Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 207: Tuyệt đối là một hacker

Chương 207: Tuyệt đối là một hacker


Cổng khu triển lãm, đoàn người Phương Minh đi ra. Hỗ Quân đang đứng ở cổng trò chuyện cùng mấy người bạn vừa nhìn thấy Phương Minh liền đi lên đón.
“Ông chủ Phương, buổi tối có thể cùng nhau ăn bữa cơm không?”
Hỗ Quân sở dĩ vẫn ở đây chưa chịu ra về chính là vì đợi Phương Minh đi ra.
“Tổng giám đốc Hỗ, hôm nay không được rồi, hôm nay chắc tôi còn có việc, hẹn ông lần sau nếu có thời gian.”
“Sao vậy, ông chủ Phương còn có việc sao?”
Phương Minh không trả lời, Trần Bách Vạn đi theo bên cạnh cười nói: “Người anh em, ông tới chậm rồi, hôm nay tôi đã hẹn với anh bạn Phương đây.”
Nghe Trần Bách Vạn nói thế, Hỗ Quân tỏ vẻ thất vọng, chỉ nói: “Vậy là tôi chậm một bước rồi. Ngày mai tôi sẽ quay về Thượng Hải, vậy ông chủ Phương hẹn gặp lại ở Thượng Hải nhé.”
Phương Minh mỉm cười gật đầu, mọi người lại nói khách sáo thêm vài câu thì rời khỏi khu triển lãm, để lại Hỗ Quân còn đứng đó.
“Lão Hỗ, mặt mũi ông kém quá.” - Bạn bè Hỗ Quân nửa trêu chọc.
“Các ông thì biết gì chứ, cao nhân như ông chủ Phương, không phải dựa vào tiền bạc thì có thể tác động được đâu. Muốn kết giao với cao nhân như vậy nhất định phải có thành ý.”
Hỗ Quân không hề để tâm, bởi vì ông đã thể hiện thái độ của mình rất thẳng thắn rồi, lấy ánh mắt ông cũng có thể nhìn ra, Phương Minh là người khác biệt như vậy, bây giờ vẫn chưa nhìn ra, nhưng sau này thể nào cũng nhất phi trùng thiên (1), cho dù không có chuyện tòa nhà, chân thành kết giao cũng không tệ.
(1) Nhất phi trùng thiên: Bình thường không có tiếng tăm gì, đột nhiên làm hành động khiến người ta kinh ngạc.

Bệnh viện Đằng Xung.
Bên trong phòng bệnh, ngoại trừ Hoàng Bằng Tiềm vừa mới tỉnh lại, chỉ có một người đàn ông trung niên, còn Hoàng Bằng Phi và những người khác của Hồi Xuân Đường đã bị đuổi ra ngoài.
“Tiên sinh, vì sao tôi lại rơi vào kết cục này, dựa theo lời đại nhân nói, lần này không phải là thời điểm tôi bay lên sao?”
“Thế nào, anh nghi ngờ lời nói của đại nhân?”
“Không phải, tôi nào dám nghi ngờ lời của đại nhân, chỉ là vì sao lần này lại xảy ra biến cố lớn như vậy chứ?”
Đôi mắt Hoàng Bằng Tiềm mang theo u oán, nghi ngờ vị đại nhân vật kia, có cho anh ta lá gan anh cũng không dám, thậm chí ngay cả nghĩ cũng không dám nghĩ.
“Chuyện lần này là do ta sơ sót, thật không ngờ khu triển lãm này lại ẩn giấu một bố cục phong thủy, đúng lúc áp chế tiềm long (2) của anh.”
(2) Tiềm long: Rồng ẩn mình.
Người đàn ông trung niên thở dài. Hoàng Bằng Tiềm là một quân cờ của đại nhân, vốn còn định lợi dụng quân cờ này một chút, nhưng bây giờ xem ra, quân cờ này đã bị bỏ đi rồi.
“Sơ sót?”
Hoàng Bằng Tiềm nghe người đàn ông trung niên nói thế liền trở nên phẫn nộ. Anh ta chờ đợi cơ hội ngày hôm nay mà phải nhẫn nhịn suốt hai mươi năm, bây giờ người trước mặt lại nói với anh ta là sơ suất, điều này làm sao anh ta có thể chấp nhận được chứ.
Ký ức trở về thuở ấu thơ. Trong lòng Hoàng Bằng Tiềm vẫn luôn cất giữ một bí mật rất lớn, mà bí mật này cả nhà họ Hoàng chỉ có hai người biết, một người là ba anh ta, một người là anh ta.
Hoàng Bằng Tiềm không có em trai, thật ra anh ta là con một. Năm anh ta chào đời thì đúng lúc gặp vị đại nhân vật đó. Lúc đó vị đại nhân vật đó nói với ba anh ta, con của ông trời sinh có mệnh Giao Long.
Mệnh Giao Long (3), gần giống với mệnh Chân Long (4), nhưng cũng chỉ là gần giống, vậy nên người có mệnh Giao Long nhất định phải nhẫn, nhẫn không được sẽ bị người có mệnh Chân Long cướp đoạt số mệnh.
(3) Giao Long: con thuồng luồng, thủy quái dưới nước.
(4) Chân Long: rồng thật.
Đây là quy luật tiến hóa của trời đất, sức người không thể thay đổi được.
Sau khi vị đại nhân vật đó thể hiện một chút bản lĩnh, ba của Hoàng Bằng Tiềm hoàn toàn tin tưởng không hề nghi ngờ, vội vàng xin vị đại nhân vật đó hướng giải quyết.
Dựa theo lời vị đại nhân vật đó, Giao Long Giao Long, ẩn dưới đáy nước, gặp gió thành Long, vậy nên mới đặt tên anh ta là Hoàng Bằng Tiềm (4), thời cơ chưa đến, không thể xuất đầu lộ diện.
(4) Tiềm: ẩn nấp.
Cùng thời điểm đó, ba của Hoàng Bằng Tiềm còn cố ý nhận nuôi một cô nhi. Cô nhi này chính là Hoàng Bằng Phi, đặt tên là Phi, chính là để Hoàng Bằng Phi đứng trước, dùng để tiêu tai chắn kiếp thay cho Hoàng Bằng Tiềm.
Chỉ có điều Hoàng Bằng Tiềm dù sao cũng là mệnh Giao Long, từ nhỏ đã trí tuệ hơn người, mà mấy năm nay cho dù anh ta vẫn luôn giấu tài, những gì thể hiện ra chưa đến một phần mười khả năng, nhưng cũng đủ khiến bao người bất ngờ rồi.
Cho đến đại hội giao lưu dược liệu lần này.
Vị đại nhân vật đó nói với anh ta, dựa theo vận thế, năm nay sẽ mang anh ta bay lên cao, có thể nhờ vào đại hội giao lưu dược liệu lần này nhất phi trùng thiên, từ nay về sau không cần phải giấu tài nữa.
Đối với lời của vị đại nhân vật đó nói, Hoàng Bằng Tiềm tuyệt đối tin tưởng, bởi vì anh ta đã thấy bản lĩnh của vị đại nhân vật đó, bản lĩnh này còn vượt xa hơn cả anh ta tưởng tượng.
“Chính phủ Đằng Xung không biết đã tìm ai tu sửa lại khu triển lãm. Ta vừa mới đi quan sát, bên trong khu triển lãm có một bố cục phong thủy, tên bố cục phong thủy này là Bát Môn Trấn Phủ.”
Người đàn ông trung niên nhìn Hoàng Bằng Tiềm, thật ra ngay cả ông ta cũng tiếc hận thay cho Hoàng Bằng Tiềm. Nếu lần này không phải do bố cục phong thủy này, Giao Long Hoàng Bằng Tiềm này thật sự đã nhất phi trùng thiên rồi.
“Bát Môn trong Bát Môn Trấn Phủ chỉ Khai Môn, Hưu Môn, Sinh Môn, Thương Môn, Đỗ Môn, Cảnh Môn, Tử Môn, Kinh Môn trong Kỳ môn độn giáp (5). Mà Bát Môn Trấn Phủ nghĩa trên mặt chữ ngươi cũng có thể đoán được tác dụng của nó, chính là trấn trụ khí vận của một phủ, mà một phủ tất nhiên là chỉ khu triển lãm.”
(5) Kỳ môn độn giáp: một trong những môn học trong Dịch học.
“Khu triển lãm bày bố cục phong thủy như vậy, có thể đảm bảo cả khu triển lãm sẽ không như lục bình bấp bênh, ít nhất cũng có thể duy trì mười năm hưng thịnh, bất luận kẻ nào cũng không thể tước đoạt được số mệnh của khu triển lãm, mà cậu là Giao Long, bước vào khu triển lãm, chẳng những không thể nhất phi trùng thiên, ngược lại còn bị trấn áp số mệnh.”
“Là do ta sơ suất, không kiểm tra bố cục phong thủy khu triển lãm trước. Nhưng không ngờ bên này lại mời một thầy phong thủy bố trí bố cục phong thủy, đã vậy còn là một thầy phong thủy có sức mạnh bất phàm.”
Người đàn ông trung niên nói là do sơ suất của ông ta, nhưng trên khuôn mặt ông ta lại chẳng hề có vẻ gì là hổ thẹn. Bởi vì ông ta biết rõ, Hoàng Bằng Tiềm chẳng qua chỉ là một con cờ của đại nhân, con cờ giống Hoàng Bằng Tiềm, đại nhân đã bố trí vài quân, tổn thất một quân cũng không tính là gì.
“Vậy bây giờ tôi nên làm gì?”
Hoàng Bằng Tiềm không thể chấp nhận chuyện này là thật, bởi vì anh ta biết phát hỏa với đối phương cũng vô dụng, hơn nữa anh ta cũng không dám.
“Mệnh Giao Long đã bị phá, đối với đại nhân cậu đã không còn giá trị. Nhưng chuyện này nói cho cùng cũng có sơ sót của ta trong đó, vậy nên ta sẽ thỏa mãn cho cậu một yêu cầu.” - Người đàn ông trung niên thản nhiên nói.
“Không còn giá trị?”
Hoàng Bằng Tiềm lập tức ngã lên giường. Anh ta chịu đựng hơn hai mươi năm, cuối cùng lại biến thành không còn giá trị, kết cục này khiến anh ta ngây ngốc cười.
Ha ha…
Ha ha…
Người đàn ông trung niên nhìn Hoàng Bằng Tiềm. Ông ta sở dĩ nói như vậy không phải là bắn tên không đích. Hoàng Bằng Tiềm đã không còn mệnh Giao Long thì chẳng khác nào không còn số mệnh Giao Long. Một người đã không có số mệnh Giao Long, đối với đại nhân đã chẳng còn chút giá trị lợi dụng nào cả.
Hơn nữa, lấy thân phận địa vị của đại nhân, chuyện này cũng không cần phải giấu diếm, người như Hoàng Bằng Tiềm cũng không dám oán hận đại nhân.
Mấy phút sau, Hoàng Bằng Tiềm bình tĩnh lại không cười ngây ngốc nữa. Trong đầu anh ta hiện lên khuôn mặt trẻ tuổi luôn cười ở trong đại hội giao lưu, chính là chủ nhân khuôn mặt tươi cười đó đã khiến anh ta lâm vào tình cảnh hiện tại này.
“Tiên sinh, ở đại hội giao lưu tôi có gặp một người, chính người này đã khiến số mệnh tôi suy bại, hy vọng tiên sinh có thể thay tôi ra tay báo thù. Người này thuộc Nghiễm Niên Đường, tên là Phương Minh.”
“Phương Minh?”
Trần Thặng gật đầu tỏ ý đã biết, không nán lâu ở phòng bệnh nữa liền đứng lên ra về.

Trong khách sạn.
“Hồi Xuân Đường về sau không cần phải lo nữa. Nếu Nghiễm Niên Đường muốn tiến quân vào thị trường phía Nam, một năm nay chính là thời cơ tốt nhất.”
“Vì sao, cho dù lần này Hồi Xuân Đường bị tổn thất hơn ba triệu, nhưng vẫn chưa thể làm Hồi Xuân Đường bị thương tổn nặng nề.”
Lăng Sở Sở sau khi nghe Phương Minh nói, trên mặt lộ vẻ kinh ngạc.
“Cửu tinh yêu nguyệt, bát môn trấn phủ. Tám cửa đã trấn áp mệnh Giao Long, chín sao nghịch chuyển, cái này mất cái khác sẽ sinh sôi, Hồi Xuân Đường tất phải xuống dốc.”
Phương Minh mỉm cười, mệnh Giao Long của Hoàng Bằng Tiềm cậu đã sớm nhìn ta, càng thấy rõ lần này Hoàng Bằng Tiềm không chỉ đơn giản là bị tám cửa trấn áp không thể bay lên, phải biết bí mật sâu hơn của bố cục phong thủy này chính là nằm trong cửu tinh yêu nguyệt phía trước.
Cửu tinh yêu nguyệt, ý chỉ số mệnh phong thủy. Nếu nói bát môn trấn phủ là để số mệnh khu triển lãm không tan, như vậy cửu tinh yêu nguyệt chính là để số mệnh khu triển lãm càng mạnh hơn.
Nếu Hoàng Bằng Tiềm vẫn cứ giấu tài trong đại hội giao lưu lần này, vậy bố cục phong thủy này sẽ không trấn áp anh ta. Nhưng Hoàng Bằng Tiềm lại muốn nhân đại hội giao lưu này nhất phi trùng thiên, nên mới bị bố cục phong thủy trấn áp.
Mệnh Giao Long bị phá, số mệnh bị tước đoạt, những ngày tháng tiếp theo của Hoàng Bằng Tiềm sẽ không hề tốt chút nào, quan trọng nhất là quan hệ giữa hai anh em sẽ xảy ra sự bất hòa.
Nguyên nhân rất đơn giản, chính là vì tên của hai anh em.
Hoàng Bằng Tiềm là Giao Long, ẩn nấp dưới nước, nhất phi trùng thiên. Lúc Hoàng Bằng Tiềm nhất phi trùng thiên, số mệnh của Hoàng Bằng Phi sẽ bị tước đạt.
Nhưng hiện tại Hoàng Bằng Tiềm không thể bay lên cao, ngược lại mệnh Giao Long còn bị tước đoạt. Còn số mệnh Hoàng Bằng Phi vẫn còn, mấy năm nay cậu ta sắm vai mệnh Giao Long giả, lẽ dĩ nhiên mối quan hệ của hai người sẽ xảy ra mâu thuẫn.
Thậm chí có một khả năng rất có thể xảy ra, Hoàng Bằng Tiềm sẽ bại dưới tay Hoàng Bằng Phi.
Đương nhiên, việc tranh đấu giữa hai anh em không phải sẽ sớm có kết quả, nhưng đối với Nghiễm Niên Đường, đây là một cơ hội rất tốt.
Phương Minh không phải là người nhân từ, đối với việc hai anh em nhà họ Hoàng trước sau gây hấn, cậu sở dĩ không tay đối phó với hai người này là bởi vì cậu đã sớm nhìn thấy kết quả này.
“Còn có cả chuyện như vậy sao?”
Nghe Phương Minh giải thích xong, Lăng Sở Sở và Hoa Minh Minh tỏ ra khiếp sợ như nghe thấy sách trời, tên của Hoàng Bằng Tiềm và Hoàng Bằng Phi không ngờ lại có ý nghĩa sâu xa như vậy.
“Đừng xem thường cái tên, tên đối với một người mà nói rất quan trọng. Đây cũng là nguyên nhân một số người ngũ hành thiếu cái gì thì tên sẽ bổ khuyết cái đó.”
Phương Minh mỉm cười, chính tên Hoa Minh Minh cũng là do sư phụ mình đặt, có hàm nghĩa rất đặc biệt, chẳng qua ngay cả Hoa Minh Minh cũng không biết mà thôi.
“Được, tôi sẽ nói chuyện này lại với cô, đến lúc đó sẽ bàn bạc lại với cô nên tiến quân vào thị trường phía nam như thế nào.”
Lăng Sở Sở gật đầu, trải qua một loạt sự việc mà cô chứng kiến mấy ngày nay, cô đã không còn nghi ngờ lời nói của Phương Minh nữa.
Lấy ý nghĩ hiện tại của cô mà nói, nếu đem thế giới này so sánh với một trò chơi, vậy cô sẽ thuộc kiểu người chơi nạp tiền thật, còn Phương Minh…
Tuyệt đối là một hacker.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất