thời cấp ba không chỉ có nhiều nam sinh thích Diệp Tử Du, mà chính các cô cũng đã thảo luận sau lưng cô ấy không ít lần, không biết loại đàn ông nào mới có thể xứng với Diệp Tử Du.
Không phải là ghen ghét, chỉ thuần túy là hiếu kỳ thôi.
Ghen ghét là một tâm loại tâm lý vô cùng kỳ quái, nếu như giữa hai người không có cách biệt quá lớn thì rất dễ dàng sinh ra tâm lý ghen ghét này, nhưng nếu giữa hai người chênh lệch quá lớn thì sẽ chuyển sang ngưỡng mộ. Đương nhiên không tính tới những người ghen ăn tức ở trên internet, đám người này chẳng qua cũng chỉ là muốn tìm kiếm chút cảm giác tồn tại mà thôi.
Ở trong mắt đám người Đường Tú Tú, chỉ có những người vừa đẹp trai tài giỏi lại có gia thế hiển hách mới có thể xứng đáng với Diệp Tử Du, ít nhất cũng phải giống như những tổng giám đốc giàu có bá đạo trong tiểu thuyết ngôn tình.
“Có lẽ đây là người thân của Diệp Tử Du.”
Đường Tú Tú đoán thầm trong lòng, mà lúc này bên nhà vệ sinh lại truyền tới một giọng nói: “Đường Tú Tú, cậu gặp được bạn học sao?”
Vừa dứt lời mọi người đã nhìn thấy có năm người trẻ tuổi đang đi tới, nhìn cách ăn mặc của bọn họ có thể đoán được đây hẳn đều là bạn đại học của Đường Tú Tú.
“Giới thiệu cho mọi người, đây là hoa khôi trường trung học của mình Diệp Tử Du, cô ấy không những là hoa khôi mà còn là sinh viên đại học Thủy Mộc nữa đấy.”
Hai nữ ba nam, mà ba người nam sinh này vừa nhìn thấy gương mặt của Diệp Tử Du thì hai mắt sáng rực, chắc chắn là đã bị nhan sắc của cô hấp dẫn.
“Đường Tú Tú, phim của bọn mình sắp chiếu rồi, bọn mình vào trước đây.”
Diệp Tử Du nhíu mày, mặc dù cô cũng đã quen với những ánh nhìn chăm chú như vậy, thế nhưng hôm nay có anh Phương Minh ở đây, cô thật sự chỉ muốn được yên tĩnh ở cùng anh ấy.
“Bọn cậu cũng đi xem phim công chúa người cá đúng không? Bọn mình cũng mua vé xem phim này, cùng đi xem nhé.”
Mặc dù trong rạp chiếu khá nhiều phim, thế nhưng mỗi phim đều cách nhau một khoảng thời gian ngắn. Diệp Tử Du vừa nói phim sắp bắt đầu thì nhóm nam nữ này lập tức biết được bọn họ mua vé cùng một phim, đương nhiên cũng sẽ cùng phòng chiếu đấy.
Diệp Tử Du nhìn về phía Phương Minh mà Phương Minh cũng chỉ cười cười, từ chối cho ý kiến, mặc dù cậu cũng không thích bị người khác quấy rầy thế giới của hai người thế nhưng cũng không còn sự lựa chọn nào khác.
Hiện tại mới đầu giờ chiều, mà thời tiết ở Ma Đô thì luôn nóng bức, nên trừ một bộ phận người phải đi làm thì đa số đều lựa chọn ở trong nhà tránh nắng, vì vậy cả rạp chỉ có lác đác vài đôi đi xem cùng nhau.
“Rạp giờ này rất vắng mà tôi cũng mới tra lại thông tin trên mạng, chỉ có mấy người chúng ta đi xem thôi. Vậy nên không cần phải ngồi theo đúng số ghế đã mua nữa, chúng ta cứ ngồi chung ở chính giữa cùng xem phim đi.”
Một người nam sinh trông có vẻ đẹp trai nhất bọn nói ra lời này, mà những người còn lại cũng không phản đối ý kiến của anh ta, chỉ có một cô gái dường như có vẻ rất buồn.
Một hàng tám người, Phương Minh cùng Diệp Tử Du ngồi ở phía bên trái, Phương Minh ngồi ngoài cùng, Diệp Tử Du ngồi bên cạnh cậu còn Đường Tú Tú ngồi bên cạnh Diệp Tử Du, tiếp đó là người nam sinh đẹp trai đã đưa ra ý kiến ngồi chung lúc nãy.
“Tử Du, mình không giỏi nên không đậu được đại học Thủy Mộc, nhưng nghe nói thủ đô có rất nhiều điểm du lịch, sau này mình đến cậu nhớ dẫn mình đi thăm quan nhé.”
“Hoan nghênh.”
Diệp Tử Du gật đầu nhẹ, đúng lúc này người nam sinh ngồi bên cạnh Đường Tú Tú cũng mở miệng.
“Chuyện này thì Đường Tú Tú cậu không đúng rồi, mặc dù đại học Thủy Mộc rất tốt thế nhưng trường của chúng ta cũng không kém nha, dù sao cũng là một trường danh giá. Mà trường chúng ta lại có phong cảnh rất nổi tiếng, bạn học Tử Du sau này có thể tới trường của chúng tôi chơi, tôi sẽ dẫn cậu đi thăm quan một số danh lam thắng cảnh.”
Lưu Hâm nhìn về phía Diệp Tử Du, từ vị trí của anh ta chỉ có thể nhìn thấy sườn mặt của Diệp Tử Du, nhưng chỉ thế thôi cũng đủ khiến anh ta cảm thấy kinh diễm, từ nhỏ tới giờ anh ta chưa được nhìn thấy cô gái nào xinh đẹp như vậy.
Cha mẹ của Lưu Hâm làm nghề buôn hải sản, vì thế trong nhà cũng coi như khá giả, cộng với việc anh ta cũng khá đẹp trai thế nên rất được hoan nghênh ở trường đại học. Lần này sở dĩ anh ta tới đây chính là vì Đường Tú Tú rủ đi, nguyên nhân thật sự ẩn giấu đằng sau chính là vì cô bạn thân của Đường Tú Tú rất thích anh ta.
Đương nhiên nếu như không có sự xuất hiện của Diệp Tử Du, anh ta có lẽ sẽ đồng ý tiếp xúc với cô bạn thân của Đường Tú Tú, cũng chính là nữ sinh tóc ngắn kia. Dù sao cũng chỉ là yêu đương chơi bời thôi, mà ngoại hình của cô gái đấy cũng không tồi chút nào, chờ sau này nếu có người bạn gái tốt hơn thì chỉ cần tìm cớ rồi đá cô ấy đi thế là xong.
Thế nhưng sự xuất hiện của Diệp Tử Du khiến anh ta không còn chút hứng thú nào với cô nữ sinh tóc ngắn này nữa, trong mắt anh ta bây giờ chỉ tràn ngập hình ảnh của Tử Du, chỉ có mỹ nhân như vậy mới có thể khiến anh ta động lòng.
Mà điều khiến Lưu Hâm phiền muộn nhất chính là không hiểu có phải Diệp Tử Du không nghe thấy những gì anh ta nói hay không, mà cô chẳng hề ngó ngàng gì tới anh ta, thậm chí còn quay qua nói chuyện rất vui vẻ với người đàn ông bên cạnh.
Nhìn thấy cảnh này Lưu Hâm tức muốn xì khói, trong con mắt của anh ta thì Phương Minh vừa già vừa xấu xí, hoàn toàn không thể nào so sánh với anh ta được, cho dù là người mù cũng biết nên chọn ai.
Chỉ là bây giờ phim đã bắt đầu chiếu rồi, mọi người đều chuyên tâm nhìn lên màn ảnh, anh ta thật sự chẳng có lý do gì để tiếp tục mở miệng.
Đây là một bộ phim thần tượng điển hình, xuyên suốt bộ phim chính là những hình ảnh về tuấn nam mỹ nữ, không phải quay góc cạnh thì cũng là quay chính diện, mất một phần ba thời gian của bộ phim để chiếu về hình ảnh của những người này.
“Lý Tuyền thật sự là đã giỏi rồi lại còn đẹp trai nữa.”
Mấy nữ hoa si(1) nhìn chằm chằm vào gương mặt của nam chính, mà ánh mắt của mấy nam sinh thì đảo qua đảo lại trên người nữ chính Hàn Kiều Kiều.
(1)Hoa si: mê trai, mê gái
Nữ vương mặc áo da đen, thân hình linh lung tinh tế cộng thêm gương mặt yêu tinh xinh đẹp không biết đã khiến hô hấp của bao nhiêu người trở nên dồn dập.
“Hàn Kiều Kiều này thật sự là quá xinh đẹp.” Một người nam sinh ngồi bên cạnh Lưu Hâm cảm thán nói.
“Xinh đẹp, xinh đẹp thì có thể làm gì kia chứ? Minh tinh của giới giải trí làm gì có ai là sạch sẽ đâu.”
Lưu Hâm khinh thường, mà anh ta phát hiện sau khi anh ta nói ra lời này Diệp Tử Du lại liếc nhìn anh ta, đắc ý ăn mòn não, nói thẳng luôn: “Một người bác của tôi là tổng giám đốc công ty đã được lên sàn, vì thế anh họ của tôi rất giàu có, anh ấy đã đầu tư vào một công ty giải trí. Chính anh ấy đã nói với tôi những minh tinh thời nay đều vì một vai diễn mà có thể đánh đổi tất cả, ở cùng với người đầu tư rồi còn qua đêm với đạo diễn. Thế nên mới nói, những minh tinh này nhìn trên màn ảnh thì có vẻ thanh thuần, thế nhưng cuộc sống đời thực thì không biết đã thối nát tới mức nào rồi!”
“Anh Lưu nói thật hay đùa vậy? Tôi cũng biết có một số minh tinh nhỏ chưa có danh tiếng, vì vai diễn mới phải dùng cách như vậy. Thế nhưng Hàn Kiều Kiều nổi tiếng như thế thì cần gì chứ, chỉ ngồi yên thì kịch bản cũng đã không ngừng đưa tới tùy cô ấy chọn lựa.” Người nam sinh bên cạnh bán tín bán nghi, phản bác một câu.
“Cậu thì biết cái gì, Hàn Kiều Kiều cũng không phải vừa vào nghề đã nổi tiếng, mới ban đầu cô ta không phải cũng là một diễn viên nhỏ sao? Sở dĩ hiện nay có thể nổi tiếng như vậy chắc chắn cũng bởi vì có đại gia nào đó chống lưng, mà người ta đồng ý nâng đỡ cô ta chắc chắn cũng là vì nhìn trúng thân thể của cô ta đó.
Vì để cho lời nói của mình càng thêm đáng tin, anh ta lại đưa người anh họ giàu có kia ra: “Dù sao đây cũng là những lời mà anh họ của tôi đã nói, người như Hàn Kiều Kiều này không phải chỉ cần mấy trăm vạn là có thể tùy tiện ngủ với cô ta một đêm sao.”
Lúc Lưu Hâm nói ra những lời này vẫn chú ý vẻ mặt của Diệp Tử Du, thấy cô nhìn anh ta chằm chằm, trong lòng càng thêm đắc ý, tiếp tục khoe khoang.
“Vì vậy tôi mới nói, những diễn viên này căn bản không đáng giá cho chúng ta sùng bái ưa thích. Trước đây anh họ của tôi cũng đã từng dẫn tôi tới tham gia một tiệc rượu, lúc đó có mấy minh tinh hạng hai hạng ba cùng nhau đi tới mời rượu như kỹ nử, Hàn Kiều Kiều này chắc hẳn cũng chỉ là kỹ nữ hạng sang mà thôi.”
“Anh đã nhìn thấy tận mắt sao?”
Diệp Tử Du đột nhiên mở miệng, hai mắt sắc bén lạnh lẽo nhìn chằm chằm Lưu Hâm. Lúc đầu Lưu Hâm cũng ngẩn ra, thế nhưng đương nhiên không thể lùi bước trước mặt mỹ nữ, anh ta trực tiếp vỗ ngực đảm bảo: “Đương nhiên!”
Ba!


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất