- Quân đoàn Sinh Tiếu, bày trận.
Hét lớn một tiếng thân thể Tề Nhạc lăng không bay lên cao, Kỳ Lân giáp màu đen không hề có dấu hiệu
xuất hiện trước người của hắn. Đến cấp bậc bây giờ thì hắn không cần
hiện tượng thiên văn gì đó phụ trợ, trong nháy mắt là hắn có thể dị hóa
lên mức cường đại nhất.
Hào quang năm màu từ trên người Tề Nhạc
sáng lên, bóng tối chung quanh bị xua tan, từng âm thanh thét dài và uy
áp khủng bố từ trong hào quang hiện ra ngoài. Hai mắt Tề Nhạc đã hoàn
toàn biến thành màu bạc. Hắn cảm nhận đầy đủ năng lượng màu bạc này chấn động rất mạnh.
Mười hai đạo thân ảnh xuất hiện, đầu tiên từ
trong hào quang năm màu đi ra. Mười hai nam nữ này cao thấp không đều,
xuất hiện sau lưng Tề Nhạc. Chính là mười hai chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ
Thần. Khí tức mỗi người bọn họ so với trước kia khác biệt một trời một
vực. Năng lượng chấn động khổng lồ từ trên người của bọn họ hiện ra.
Mười hai chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần tượng trưng cho thủ hộ giả cường đại nhất phương đông, bọn họ là đồng bọn của Tề Nhạc cũng là lực lượng
chung cực của phương đông. Từ lúc tiến vào lĩnh vực Ngũ Hành của Không
Động Ấn để tu luyện, bọn họ không có xuất hiện lần nào. Thẳng đến không
lâu trước đó bọn họ nhận được linh hồn lực của Tề Nhạc chỉ thị mới chuẩn bị sẵn sàng.
Ngay sau đó một trăm hai mươi đạo thân ảnh lặng lẽ
xuất hiện sau lưng mười hai chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần, không nhiều
không ít, sau lưng mỗi người là mười người. Năng lượng chấn động khổng
lồ đồng dạng từ trên người của bọn họ hiện ra ngoài.
Đôi mắt mỗi
người bọn họ đều phóng thích tinh quang mãnh liệt. Chiến ý ngập trời
hiện ra ngoài, dưới sự dẫn dắt của mười hai chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ
Thần thì quân đoàn Sinh Tiếu hét lớn. Tuy bọn họ chỉ có một trăm hai
mươi người, nhưng mà trong nháy mắt tiếng hét của bọn họ hoàn toàn áp
đảo năm mươi vạn quân của quân đoàn Nhiên Thiêu.
Thương Băng,
Tuyết Nữ, Thực Vật Hồn lặng lẽ xuất hiện bên người của bọn họ, thần sắc
của các nàng có biến hóa nhất định, biến hóa lớn nhất chính là khí tức.
Chung quanh thân thể của các nàng hình thành tinh quang sương mù. Năng
lượng tăng lên đã giúp bọn họ tiến vào cảnh giới hoàn toàn mới.
Nhìn thấy quân đoàn Sinh Tiếu xuất hiện thì Tát Đán đồng thời co rút con mắt lại. Hắn làm sao không cảm nhận được quân đoàn Sinh Tiếu cường đại chứ? Mỗi một người đều có thực lực cường hoành, mỗi một người đều đại biểu
lực lượng chung cực của nhân loại. Mười hai người đứng trước tiên làm
cho hắn có thể cảm nhận được khí tức năng lượng chấn động mạnh mẽ.
Ngẩng đầu ánh mắt tập trung nhìn qua quân đoàn Sinh Tiếu, ánh mắt bọn họ tập
trung nhìn lên người Tề Nhạc, Tề Nhạc có thể cảm giác được chiến ý trong nội tâm của bọn họ bành trướng.
Nụ cười thật tươi xuất hiện trên mặt của Tề Nhạc.
- Các huynh đệ tỷ muội, cái gọi là nuôi binh ngàn ngày dùng binh một giờ, hôm nay đối mặt với địch nhân thì đó là thời khắc chúng ta bộc phát.
Sinh vật Địa Ngục ở trước mặt, cho bọn chúng xem thực lực của chúng ta.
Cho bọn chúng biết vì sao hoa kia lại hồng như vậy, lên đi.
Ánh
mắt Tề Nhạc sáng rực, thân thể của hắn cơ hồ trong nháy mắt cũng đã vọt
tới trước mặt, nhìn qua Tát Đán, Lucifer cùng Lãnh Nhi.
Giáo
hoàng Martti trợn mắt há hốc mồm nhìn qua trận hình chiến sĩ Sinh Tiếu, hắn không cách nào hiểu được Tề Nhạc không cách nào phóng xuất quân
đoàn Sinh Tiếu ra trước đó, mà Tề Nhạc hiện giờ không có ra lệnh cho bọn họ tấn công, hắn chỉ có thể chờ đợi kiên nhẫn.
Khí tức thiết
huyết trên người các chiến sĩ Sinh Tiếu lúc này bao phủ lên người của
các nhân viên thần chức, đột nhiên bọn họ phát hiện năm mươi vạn đại
quân quân đoàn Nhiên Thiêu trước mặt không có đáng sợ gì cả, sâu trong
nội tâm của bọn họ đều xuất hiện một loại dục vọng chiến đấu mãnh liệt.
Năng lượng thần thánh trong cơ thể ngưng tụ nhanh hơn.
Tề Nhạc bay rất nhanh, hắn không phải lo lắng cho các chiến sĩ Sinh Tiếu.
Chiến đấu bắt đầu, lúc này trong mắt hắn chỉ có Tát Đán, Lucifer cùng
Lãnh Nhi. Bọn họ là người mạnh nhất của Địa Ngục, đồng thời cũng là mục
tiêu của Tề Nhạc.
Hào quang màu bạc trên người của Tề Nhạc sáng lên, cơ hồ trong nháy mắt đã tới trước người của Tát Đán.
- Tát Đán, chúng ta lại gặp mặt. Không bằng bây giờ chúng ta bắt đầu, thế nào?
Nhìn qua bộ dáng bình tĩnh của Tề Nhạc thì tức giận trong lòng của Tát Đán
biến mất, lần đầu tiên nhìn thấy tiểu tử này dường như không đáng giận
như vậy, hắn cũng không có sỉ nhục Địa Ngục. Nhưng mà hiện giờ Tát Đán
cũng không có xúc động trực tiếp động thủ. Chỉ hừ lạnh một tiếng, nói:
- Ngươi rất sốt ruột sao? Không bằng như vầy. Tề Nhạc, chúng ta đánh cược nhé?
Tề Nhạc cười nhạt một tiếng, nói:
- Ah? Đường đường chúa tể Địa Ngục đánh cược với tôi, tôi có nghe lầm hay không?
Trong mắt Tát Đán lóe sáng, nói:
- Không phải ngươi rất tự tin vào đồng bọn của mình sao? Vậy thì tốt, ta
cho ngươi một cơ hội. Ta ở ngay chỗ này, Lucifer cũng thế, hơn nữa còn
có Lãnh Nhi. Ba người chúng ta có thực lực mạnh nhất, mà ngươi cũng là
mạnh nhất của nhân loại. Không bằng chúng ta đứng ở chỗ này quan sát, ai cũng không nhúng tay vào, xem xem thủ hạ của chúng ta chiến đấu thế
nào, cũng cho ngươi nhìn cái gì mới là lực lượng chân chính của Quân
đoàn Nhiên Thiêu.
Nhìn qua hào quang lập lòe trong mắt Tát Đán,
Tề Nhạc không có chút nghi hoặc, tại sao Tát Đán phải làm như vậy, không có lý do ah! Đừng nói Lãnh Nhi, cho dù chỉ có hắn và Lucifer thì mình
ứng phó phi thường khó khăn rồi.
Kỳ thật Tát Đán cũng không hy
vọng liều mạng với Tề Nhạc lúc này. Từ số lượng và chất lượng thì hắn
đều tin tưởng Quân đoàn Nhiên Thiêu của mình là vô địch trên địa cầu.
Nhưng mà với tư cách chúa tể Địa Ngục hắn không thể không đem Tề Nhạc
đặt lên vị trí địch nhân cường đại. Kỳ thật hắn đã sinh ra vài phần cảm
giac sợ hãi với Tề Nhạc rồi, hơn nữa còn có Ngưu Ma Vương chưa xuất hiện kia uy hiếp.
Nếu như Quân đoàn Nhiên Thiêu thắng mà mình thua
trong tay của Tề Nhạc, thậm chí hắn bị giết thì thắng lợi của Quân đoàn
Nhiên Thiêu có ý nghĩa gì chứ? Cho dù không chết nếu như hắn trọng
thương tất nhiên sẽ ảnh hưởng tới quá trình xâm lược địa cầu sau này.
Cho nên Tát Đán hiện tại nguyện ý đoạt mất quyền lực của Tề Nhạc, đồng
thời cho Tề Nhạc nhìn thấy lực lượng của Quân đoàn Nhiên Thiêu.
- Đổ ước là cái gì?
Tề Nhạc hỏi.
Tát Đán hừ lạnh một tiếng, nói:
- Rất đơn giản. Nếu như người của ngươi có thể kiên trì vượt qua công
kích của quân đoàn Nhiên Thiêu trong một giờ, như vậy ta có thể trong
vòng năm ngày không phát động công kích. Cho các ngươi thêm thời gian
chuẩn bị. Nếu như các người thua thì ngươi phải đầu hàng ta, tuyên thệ
thần phục ta.
- Chê cười. Thật sự là chê cười. Tát Đán bệ hạ, vậy tại sao không phải là các người kiên trì một giờ rồi tuân thệ thần phục tôi? Điều này hiển nhiên không công bằng.
- Ngươi...
Bỗng nhiên sắc mặt của Tát Đán đại biến, ánh mắt nhìn qua Tề Nhạc như bốc lửa.