Chỉ có điều bên ngoài sushi đều cuộn rong biển mùi vị không nặng lắm,
hắn nhiều năm không ăn qua, cho nên ngay từ đầu mới không đoán được.
Nhưng sushi vừa vào miệng, hương vị này làm hắn phản ứng một cách vô ý
thức..
Cơ Đức nhai nuốt một miếng sushi, nói:
- Sư phụ, cơm cuộn rong biển rất có chất dinh dưỡng. Ngài không nên kén ăn như vậy.
Tề Nhạc tức giận nói:
- Nó có dinh dưỡng, nhưng cơ thể tôi khôn thích ứng cũng chẳng có biện pháp. Các vị ăn đi, tôi ăn không được hương vị này.
Vừa nói, hắn không thể không đưa mắt nhìn qua mấy miếng cá sống. Chủng
loại cá đương nhiên khác nhau, nhìn qua miếng cá còn tươi Tề Nhạc cảm
thấy không thoải mái, nhưng còn tốt hơn rong biển nhiều.
Thiên Hồn nói:
- Ẩm thực Thái Dương Quốc là như vậy, nếu không tôi đổi món cho anh. Dường như có mì sợi đấy.
Đôi mắt Tề Nhạc sáng ngời, nói:
- Tốt, vậy mì sợi đi. Cho tôi sáu chén, nếu như chén nhỏ thì mười chén.
Thiên Hồn có chút im lặng nhìn qua Tề Nhạc, Cơ Đức cười hắc hắc, nói:
- Thiên Hồn đại ca, sư phụ tôi thật sự ăn được, đây đã là ít lắm rồi. Tôi cũng muốn ăn.
Nói xong, hắn đứng dậy kéo cửa đi ra ngoài. Tuy Cơ Đức nói tiếng Thái Dương Quốc kém Thiên Hồn, nhưng cũng có thể nói được.
Tề Nhạc nhìn qua mỹ thực phong phú trên bàn, bụng của hắn bồn chồn, nhưng mà, hắn không quen ăn sống.
Nhưng mà, cái này không làm khó Tề Nhạc, đột nhiên hắn nghĩ ra biện
pháp. Cầm một cây tăm dài khoảng mười lăm cm, rim vào một miếng cá sống, cười hắc hắc, ngón cái tay phải chà xát với ngón trỏ, phốc một cái, một cổ ngọn lửa từ ngón cái hắn bốc lên, dọa Thực Vật Hồn cùng Thiên Hồn
nhảy dựng lên.
Nướng dưới ngọn lửa, cá sống nhanh chóng biến
thành cá nướng, Tề Nhạc thêm gia vị vào bên trong, đưa vào trong miệng
ăn, động tác của hắn, lập tức làm Thiên Hồn và Thực Vật Hồn trợn mắt há
hốc mồm.
Thực Vật Hồn vô ý thức nhìn qua thân thể của Tề Nhạc, nhìn thấy ngọn lửa trên ngón tay của hắn, trong mắt có một tia bất an.
Thiên Hồn cười khổ nói:
- Tề huynh đệ, xem ra anh mang lại cho chúng tôi quá nhiều kinh ngạc, không nghĩ tới anh còn là dị năng giả khống hỏa đấy.
Tề Nhạc cười hắc hắc, nói:
- Chút tài mọn mà thôi, tôi cũng chỉ có thể dùng nó để nướng cá.
Hỏa vân lực của hắn tuy không được, nhưng duy trì ngọn lửa nhỏ trong
thời gian rất dài, không có gì khác nhau so với lửa bình thường.
Cơ Đức nhanh chóng quay về, nhìn thấy lửa trên tay của Tề Nhạc, hắn
cũng có kinh ngạc, Thực Vật Hồn làm thủ thế với Tề Nhạc, sau đó lại lui
ra phía sau.
Tề Nhạc nói:
- Như thế nào? Thực Vật Hồn muội muội, tôi không hiểu ý của cô.
Thiên Hồn mỉm cười nói:
- Thực Vật Hồn trời sinh sợ lửa, anh làm ra lửa, đương nhiên nàng sinh ra bất an rồi.
Tề Nhạc vừa ăn mấy miếng cá vội vàng thu hồi hỏa diễm trong tay.
- Xin lỗi, tôi không biết.
Đối với Thực Vật Hồn, hắn có tâm tình thương tiếc, thấy nàng không
thích ứng, hắn thà không ăn, cũng không muốn hù dọa nàng. Khá tốt, không lâu sau mì sợi của Tề Nhạc đã tới. Cuối cùng cũng có đồ vật hắn ăn
được, Tề Nhạc cũng không khách khí, hai ngày không ăn cơm, hắn lập tức
ăn như quỷ đói
Thời điểm bốn người trả tiền, Thiên Hồn có
chút đau lòng vỗ ví của mình, đồ ăn Thái Dương Quốc phi thường đắt đỏ,
cho dù là mì sợi cũng như thế, Tề Nhạc một người ăn mười bảy chén, nếu
như không phải kinh phí chấp hành nhiệm vụ do quốc gia thanh toán, chỉ
sợ Thiên Hồn đã đau lòng muốn chết.
- Ăn thoải mái, không thể không nói, gia vị của Thái Dương Quốc cũng đặc biệt,
Tề Nhạc thỏa mãn đi đằng trước, bụng đã ổn định, toàn thân đều có cảm
giác phi thường thoải mái. Hắn cũng không biết, sau khi được mưa bão
kích thích, tế bào trên người hắn biến hóa kỳ dị, tế bào không ngừng
sinh trưởng năng lượng thần kỳ, thoải mái kinh mạch và thân thể. Mà tế
bào cần năng lượng cũng cao hơn trước kia, bởi vậy, sức ăn của hắn cũng
nhiều hơn....
Huyết mạch Kỳ Lân không ngừng cải tạo thân thể
Tề Nhạc, sau lần bị mưa bão kích thích, tương đương với cải tạo thêm một lần, đối với tu luyện sau này của Tề Nhạc có chỗ tốt lớn lao.
- Tề huynh đệ, các anh tới phóng của chúng ta, chúng ta bàn kế hoạch một chút.
Thiên Hồn nói.
Bốn người sau đi trở lại khách sạn đã tới phòng Thiên Hồn.
- Mọi người ngồi trước đi, chờ một chút.
Vừa nói, Thiên Hồn đi ra ngoài cửa sổ, ánh mắt nhìn ra bên ngoài, Tề
Nhạc ẩn ẩn phát giác được, trên người của hắn có năng lượng chấn động
rất nhỏ tuy không phải cường đại, nhưng diện tích che phủ rộng khắp, bao phủ toàn bộ khách sạn.
Hào quang trong mắt của hắn lóe lên lần nữa, sau đó đi tới trước mặt ba người, mỉm cười nói:
- Xem ra tình huống khá tốt, tôi đã cẩn thận kiểm tra rồi, khách sạn
này không bị giám thị, ít nhất tạm thời là an toàn. Tốt, chúng ta cẩn
thận bàn kế hoạch trước.
Thực Vật Hồn cùng Cơ Đức lập tức trở nên nghiêm túc lên, chỉ có Tề Nhạc là tựa lưng vào sô pha, trên mặt nở
nụ cười xấu xa bất cần đời. Đáng tiếc ở đây không có mỹ nữ, cho đôi mắt
của hắn trung thực lực. Thực Vật Hồn tuy đẹp, nhưng Tề Nhạc lần đầu tiên gặp nàng đã đối đãi như em gái, tự nhiên sẽ không nhìn bậy lên người
nàng.
Thiên Hồn nói:
- Theo tình huống trước mắt
mà nhìn, tình cảnh của chúng ta không tốt lắm. Đó cũng không phải thực
lực lớn nhỏ. Dù sao nơi đây là Thái Dương Quốc, cho dù tất cả huynh đệ
Viêm Hoàng Hồn có đến đây, cũng không có khả năng chống lại một quốc
gia. Đầu tiên chúng ta cần phải giải quyết vấn đề giám thị của Thái
Dương Quốc. Chính là vệ tinh đời mới đang giám sát trên vũ trụ, tuy tôi
rất có lòng tin với Điện Não Hồn, nhưng mà, cũng không có khả năng bảo
chứng anh ta có thể che dấu tín hiệu vệ tinh. Hơn nữa, không cần đoán
chúng ta cũng nghe ra, chỗ ở hiện tại của Quản Bình tiến sĩ, chỉ sợ phủ
kín các thiết bị giám sát, muốn mang anh ta từ trong ra ngoài, cũng
không phải chuyện dễ dàng.
Cơ Đức gật gật đầu, nói:
- Cường công là tuyệt đối không có khả năng, không nói tới vệ tinh giám thị, nhiệm vụ lần này đúng là rất khó khăn, một khi bị đối phương phát
hiện, chỉ sợ Thái Dương Quốc sẽ làm ra phản ứng nhanh nhất.
Thiên Hồn nói:
- Tề huynh, chuyện lần này còn khó giải quyết hơn trong tưởng tượng
nhiều. Tuy Viêm Hoàng Hồn chúng ta vô số lần chấp hành nhiệm vụ gian
nan, nhưng đây là lần đầu tiên cứu người trước mặt vệ tinh giám sát. Cho nên, chúng ta nhất định mượn nhờ năng lực tàng hình của anh.
Tề Nhạc nói:
- Chẳng lẽ là một mình tôi đi vào cứu tiến sĩ?
Trong lòng của hắn có chút khẩn trương. Tàng hình cũng không có nghĩa là tất cả, chuyện này hắn biết rõ.
Thiên Hồn lắc đầu, nói:
- Đương nhiên không phải, tôi chỉ muốn Tề huynh hổ trợ, tìm ra vị trí
chuẩn xác của tiến sĩ. Nếu như tôi đoán không sai, chung quanh chỗ
nghiên cứu của Quản Bình tiến sĩ có trọng lực rất mạnh, ngay cả tinh
thần lực của tôi cũng bị trọng lực ảnh hưởng, căn bản không có khả năng
tìm được vị trí chuẩn xác của anh ta, cho nên, nhất định phải dựa vào
năng lực tàng hình của anh làm giúp mới được, sau đó chúng ta lại nghĩ
biện pháp cứu viện. Lúc khi tối trọng yếu, chúng ta sẽ dùng thủ đoạn phi thường.