Tề Nhạc nhìn qua Yến Tiểu Ất, có cảm giác dở khóc dở cười, một gia hỏa vốn là địch nhân lúc này biến thành động bọn của mình, loại biến hóa này thật sự quá lớn a.
Yến Tiểu Ất vội la lên:
- Vậy phải làm như thế nào mới có thể chứng thực tôi là thành viên trong Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần đây? Nếu như tôi là đúng như cô nói, vậy sừng và mái tóc trắng trên đầu của tôi có thể biến lại như bình thường không?
Minh Minh mỉm cười nói:
- Đương nhiên có thể, nhưng mà, bất luận là nghiệm chứng thân phận hay trợ giúp anh khôi phục bình thường, tôi đều làm không được, điều này cần vương giả của Thập Nhị Sinh Tiếu mới giúp anh được.
Vừa nói, nàng tươi cười nhìn qua Tề Nhạc.
Gương mặt anh tuấn của Yến Tiểu Ất có chút vặn vẹo, nói:
- Cô sẽ không nói cho tôi biết, thằng côn đồ này chính là vương giả của Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần chứ?
Minh Minh có chút bất đắc dĩ nói:
- Lần thứ nhất tôi nhìn thấy hắn, tôi cũng rất khó tin tưởng, nhưng sự thật đã chứng minh, anh ta đúng là vương giả Kỳ Lân của Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần.
Tề Nhạc lúc này đã trước trước trong lúc khiếp sợ tỉnh táo lại, tức giận nói:
- Yến Tiểu Ất, mày cho rằng tao thật sự muốn mày làm anh em của tao sao? Mày dám đoạt nữ nhân của tao, tao hận không thể giết mày. Nhưng mà, nếu Minh Minh đã nói mày có khả năng là cầm tinh dê, vậy quan hệ giữa chúng ta cần phải cải biến một chút mới được, về sau mày sẽ đi theo tao lăn lộn.
Yến Tiểu Ất cả giận nói:
- Theo mày lăn lộn cái rắm, mày tính toán thơm bơ vậy sao?
Oán hận của hắn với Tề Nhạc không dễ dàng biến mất như vậy.
Hàn quang trong mắt Tề Nhạc lóe lên, dáng vẻ lưu manh nói:
- Tùy mày, nếu mày nguyện ý sống cùng hai cái sừng và mái tóc trắng cả đời, tao không còn gì để nói. Minh Minh, Điền Thử, chúng ta đi.
- Chờ một chút.
Thấy Tề Nhạc phải đi, Mạc Địch vội vàng lên tiếng gọi bọn họ lại. Sau khi nhìn thấy Bản Chúc Tương Dị Hóa của Minh Minh, Mạc Địch biết rõ căn bản không có khả năng dùng vũ lực uy hiếp Tề Nhạc, danh xưng Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần làm nội tâm nàng có cảm giác kỳ dị, thậm chí có chút ít khát vọng. Hơi trọng yếu hơn là, nếu như Minh Minh nói là thực, như vậy, Yến Tiểu Ất có thể biến về bộ dáng trước kia, thật sự vẫn phải trông cậy vào tên lưu manh này. Cái gọi là người ở dưới mái hiên, không thể không cúi đầu, so với Yến Tiểu Ất đang oán hận, nàng lý trí hơn nhiều.
Tề Nhạc quay người lại, cười hắc hắc, nói:
- Mỹ nữ lão sư, còn có chuyện gì sao?
Mạc Địch thở sâu, nói:
- Chuyện giữa anh và Tiểu Ất, vốn không có cừu hận chính thức gì, bất quá chỉ là tranh giành tình nhân thôi, hiện tại Tiểu Ất cùng nữ nhân kia cũng không có vấn đề gì. Tiểu Ất có khả năng trở thành đồng bọn của anh, tôi muốn xin anh giúp đỡ nó, những ngày này, mái tóc trắng và sừng mang lại quá nhiều đau khổ cho Tiểu Ất rồi.
Tề Nhạc liếc mắt nhìn qua Yến Tiểu Ất, Yến Tiểu Ất lại quay đầu đi chỗ khác không muốn nhìn hắn, nhưng không nói thêm cái gì nữa, ánh mắt nhìn qua Mạc Địch, nói:
- Tốt, tôi đáp ứng cô.
Mạc Địch không nghĩ tới Tề Nhạc lại thống khoái như thế.
- Cảm ơn.
Tề Nhạc lắc đầu, nói:
- Cô không cần cảm ơn tôi, muốn cảm ơn, nên cảm ơn anh em Điền Thử của tôi kìa. Cô là lão sư của hắn, vì anh em của tôi, tôi cũng không thể không đáp ứng. Hơn nữa cô nói đúng, tôi cùng Yến Tiểu Ất không có cừu hận chính thức gì, chuyện này đúng là biện pháp giải quyết tốt nhất. Về sau kính xin Mạc Địch lão sư chiếu cố Điền Thử của tôi nhiều hơn một chút.
Điền Thử cảm kích nhìn qua Tề Nhạc, tay Tề Nhạc véo vai của hắn một cái, Mạc Địch nói:
- Tốt, tôi đáp ứng anh. Về sau tôi sẽ chiếu cố Điền Bá Quang đồng học, bây giờ có thể bắt đầu chưa?
Tề Nhạc vốn không có ý định đi, Minh Minh đã nháy mắt ra dấu với hắn, thật vất vả mới tìm được Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần, làm sao có thể đơn giản buông tha chứ? Ba người đi tới trước mặt Mạc Địch cùng Yến Tiểu Ất, Tề Nhạc nhìn hai cái sừng trên đầu Yến Tiểu Ất, trong mắt mỉm cười.
- Tôi muốn kiểm tra trước xem hai người có thật sự là Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần hay không, nếu như đúng, tôi chỉ cần dẫn động huyết mạch cầm tinh dê trong người Yến Tiểu Ất, hắn thức tỉnh thì sừng và tóc bạc sẽ biến mất, đợi đến lúc huyết mạch chính thức giác tỉnh, sẽ có được năng lực khống ché Bản Chúc Tương Dị Hóa của bản thân. Nhưng mà, thời điểm tôi dẫn động huyết mạch giúp hắn, tâm tính của tôi là trọng yếu nhất. Nếu như tâm tính của tôi không tốt, chỉ sợ sinh ra hiệu quả bất lương a.
Hiện tại Tề Nhạc không có năng lực của Kỳ Lân, nhưng hắn hắn đã học được kỹ năng Kỳ Lân trong Thăng Lân Quyết. Trong kỹ năng Kỳ Lân có vài loại không cần tu luyện cũng có được, trong đó có cả dẫn động huyết mạch cầm tinh và xem xuyết huyết mạch Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần. Bởi vì năng lực Kỳ Lân của hắn mới thức tỉnh, nhất định phải chờ đợi một năm, huyết mạch Kỳ Lân mới hoàn toàn dung hợp vào cơ thể hắn. Đến lúc đó, Tề Nhạc mới có thể có được năng lực phát giác cầm tinh trong phạm vi nhất định theo lờiTrát Cách Lỗ đã nói, năng lực phát giác Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần, bởi vậy, lúc nhìn thấy Yến Tiểu Ất cùng Mạc Địch, hắn mới không có cảm giác, nhất định phải thông qua nghi thức đặc thù, cộng thêm khoảng cách thật gần mới có thể phát hiện đối phương có phải Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần hay không, về phần tâm tình trong miệng Tề Nhạc vừa nói, chỉ là bịa đặt mà thôi.
Yến Tiểu Ất hừ lạnh một tiếng, nói:
- Có thể có hiệu quả bất lương gì?
Tề Nhạc nghiêm mặt nói:
- Năng lực mỗi Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần đều khác nhau, có quan hệ tới huyết mạch cầm tinh mà mình kế thừa. Về phần dê nha, tôi nhớ không lầm, nếu như dẫn động huyết mạch hữu ích, dê sẽ đạt được năng lực dương thịnh, nói cách khác, thời điểm vận động trên giường của anh sẽ rất lâu. Nếu như hiệu quả không tốt thì khó nói lắm, nói như vậy, bệnh liêt dương có khả năng rất lớn. Nhưng mà, tôi đoán chừng anh sẽ không quan tâm chuyện này, chúng ta liền trực tiếp thử xem sao, nói không chừng sẽ có hiệu quả tốt đấy?
Yến Tiểu Ất chấn động toàn thân, nói:
- Đừng, đừng, đừng thử mà.
Hắn vội vàng hít sâu mấy hơi, cảm xúc tức giận trên mặt bình phục lại, tuy nhiên ánh mắt nhìn Tề Nhạc vẫn đầy phức tạp, nhưng hận ý cũng đã biến mất, miễn cưỡng nở nụ cười, nói:
- Ta hiện tại tâm tình thiệt nhiều, có lẽ có thể bắt đầu.
Tề Nhạc nhún nhún vai nói:
- Tâm tư của anh không trọng yếu, với tư cách là Vương của cầm tinh, tâm tình của tôi mới quan trọng hơn. Vừa rồi anh mắt tôi là vật gì, tôi không biết mình là cái gì. Nhưng mà, tôi có thể nói cho anh biết, tâm tình của tôi hiện giờ không tốt. Đến đây đi, chúng ta bắt đầu.
Với tư cách là tiểu lưu manh, nếu bàn về cách nói chêm chọc cười, mười Yến Tiểu Ất cũng không phải đối thủ Tề Nhạc. Tính cách của Yến Tiểu Ất đã sớm bị Tề Nhạc thăm dò, hắn có tính cách cao ngạo, đối với tướng mạo, thân phận của mình đều rất có tự tin, đối với nữ nhân có sức hấp dẫn cực lớn.