Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Chương 410: Ta đã có tiểu lão bà! (4)

Tề Nhạc nói:

- Đương nhiên, chẳng lẽ em cho rằng mới nãy anh nói đùa sao? Em biết không, mộng lớn nhất của anh lúc trước chính là có một chiếc xe việt dã cỡ lớn, sau đó ở phía sau đặt tấm lót giường, dán trên cửa số bốn chữ to.

- Bốn chữ gì?

Văn Đình tò mò hỏi.

- Hoa phòng lưu động! Thế nào, rất chuẩn xác a.

Tề Nhạc cười xấu xa nói.

- Anh đi chết đi! Tề Nhạc, anh, anh háo sắc. Hừ, anh cũng đừng nghĩ. Cho dù mua thì em cũng ngủ một mình, nếu anh dám đi lên thì... hừ hừ.

Văn Đình hung dữ uy hiếp Tề Nhạc.

Tề Nhạc làm ra bộ dáng suy nghĩ:

- Sao anh lại nhớ, ngày hôm qua người nào đó còn nói là muốn lấy thân báo đáp mà, hôm nay sao lại thay đổi. Aizz, nữ nhân thật sự là động vật hay thay đổi ah!

- Phi, ai nói muốn lấy thân báo đáp hả? Có phải anh muốn bị đánh không, hừ.

Văn Đình dùng sức nhéo thịt mềm bên hông Tề Nhạc một cái.

Tề Nhạc bị đau, nói:

- Em đừng có khi dễ anh, chờ sau khi Vân Lực anh khôi phục, coi chừng anh...

Văn Đình cười hì hì, nói:

- Vậy cũng phải đợi anh khôi phục đã nói sau. Ah! Anh vừa nhắc nhở em, không thừa dịp cơ hội này để khi dễ anh, chẳng phải sẽ rất thiệt thòi sao?

- Cái này, Văn Đình, chúng ta thương lượng một chút được không. Anh biết rõ sai rồi, bốn chữ kia không cần dán nữa. Em nghĩ đi! Chúng ta về sau phải đi khắp cả nước, vạn nhất qua chỗ dừng chân, cũng nên có nơi để nghỉ ngơi chứ, em yên tâm, chỉ cần em không cho phép, anh tuyệt đối không đụng vào em. Như vậy chúng ta có thể cùng nhau ngủ, phía sau xe lớn như vậy, đủ cho hai người chúng ta ngủ rồi.

Văn Đình hừ một tiếng, nói:

- Anh có thể cam đoan không?

Tề Nhạc vội vàng nghiêm mặt nói:

- Anh cam đoan, đương nhiên, nếu như em cố ý muốn vậy thì... lực chống cự của anh chỉ sợ cũng không chịu nổi.

- Phi, anh nghĩ hay quá nhỉ. Được rồi, nhanh mua đồ đi.

Hai người đều thoát khỏi tâm tình bi thương, tựa như một đôi tinh lữ thân mật nhất đi dạo trong siêu thị, Tề Nhạc tựa hồ quên đi mình đã mất toàn bộ Vân Lực, mà Văn Đình cũng tựa hồ quên đi chuyện hôm qua cha mình xuất hiện, trong lúc bất tri bất giác, bọn hắn đều muốn đối phương trở thành người mình có thể dựa vào. Đó cũng không chỉ là tình yêu, hai cô nhi cùng một chỗ, bọn hắn ngoại trừ tình yêu ra, còn có vài phần cảm giác thân tình nữa.

Thời gian ba giờ vốn không ngắn, nhưng vì đi dạo trong siêu thị nên cũng trôi qua rất nhanh. Bọn hắn mua đồ vật chất đầy sau xe taxi, lúc này mới kích động về tới cửa hàng bán Audi kia.

Sau khi bọn hắn mua đi xong đi ra khỏi siêu thị, còn xuất hiện một sự việc nhỏ xen giữa vào đó. Thời tiết thay đổi, bông tuyết thật nhỏ từ không trung bay xuống, có lẽ là bởi vì bông tuyết mang đi hạt bụi trong không khí nên không khí lúc này mát mẻ hơn lúc sáng nhiều. Trong nội tâm Tề Nhạc chỉ hiện lên hai chữ Tuyết Nữ, cũng không có quá nhiều. Chuyện của Viêm Hoàng hồn thì để Viêm Hoàng hồn giải quyết. Mình đã mất đi Vân Lực, không cần phải đi lo lắng chuyện này nữa.

Khi Tề Nhạc và Văn Đình về tới nơi liền chứng kiến một cỗ xe màu bạc ở đại sảnh tiêu thụ. Mặt trước khí phách, thân xe bá đạo tràn ngập cảm giác cơ bắp, đúng là Audi Q7, Tề Nhạc và Văn Đình đều cảm giác được rõ ràng, chiếc xe kia chính là thuộc về họ. Hai người cơ hồ đồng thời chạy tới xe, thân xe màu bạc thoạt nhìn cực kỳ sáng ngời, tuy rằng thời tiết có vẻ không tốt, nhưng cũng không cách nào che dấu được khí chất cao quý của nó, trên thân xe phũ lấy bông tuyết trắng noãn, thoạt nhìn càng tăng thêm vài phần ôn nhu.

Tề Nhạc dùng tay đè lấy đầu xe khoan hậu kia:

- Bảo bối, về sau mày chính là tiểu lão bà của tao rồi.

Văn Đình hừ một tiếng, nói:

- Lại còn tiểu lão bà nữa.

Tề Nhạc cười hắc hắc, nói:

- Em là vợ cả nha, tiểu lão bà cũng phải nghe lời vợ cả đó! Không phải sao?

Văn Đình khuôn mặt ửng đỏ, nói:

- Em là vợ cả? Vậy hai người ở biệt viện Long Vực của anh thì làm sao bây giờ?

Tề Nhạc đương nhiên mà nói:

- Đều là vợ cả không được sao, vấn đề này rất dễ dàng giải quyết.

- Nhân tâm chưa đủ rắn nuốt voi. Anh đó! Thói hư tật xấu của nam nhân cơ hồ đều đã được thể hiện trên người anh cả rồi.

Tề Nhạc nói:

- Chẳng lẽ anh phải giả làm bộ dạng chính nhân quân tử em mới thích sao? Anh như vậy đã không phải Tề Nhạc rồi. Có chuyện gì đều giấu ở đáy lòng, người như vậy chẳng lẽ em sẽ thích sao?

Văn Đình bị Tề Nhạc hỏi cho sững sờ, đúng a! Nam nhân như vậy mình sẽ thích sao?

Đáp án dĩ nhiên là không rồi. Sau khi ngây người ngắn ngủi, nàng lập tức kịp phản ứng:

- Chán ghét, rõ ràng là em đang hỏi anh, sao lại bị anh hỏi ngược thế?

Tề Nhạc đắc ý nói:

- Đó là đương nhiên là vì nhân phẩm anh tốt rồi.

- Anh thực buồn nôn, mau đem túi nhựa tới, em muốn ói.

Tề Nhạc làm ra bộ dáng giật mình, nói:

- Năng lực của anh có mạnh như vậy sao? Rõ ràng không cần thân tiếp xúc thân thể đã khiến em có, ngay cả mình cũng không thể không bội phục mình ah!

- Tề -- Nhạc --

- Làm gì? Không cần lớn tiếng như vậy a, tai anh rất không tốt đấy.

- Anh đi chết đi.

Văn Đình mãnh liệt lao đến Tề Nhạc, Tề Nhạc ha ha cười cười, lập tức vòng quanh xe của mình tránh né lấy Văn Đình đuổi đánh.

- Cái này, hai vị có thể trước tiên dừng chút không.

Một thanh âm không thích hợp xuất hiện, đã cắt đứt đùa giỡn giữa Tề Nhạc và Văn Đình.

Tề Nhạc dừng bước lại, khi hắn ôm Văn Đình vào ngực, cắt đứt bọn hắn chính là quản lý trước kia, nhìn qua nét mặt của hắn rất cung kính, mỉm cười nói với hai người:

- Tất cả thủ tục đều đã tiến hành xong rồi, xe cũng đã dán tốt, hai vị trong ba ngày đừng gỡ thủy tinh xuống để trước khi màng dán chưa chắc lại xảy ra vấn đề. Tất cả thủ tục và chứng nhận xe, sổ tay bảo dưỡng và chứng minh thân phận của ngài đều ở trong này.

Vừa nói, hắn đưa một túi da có dấu hiệu Audi cho Tề Nhạc.

Tề Nhạc nhận lấy cái túi, nói:

- Hiệu suất của các anh quả thật không tệ, đa tạ rồi.

Tiêu thụ quản lý nói:

- Đây là chúng tôi phải làm, ah, đúng rồi, Tề tiên sinh, bằng hữu ngài vừa đưa đến giấy thông hành đặc biệt, có cái này rồi xe ngài không cần giấy phép nữa. Giấy thông hành tôi đã đặt trước thiết bị chắn gió thủy tinh rồi. Đồng thời, cửa hàng còn đưa tặng ngài một bộ kê lót chân lông tinh khiết giá cao, cũng đã đặt trong xe rồi. Xăng cũng đã đổ đầy. Hiện giờ, nó là của ngài rồi.

Vừa nói, hắn đưa hai thanh chìa khóa đa chức năng cho Tề Nhạc.

Tề Nhạc nhìn chìa khóa có dấu hiệu bốn vòng, trong lòng không khỏi nóng lên, hắn hiện giờ đã có chút không thể đợi được nữa. Xác thực, Tề Nhạc thân cao vượt qua một mét chín đứng bên cạnh chiếc Audi Q7 hùng tráng, tướng mạo vốn không anh tuấn lắm lúc này cũng được tăng lên vài phần. Hơn nữa Văn Đình bên người nhìn qua giống như một nhân sĩ thành công vậy.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất