Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 255: Sơn Dã Nông Phu

Chương 255: Sơn Dã Nông Phu


Tiếng đàn khoan thai, nước chảy róc rách!
Không lâu sau, chỗ cửa xuất hiện mấy bóng người, đó là mấy người đàn ông trung niên, mọi người vừa nói vừa cười đi tới.
"Trần đại sư? Trương đại sư?”
Tiền Gia Lý thấy mấy người đàn ông trung niên này thì lập tức ra đón, bởi vì bọn họ lúc trước ở nhóm đều đăng ảnh chụp, cho nên liếc mắt nhận ra được ngay.
"Ông Tiền, ông tới sớm như vậy à.”
Mấy người đàn ông trung niên thấy Tiền Gia Lý, cũng cười ha ha một tiếng: “Ông Tiền nói với tôi ổng đã hơn sáu mươi tuổi rồi, ngay từ đầu tôi còn chưa tin, nào có cái tuổi này mới bắt đầu nghiên cứu phong thủy.”
"Sống đến già học đến già, ông Tiền bây giờ biết phong thủy thần kỳ muốn nghiên cứu phong thuỷ cũng rất bình thường.”
"Đúng vậy, phong thuỷ thứ quý báu mà tổ tông lưu lại, đáng tiếc người trẻ tuổi bây giờ căn bản không quan tâm tới, đến khi bọn họ lớn tuổi, tin cũng đã muộn rồi.”
Mấy thầy phong thủy ở chỗ này cảm thán, một người trong đó liếc nhìn cái này trang tí của quán trà này, nhíu mày lại: “Cái quán trà này, phong thuỷ có chút vấn đề.”
"Trần huynh có phải nhìn ra cái gì không, không ngại nói cho bọn tôi một chút chứ, tôi cũng thấy phong thuỷ quán trà này có cái gì đó không đúng.”
"Mọi người nhìn tường nước hai bên này đi, thủy, ở trong phong thủy ý nghĩa tiền, nếu như chỉ lập một cái tường nước ở một bên là chuyện tốt, đặc biệt bên trái là hướng thanh long, nước chảy hướng tây, tiền chảy hướng đông, đến lúc đó chủ nhà tự nhiên tiền tài sung túc, nhưng bây giờ đây là hai tường nước chặn lại, song thủy đối lưu, tài vận trung hoà, không phải một bố cục phong thủy chiêu tài.”
"Trần huynh nói không sai, trong phong thủy mặc dù có cách nói đối xứng, nhưng cái này không bao gồm dòng nước chảy, đơn thủy tụ tài, song thủy mất tiền." - Một người khác cũng lập tức phụ họa nói.
"Còn có loại thuyết pháp này à, lần này thật đúng là kiến thức rộng lớn.”
Tiền Gia Lý cũng cảm thán, quả nhiên, có vài thứ không học được trong sách vở, lần này ông ta nhất định phải học hỏi mấy vị đại sư này một chút.
Phương Minh vẫn nhắm mắt lắng nghe thì khóe miệng hơi nhếch lên nhưng không có lên tiếng, mà ngón tay đánh đàn tay của cô gái khẽ run lên, sau đó khôi phục bình tĩnh.
"Ăn nói bậy bạ, nhà này rõ ràng là bố cục càn trấn song thủy tụ tài, đến miệng các người thì biến thành bố cục mất tiền, kiến thức không chuẩn, thì không nên ra ngoài dạy hư học sinh.”
Ở chỗ cửa, một người đàn ông trung niên mặc đồ nông dân, da xanh đen đi đến, trên đầu người đàn ông đội mũ rơm, đeo một cái túi ngay hông, ánh mắt nhìn về phía Tiền Gia Lý bên cạnh mấy người kia, trong ánh mắt mang theo vẻ khinh thường.
"Ông là đại sư nông phu vùng núi?”
Tiền Gia Lý thấy người đàn ông nông phu xuất hiện, thần tình cũng hơi có chút kích động.
"Đại sư tôi nhận không nổi, chỉ là một Sơn Dã Nông Phu mà thôi, nhưng mà bình thường thích non nước nên kiến thức nhiều một chút.”
"Đại sư khiêm tốn rồi, đại sư đăng mấy trường hợp phong thủy trên trên diễn đàn phát để cho tôi xem là đủ rồi, học tập được rất nhiều.”
Ông Tiền hạ thấp thái độ của mình, chỉ coi mình là một người mới vừa bước vào, đây là tinh thần suy nghĩ lí thú, bởi vì trong lĩnh vực phong thuỷ ông ta đúng là một người mới, cho dù chỉ là người mới vào nghề hai ba năm ở trước mặt ông ta cũng coi thành tiền bối.
"Sơn Dã Nông Phu, tên nghe thì khiêm tốn, nhưng lời nói của ông lại không khiêm nhường, cái gì gọi là kiến thức nhiều một chút, người ở đây ai chưa từng đi khắp núi non chứ , ông nói tôi nói sai phong thủy cửa hàng này, vậy ông nói một chút cho tôi nghe sai chỗ nào? " - Trần đại sư không phục chất vấn.
"Ông chỉ có thấy được song thủy, lại không chú ý tới phương vị của song thủy này, đại sảnh quán trà ở Canh vị, mà quầy thu tiền lại là Ly vị, Ly là hỏa, nếu như chỉ đơn thủy, nước trôi hỏa diệt, sao tụ tài được?”
"Mà bây giờ chỗ này có lưỡng thủy, lưỡng thủy gặp nhau, tức nước vỡ bờ, thêm lửa Ly vị chi hỏa, đây mới thật sự là bố cục tụ tài, đáng tiếc ông học nghệ không tinh, còn ở chỗ này múa búa trước mặt Lỗ Ban, chẳng phải là làm trò cười cho người trong nghề sao?”
Trần đại sư nghe được Sơn Dã Nông Phu nói, nhíu mày nhìn xuống đại sảnh và quầy thu tiền, lại móc từ trong túi ra một cái la bàn, nhìn chằm chằm hồi lâu, cuối cùng trên mặt lộ ra vẻ xấu hổ.
"Tiên sinh là cao nhân, là ta nhìn lầm.”
Thái độ Trần đại sư lập tức thay đổi, bái một cái về phía Sơn Dã Nông Phu: “Đa tạ ngài mở miệng nhắc nhở, thiếu chút nữa thì dạy hư học sinh rồi.”
Sơn Dã Nông Phu thấy thái độ Trần đại sư thay đổi, trên mặt cũng là lộ ra nụ cười: “Biết sai còn biết thay đổi là tốt lắm rồi.”
Tiền Gia Lý bên cạnh nhìn thấy hết thảy, ánh mắt nhìn Sơn Dã Nông Phu càng thêm kính phục, người này mới thật sự là cao nhân, ăn mặc đơn giản, nhưng cao nhân chẳng phải đều có phong phạm như vậy sao?
"Nông phu đại sư, ta giới thiệu cho ngài một chút, vị này chính là...”
"Tôi tên là Phương Minh, là người yêu thích phong thuỷ, nghe ông Tiền nói các vị đại sư ngày hôm nay tụ hội ở chỗ này, cho nên cố ý qua đây học hỏi một chút." - Phương Minh cắt đứt lời nói Tiền Gia Lý, mà Tiền Gia Lý nghe được lời của Phương Minh sửng sốt một chút, nhưng cũng không có giới thiệu nữa.
"Người trẻ tuổi bây giờ, đối với hứng thú với phong thuỷ không nhiều lắm, tiểu tử cậu rất tốt." – Sơn Dã Nông Phu mang cười tán thưởng: “Chỉ là con đường phong thuỷ này bác đại tinh thâm, thật sự muốn nhập môn nhưng phải chịu khổ nhiều, hơn nữa nhất định phải hạ quyết tâm, con đường này không có kinh nghiệm hơn hai mươi năm thì rất khó có thành tựu.”
"Đúng vậy, chúng tôi ở đây đều nghiên mười mấy hai chục năm rồi, cũng không dám nói mình hiểu hoàn toàn về phong thủy, thật sự thì thứ liên quan tới phong thuỷ quá nhiều, âm dương ngũ hành, vận chuyển tinh thần, tiên thiên Bát Quái, Hà Đồ Lạc Thư... rồi còn diễn hóa huyền không phong thuỷ, tam nguyên phong thuỷ... ở sau”
Trần đại sư bên cạnh cũng là cảm thán, con đường phong thuỷ, nhập môn dễ dàng, muốn học thông thật sự là quá khó khăn.
"Các vị đại sư, chúng ta vào trong phòng rồi bàn tiếp nhé!" - Tiền Gia Lý thấy tất cả mọi người đều ở đại sảnh, có mấy lời không tiện nói, dù sao thứ phong thuỷ này ở trong mắt người bình thường vẫn thuộc về mê tín.
"Đi, chúng ta đây tới một phòng rồi bàn tiếp.”
Mấy người Sơn Dã Nông Phu gật đầu, cuối cùng với sự dẫn đường của Tiền Gia Lý, đoàn người vào trong một phòng ghế lô của quán trà.
Đoàn người đều tự tìm chỗ ngồi ở bên trong phòng, không bao lâu, cô gái mặc sườn xám đánh đàn ở đại sảnh lúc trước cũng đang mang chè hương đi vào.
Nghệ thuật uống trà, thông thường quán trà sẽ mời một cô gái hiểu nghệ thuật uống trà tới phụ trách rót trà, động tác ưu nhã, giống như người đọc sách thời xưa có mỹ nhân hầu cạnh bên, trong đó có một cảm giác đặc biệt thú vị khác.
Cô gái mặc sườn xám rót trà, mà Tiền Gia Lý bên này lại không ngừng hỏi mấy người Trần đại sư một ít vấn đề về phương diện phong thủy, còn Phương Minh chỉ lẳng lặng lắng nghe không nói được một lời, ánh mắt cậu chủ yếu là đặt trên người cô gái pha trà.
"Nông Phu huynh, hiện tại thầy phong thủy thực sự không dễ làm, khắp nơi gần như bị mấy đại sư cổ đại chọn hết, giờ coi như là ba năm cũng chưa chắc có thể tìm được long mạch, mười năm cũng không nhất định có thể điểm trúng huyệt vị.”
"Tìm Long Điểm Huyệt mặc dù nói không phải chuyện dễ dàng, nhưng là tuyệt đối không khó như các vị nói, chỉ cần nắm giữ bí quyết, nếu muốn điểm một huyệt phú quý bình thường cũng không có vấn đề gì.”
Sơn Dã Nông Phu mỉm cười, mà Trần đại sư lập tức hỏi tới: “Bí quyết gì?”
Chỉ là, sau khi hỏi xong, Trần đại sư cũng biết mình lỡ lời; “Nông Phu huynh thứ tội.”
Phong thủy học nói, các môn các phái đều có khẩu quyết của chính mình, làm sao có thể truyền cho những người khác, đừng nói là bằng hữu, coi như là anh em ruột có đôi khi cũng sẽ không tiết lộ.
"Thật ra không có gì thứ tội hay không thứ tội, con đường phong thủy chúng ta bây giờ sở dĩ càng ngày càng bế tắc, cũng bởi vì rất nhiều sư phó đều có quan niệm của mình mình quý, giữ kín những khẩu quyết sư môn mình truyền xuống, cũng không giao lưu cùng đồng nghiệp khác.”
"Con đường phong thuỷ nếu muốn phát triển lần nữa, thì mọi người cần phải đồng tâm hiệp lực, trao đổi lẫn nhau, mà tôi mặc dù chỉ là một nông dân, nhưng tình nguyện cống hiến vì con đường phong thủy, cho nên mấy năm nay tôi lợi dụng bí quyết tầm long của môn phái chế tác được một vật, có thể giúp các thầy phong thủy tìm kiếm long mạch.”
Nghe được lời Sơn Dã Nông Phu, tất cả mọi người lộ ra vẻ hiếu kỳ, Phương Minh cũng như vậy, hiếm có nhìn về phía ông ta.
Sơn Dã Nông Phu đưa tay vào cái túi bên hông ông ta, cuối cùng, từ bên trong móc ra một cây giống như cây gậy, trừ cái đó ra, còn có một cái la bàn nhỏ, mà ở chính giữa la bàn có đặt một cây kim loại.
Thấy Sơn Dã Nông Phu lấy thứ này ra, tất cả mọi người lộ ra ánh mắt tò mò, cùng đợi Sơn Dã Nông Phu giải thích.
"Cái này gọi là gậy tầm long, là tôi căn cứ phương pháp tầm long của sư môn tôi sở chế tạo ra." - Sơn Dã Nông Phu bày la bàn xong, sau đó gác cái cây gậy ở mặt trên kim loại.
"Chúng ta đều biết la bàn có kim đồng hồ, căn cứ kim đồng hồ chúng ta có thể xác định phương vị, mà mọi người cũng đều biết, phong thuỷ và từ trường có liên quan, càng là phong thuỷ bảo địa, từ trường càng mạnh, mà tác dụng cây gậy tầm long của tôi đây chính là xác định phương hướng long mạch.”
"Khi mọi người cầm la bàn trong tay, nếu như phía trước có xuất hiện khí tràng long mạch, gậy tầm long này sẽ chỉ hướng đó, chỉ cần đi theo hướng đó, dĩ nhiên là có thể tìm được chỗ long mạch, cuối cùng chúng ta lại căn cứ phương vị đối ứng ở mặt trên la bàn và địa hình cụ thể thì xác định huyệt vị, đương nhiên cũng sẽ không còn là chuyện khó rồi.”
"Trời ạ, lại có loại bảo vật này!”
"Nông Phu huynh, hành động này là việc lớn tạo phúc cho con đường phong thuỷ!”
Mấy người Trần đại sư cảm động, nhao nhao đứng lên hành lễ về phía Sơn Dã Nông Phu, khiến cho Tiền Gia Lý cũng không tự chủ được học dáng dấp của bọn họ.
"Các vị quá khen rồi, tôi chỉ là góp sức cho con đường phong thủy thôi.”
Sơn Dã Nông Phu cười khoát tay áo, nhưng lúc này Phương Minh cũng lên tiếng.
"Đại sư, nếu gậy tầm long lợi hại như vậy, thì chắc cũng rất đắt ha!”
Phương Minh thốt ra lời này, sắc mặt Sơn Dã Nông Phu trở nên có chút cứng ngắc, nhưng đám người Trần đại sư lập tức lên tiếng.
"Đó là đương nhiên, gậy tầm long không thể so sánh tầm thường được, Nông Phu huynh nhất định là hao tốn tâm huyết chế tạo, đắt đi nữa một chút cũng không có gì, Nông Phu huynh chỉ cần cái giá, tôi mua trước một cây.”
"Đúng, tôi cũng mua một cây.”
Nghe được lời nói dõng dạc của đám người Trần đại sư, Sơn Dã Nông Phu có chút ngượng ngùng nói rằng: “Thực ra tôi không có tính toán kiếm tiền bằng thứ này, tôi muốn kiếm tiền thì trực tiếp đi kiếm một mảnh đất quý có phong thủy tốt cho mấy người có tiền, thu nhập hơn mười mấy triệu vẫn có được.”
"Cái gậy tầm long này là tôi hao tốn mười năm lại phối hợp khoa học kỹ thuật bây giờ nghiên cứu ra được, đúng là cần một ít thành phẩm, một cây gậy tầm long thành phẩm hẳn là đại khái chừng một trăm năm chục nghìn, nhưng tôi nói rồi, tôi không phải kiếm tiền bằng thứ này, tôi chỉ bán một trăm nghìn, nhưng điều kiện tiên quyết là đối phương người thật tình muốn nghiên cứu phong thuỷ, nếu như tâm thuật bất chính, thì nhiều tiền hơn nữa tôi cũng không bán.”


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất