Chương 130: Vì cá khô (3)
"Cháu hiểu được, ông nội, nhưng mà, cháu cảm thấy vẫn cần một khoảng thời gian để thích ứng với tình hình này."
"Ta không nghi ngờ khả năng thích ứng của cháu đâu, thật đấy."
Karen ra khỏi phòng sách của Dis.
Pall lập tức chui vào thư phòng, nhảy lên bàn đọc sách, nói với Dis:
"Có chơi có chịu, tại sao tôi cảm thấy rằng chưa chắc không có phần thắng?"
Dis nhìn lướt qua Pall, mở ra lòng bàn tay.
Pall trực tiếp nhảy xuống bàn đọc sách, kéo dài khoảng cách:
"Buổi tối hôm ấy, ta không tin mi không có cảm nhận được, luồng năng lượng thuần tí kia, không phải sự trùng hợp, không có hỗn loạn, mặc dù rất yếu ớt, nhưng lại rất tinh khiết.
Dis,
Nhưng mà nó còn chưa được thanh tẩy, ngay cả thần phó cũng không phải."
Dis không nói chuyện.
"Dis, ông thật không có ý định để Karen tiếp nhận sự thanh tẩy sao? Nếu như anh ta không phải là Tà Thần thì sao, thật ra thì, anh ta có phải là Tà Thần hay không thì ông cũng chẳng quan tâm đúng không, nhưng anh ta cũng là một mầm giống rất ưu tú, nếu như ông có thể thu nạp anh ta vào Thần giáo, để anh ta đi trên con đường gìn giữ Trật tự.
Như vậy, cũng đã giúp tài năng của anh ta không bị mai một..."
"Ta nhớ không lầm, tháng trước, mi vẫn luôn một mực khuyên ta giết nó."
Pall lắc lắc cái đuôi:
"Đó chỉ là bản năng của tôi mà thôi, đứng ở lập trường của ông."
"Còn bây giờ thì thế nào?"
"Hiện tại tôi mới ý thức được một vấn đề, đậu xanh rau má tôi cũng chỉ là một con mèo a! ! !"
Pall ngẩng đầu lên, tiếp tục nói:
"Coi như anh ta là Tà Thần, cũng là một vị Tà Thần đồng ý làm thịt kho tàu, tôm cá cho một con mèo nhãi nhép như tôi, làm một con mèo, tôi có lý do gì mà hận anh ta?"
"Một chút đồ ăn, đã mua chuộc được mi rồi sao?"
"Đó do ông chưa trải nghiệm qua cảm giác ăn đồ ăn của mèo suốt một trăm năm đấy, Dis, ông không biết cũng đừng nói."
"Ta sẽ không để cho nó nhận sự thanh tảy, ta cũng đã cảnh cáo Alfred và Molly, để bọn chúng không thể xen vào sự phát triển của Karen, nếu không ta sẽ trừng phạt chúng.
Hiện tại, ta đối với mi, Pall... Phổ Nhị, đưa ra cảnh cáo giống vậy.
Nếu để cho ta biết ngươi lén cử hành thanh tẩy cho Karen,
Không chỉ xóa bỏ giao tình suốt một trăm năm qua giữa mi và nhà Inmerais, đồng thời, ta sẽ còn để cho mi được nếm mùi vị thật sự của đau khổ đấy."
"Tôi sao có thể cử hành thanh tẩy đâu, tôi chỉ là một con dị ma nhỏ yếu, không, ây giờ tôi còn là nỗi sỉ nhục của dị ma đấy"
"Nếu như chỉ xét về việc cử hành thanh tẩy, Pall, toàn bộ đại khu Ruilan này, sợ là cũng không tìm tới 'Thánh khí' có cấp bậc cao hơn mi đâu."
Nghe nói như thế, Pall có chút lười biếng nằm trên mặt đất, tò mò hỏi:
"Dis, ông vẫn còn để ý lời thề trước kia của ông sao, nhà Inmerais từ ông về sau, sẽ không còn ai nhập giáo? Nhưng hôm nay hai tên dị ma kia đã vào làm công, hoặc là, ông đưa Karen ra khỏi Ruilan, tới nước khác du học, vì nếu như ông để cho anh ta tiếp tục tiếp xúc nhưng thứ này, ha ha, tôi tin tưởng rằng, một ngày nào đó, anh ta sẽ chủ động đi đến trước mặt ông, yêu cầu tiến hành nghi thức thanh tẩy đấy.
Mặt khác, tôi cũng không tin ông thật lòng để ý về mấy cái lời thề đấy, ông thề với Trật Tự Thần giáo cũng đâu ít, nhưng không phải lúc đó vẫn tiến hành nghi thức đón thần đấy thôi?
Quan trọng nhất chính là,
Làm một người ông nội,
Khi ông thỏa hiệp với cháu trai của mình, thường thường là không có điểm giới hạn.
Đáng chết,
Tôi thậm chí cảm thấy được ông bây giờ đối xử với Karen, so với Minna, Lunt Chris mấy đứa cháu này còn không có giới hạn cuối cùng hơn.
Ùm, mặc dù, tôi cũng giống như vậy."
"Đợt điều tra thứ hai về nghi thức đón thần ở thành phố Belwin đã diễn ra rồi, Rasma kiểu gì cũng sẽ đến đại khu Ruilian để tự mình chỉ đạo, những giáo hội và tổ chức khác điều tra chắc chắn cũng sẽ tiến hành.
Chỉ cần một ngày Karen còn chưa được thanh tẩy, ở trước mặt của Thần quan, trừ phi anh ta cố ý để lộ sức mạnh, nếu không thì anh ta cũng chỉ như là một người bình thường, điều này cũng có nghĩa là anh ta sẽ tuyệt đối an toàn.
Chuyện sau này, sau này hãy nói;
Trước mắt bây giờ, ít nhất cũng phải qua được trận bão này."
"Hiểu rõ." Pall đứng người lên, "Nhưng mà có chuyện tôi cần nhắc nhở ông, Alfred và Molly khẳng định sẽ giữ bí mật vì mong muốn của bọn họ, bởi vì bất kể là Trật Tự Thần Giáo hay là những thần giáo khác có cho bao nhiêu thù lao đi chăng nữa, so ra vẫn kém hơn việc đi theo một vị Tà Thần cùng phát triển.
Tôi cũng thế.
Nhưng còn có một người, ngài Hoven vẫn chưa chịu chết đi kìa."
"Hắn ta sẽ chỉ trông chờ ta tự giết Karen, cũng sẽ không đi mật báo cho kẻ khác đến giết cháu trai của ta đâu”
Pall đi đến cửa phòng sách, bỗng nhiên lại ngừng lại:
"Dis, còn có một việc, tôi vẫn luôn kiềm lòng mà không hỏi, nghi thức đón thần cấp cao kia, người cử hành nghi thức thường phải trả giá rất lớn, mặc dù tôi biết ông vô cùng mạnh, thâm chí còn mạnh hơn phần lớn những kẻ khác;
Nhưng tôi rất muốn biết, cái giá ông phải trả, là cái gì?"
"Đến lúc đủ mạnh, cái giá phải trả, sẽ trở nên không đáng nhắc đến."
"Vậy thì không sao, tôi đi ăn cá Squirrel đây.
A,
Ta đã bị tên Tà Thần đáng chết kia che mù hai mắt, bị hắn mê hoặc.
Tên Tà Thần đáng chết này,
Món cá Squirrel chết tiệt này,
Càng đáng chết hơn nữa là, ta cảm thấy mình đã thích cảm giác sa đọa này rồi."