Khúc A, đại doanh quân Sở.
Hạng Đà đang cùng với mười mấy tên thuộc cấp vây quanh xuống tuần tra phường binh khí.
Lần trước sau khi kết thúc nghị triều định, Hạng Trang liền tự mình đề xuất hai vạn tinh binh rời khỏ Ngô Trung, đi tắt theo đường nhỏ thẳng đến lấy phiên ấp, Hạng Đà thì mang theo nhân mã cốt lõi tiến đến Khúc A đóng đại doanh, đồng thời mệnh lệnh cho các quận, các huyện bất ngờ tập hợp tráng đinh, gấp rút tiếp viện cho đại doanh Khúc A, đến bây giờ, tập hợp ở đại doanh quân Sở Khúc A đã vượt quá năm vạn người.
Bên trong đám năm vạn người này, có hai vạn là nhân mã cốt lõi của Hạng Đà, hai vạn là tàn binh của Hạng Quan, còn lại một vạn thì là tráng đinh vừa mới tập trung của quận Ngô Trung, về phần quận Đan Dương, sẽ, quận Hội Kê đều triệu tập tráng đinh, bởi vì cách xa nhau một chút, còn cần phải ít nhất thời gian nửa tháng mới có thể lần lượt tới.
Phường binh khí nằm ở trong sơn cốc bên cạnh đại doanh Khúc A.
Dọc theo ven khe suối nhỏ của sơn cốc dựng lên hơn một nghìn gian nhà tranh, hơn nghìn tên thợ rèn phanh ngực, đang ở trong nhà tranh rèn binh khí ding ding dang dang, chủ yếu chính là hoàn thủ đao, ba lăng tiễn cùng với phi mâu, ở sau nhà tranh, dọc theo núi còn xây dựng lên mấy trăm tòa thổ cao lò, hơn một nghìn tên tráng đinh mồ hôi như mưa, đang liều mạng ở trong cái bễ cho lò cao thông gió.
Bên lò cao, thì xếp một đống phôi hoành đao to, những cái này đều là vừa mới đúc kim loại ra, còn chưa kịp đưa vào lò rèn tiến hành rèn, Hạng Đà từ trong nhặt lên hai thanh phôi thô hung hăng hỗ đánh, chỉ nghe một tiếng nổ vang, hai thanh hoàn thủ đao thô đúng là hoàn hảo không tổn hao gì, Hạng Đà mắt không khỏi sáng ngời, khen:
- Thiết tốt! Truyện được copy tại TruyệnFULL.com
Công Thâu Xa đi theo cạnh nói:
- Thượng Tướng Quân, đây chính là tinh thiết tốt nhất!
Từ trong cái bễ xuất hiện, nhiệt độ trong lò thiết đã rất cao rồi, nhiệt độ lò rất cao lại thúc đẩy phẩm chất bản chất nâng cao, trước kia từ trong lò luyện ra là gang vừa giòn lại vừa cứng, phải qua mấy chục lần thậm chí mấy trăm lần nấu lại, có thể rèn, nhưng hiện tại, từ trong lò ra trực tiếp chính là tinh thiết, có thể rèn trực tiếp.
Hạng Đà gật gật đầu, xoay đầu một cái bỗng nhiên nhìn thấy một cái lò cao kỳ quái, cái lò cao khác đều là dựa vào núi mà xây, và cao hơn, nhưng cái lò cao này lại là chôn ngầm dưới đất, hơn nữa trên đỉnh cũng là rộng mở, bốn tên tránh đinh phanh ngực đứng trên giá của cái tháp, đang hợp lức quấy một cây trộn thiếc dài.
- Công Thâu tiên sinh, cái này lại là cái lò gì?
Hạng Đà tò mò nói.
- Đây là đầu cơ cương lò.
Công Thâu Xa có chút tự đắc nói:
- Trước kia ở lỗ quốc, lão hủ từng gặp qua bậc thầy rèn có tiếng đương thời đã từng dùng lò luyện kim loại này tinh chế ra một tinh thép tốt, độ cứng của nó đánh thắng tinh chương do ngài cung cấp.
Nói một hồi, Công Thâu Xa lại có chút di hận nói:
- Chẳng qua, lão hủ tạm thời chưa thể cho ra một tinh thép.
Hạng Đà giơ tay vỗ vỗ vai Công Thâu Xa, nói:
- Công Thâu tiên sinh chính là Mặc gia cự, lại là bậc thầy thợ thủ công có tiếng đương thời, bổn tướng quân tin tưởng ngươi có một ngày sẽ thành công chế tạo ra một tinh thép tính chất tốt, đến lúc đó, tiên sinh có thể nhất định phải vì bổn tướng quân làm một hoành đao tinh thép chém sắt như chép bùn!
Công Thâu Xa khoát tay áo, nói:
- Lão già tận lực hết sức.
Nói xong, mọi người lại tới phường chế cung trước, chỉ thấy trên đất trống phường chế cung đã thả mốt đống gỗ dâu già, vẫn có vài tráng đinh đem từng cây một đã mười mấy năm tuổi thậm chí có loại gỗ đã sống được trên trăm năm cũng đem tới đây, trong phường chế cung. Mấy trăm tên thợ mộc đang ngày đêm tạo trường cung, tuy nhiên công nghệ tạo đơn thể trường cung càng đơn giản, thích hợp trang bị lượng lớn.
Hạng Đà đi vào trong phường chế, từ một tên thợ thủ công lấy ra một trường cung đã làm xong, đổi kéo thử, lực kéo khoảng một thạch, nam đinh trưởng thành đều có thể dễ dàng kéo mở, lại lấy một trọng tiễn thử trình bắn, dùng góc độ khoảng bốn mươi lăm độ để bắn thử, bắn xa hơn một trăm bước. hơn nữa khi trọng tiễn rớt xuống có thể nhẹ xuyên qua áo trọng giáp.
Có thể nếu như lấy trường cung gỗ dâu tiến hành công kích chính xác là không được, ngoai hai mươi bước trên cơ bản là mười trật chín rồi.
Kỳ thực cũng trong tình lý, những trường cung gỗ dâu này thực ra chính là xé từng sợi gỗ dâu buộc thành dây thừng đơn giản như vậy, cung nghệ chế cung này căn bản không có đời sau phức tạp vậy, đương nhiên. Cái này cũng có liên quan tới phương thức chế tác thủ tiễn cung, bởi vì áp chế mưa tên của cung tiễn thủ cho tới bây giờ đều là dựa vào số lượng thủ thắng, do đó độ chính xác không quan trọng như thế.
Hạng Đà phóng hồi trường cung. Vừa quay đầu hỏi kho vũ khí:
- Trường cung như vậy, một tháng có thể tạo ra được bao nhiêu?
Kho vũ khí hồi đáp:
- Gần gỗ dâu rất nhiều. Trữ đay cũng đầy đủ, nếu như người cũng đủ. Như vậy cung dài một tháng đến ít nhất cũng có thể chế tác hơn năm nghìn cái!
Hạng Đà lúc này quay đầu lại quát:
- Dương gù, lại cho phường làm cung điều thêm tám trăm tráng đinh!
- Vâng!
Đi theo sau Hạng Đà là tên thuộc cấp dương gù ầm ầm nhận lời, lĩnh mệnh mà đi.
Hạng Đà lại nói:
- Như vậy, hoàn thủ đao, phi mâu cùng với trọng tiễn Lang nha, một tháng có thể tạo ra bao nhiêu?
Kho vũ khí nói:
- Trọng tiễn Lang nha sau khi đúc kim loại chỉ cần đơn gian mở phong, chế tác cũng dễ, do vậy một tháng có thể chế tác hơn mười vạn cái đều không nói chơi, nhưng mà để tạo ra hoàn thủ đao và phi mâu cực kỳ khó khăn, ngoài trừ thợ rèn tay nghề cao minh, thợ rèn bình thường và tráng đinh tầm thường căn bản là tay nghề kém, do vậy số lượng không nhiều…
Hạng Đà nhíu mày, nói:
- Số lượng không nhiều nhưng là bao nhiêu?
Kho vũ khí thở dài nói:
- Hoàn thủ đao mỗi tháng năm trăm đao, phi mâu hai ngàn cái.
- Ít như vậy?
Hạng Đang không khỏi nhăn mặt mày, mỗi tháng lấy năm trăm cây hoàn thủ đao, một năm cũng sáu ngàn cây, xấp xỉ chỉ cần thời gian mười năm có thể trang bị sáu vạn người, xem ra, ngoài chiêu mộ các thợ rèn binh khí từ các quận, các huyện đến Khúc A ra, còn phải có một lượng lớn chế tác trúc đao kích gỗ dùng ứng cấp, nếu không, quân Sở chỉ có thể dùng nắm đấm đi giáp lá cà với địch thôi.
Quảng Lăng nam giao, đại doanh quân Hoài Nam.
Từ lúc hơn nửa tháng trước, Anh Bố đã tự mình đem ba vạn tinh binh chạy về Quảng Lăng, cũng ở ngoại thành đóng đại doanh, khoảng cách từ Quảng Lăng đến Ô Giang không tới một trăm dặm, chỉ cần thuyền cũng đã đủ rồi, quân Hoài Nam thậm chí có thể trong một ngày đêm vòng qua phía nam Ô Giang, hành quân gấp nhiều nhất chỉ cần năm ngày, quân Hoài Nam có thể giết xuống thành Ngô Trung.
Trong tiếng bước chân nhẹ nhàng, Khoái Triệt thi nhiên đi tới ngoài hành dinh của Anh Bố.
Chưa kịp vào trong, một tên tướng lĩnh quân Hoài Nam cát bụi dặm trường đã tới gần viên ngoại, nhìn thấy Khoái Triệt, tên tướng lĩnh quân Hoài Nam khẩn trương chắp tay thi lễ, đại lễ tham kiến.
Khoái Triệt đáp lễ, thản nhiên nói:
- Tả Giang có phảicó tin tức?
Tướng lĩnh không dám chậm trễ, đáp:
- Hồi bẩm Tướng quốc, khoảng mười ngày trước, Sở Vương Hạng Trang tự mình dẫn năm vạn đại quân tiến đóng Khúc A, hơn nữa còn có càng nhiều tráng đinh hơn từ các quận Giang Đông, các huyện cuồn cuộn không mà mà hướng về Khúc A tập kết, trước mắt đại doanh Khúc A đang kết bốn lò luyện thiết ở bốn phía, tạo ra binh khí, xem ra, rõ ràng là nhằm vào quân Hoài Nam chúng ta mà đến.
Khoái Triệt gật gật đầu, nói:
- Biết rồi, người vẫn là khẩn trương về bên bờ bên kia đi thôi,
- Vâng!
Tướng lĩnh ầm ầm đồng ý, xoay người mà đi, đối với tướng quân trinh sát nhỏ bé này mà nói, đem tin tức cấp báo đến Đại Vương hoặc là Tướng quốc biết, đều không phân biệt gì cả.
Nhìn theo bóng dáng đã đi xa của tướng quân trinh sát, khóe mắt của Khoái Triệt đột nhiên nổi lên một luồng cười thản nhiên.
Hạng Trang tự mình đề xuất năm vạn đại quân tiến đóng Khúc A? Kẻ hèn mọn này chính là muốn lừa dối đại quân Hoài Nam của hắn? Hay thật sự là muốn bắt nạt người Hoài Nam quốc ta ư? Nếu không xảy ra việc ngoài ý muốn, Hạng Trang sớm đã tự minh đề xuất đại quân đi tắt qua đường nhỏ lao đến Phiên ấp mà đi, về phần Khúc A, nhiều nhất chỉ có Hạng Đà hoặc là Cao Sở ở nơi nào đó phô trương thanh thế thôi.
Đang trong lúc suy tính, bỗng nhiên phía sau truyền đến tiếng bước chân vang lên, Khoái Triệt quay đầu lại nhìn lên, chỉ thấy Anh Bố đã từ trong đại sảnh hành dinh bước ra, Khoái Triệt khẩn trương chắp tay vái chào.
Anh Bố khoát tay áo, nói:
- Tướng quốc, mới nãy hình như trinh sát tướng quân đã trở lại rồi đó?
Khoái Triệt gật gật đầu,nói:
- Đúng là, trinh sát tướng quân còn mang về một tin tức nói là, Hạng Trang đã tự mình đề xuất năm vạn đại quân tiến đóng Khúc A, cũng còn có càng nhiều trang đinh đang từ các quận Giang Đông, các huyện cuồn cuộn không ngừng hướng về Khúc A tập kết, xem điệu bộ này, Hạng Trang rõ ràng là xem chúng ta thành đại địch đại quân Hoài Nam.
Anh Bố nghe vậy không khỏi lắc đầu cười khắc khổ, trong lòng có chút tự đắc, lại có chút căm tức.
Có thể bị Hạng Trang coi là đại địch số một, điều này khiến cho trong lòng Anh Bố cảm thấy không phải không đắc ý, có thể Hạng Trang tự mình đề xuất đại quân đi Khúc A trước, Anh Bố hắn rất khó có thể lại thảo được lời gì cả, cứ như vậy, há không phải là không có lời gì về Chu Ân, Cận Hấp, Lý Tả Xa, Tự Vô Chư, Tự Lạc Lắc còn có cả Mai Quyên sao?
Ánh mắt Khoái Triệt lấp lánh, nói:
- Đại vương, theo kế sách này, thì vẫn là ngồi yên xem sự biến đối của nó thôi.
Anh Bố thở dài, nói:
- Như cho tới bây giờ, cũng chỉ có thể như vậy, cũng được, yên tĩnh xem sự biến đổi của nó đi.
Khoái Triệt cười mỉm, nói:
- Ngày trước nghĩa đế chiếu lệnh, ai vào làm vua của Quan Trung, có thể là vào Lưu Bang của Quang Trung trước cuối cùng cũng chưa chắc lên làm vua của Quan Trung, lần này, người hạ Giang Đông trước chưa chắc có thể lên làm vua Giang Đông!
Anh Bố nghe vậy hai mắt lập tức sáng ngời, ý của Khoái Triệt đã nói rất rõ ràng rồi, người khác liền giành đánh hạ Giang Đông trước, cũng không chắc có thể lên làm vua của Giang Đông, bởi vì cho ai làm không cho ai làm, còn phải nói đến thực lực, Anh Bố hắn giống như là Hạng Võ lúc trước, tuy rằng là hậu nhân Quan Trung, có thể cho ai làm vua của Quan Trung, vẫn còn dựa vào lời nói của Hạng Võ mới tính.
Huyện Y, hai vạn tinh binh quân Sở đang dọc theo đường nhỏ hướng về phía tây vội vàng đi.
Vì để ẩn nấp hành tung, đạt tới hiệu quả của sự giấu giếm, quân Sở cũng không có đi nhanh, mà là chuyên chọn đường nhỏ hoang vu mà hành quân, từ Ngô Trung đến huyện Y, hơn bảy trăm dặm đường núi mà phải đi đủ mười ngày, điều này đối với kỵ binh mà nói, có thể nói là tốc độ hành quân xưa nay chưa từng có, đương nhiên, là tốc độ hành quân chậm nhất.
Phải thừa nhận là, Giang Nam đích xác không thích hợp để kỵ binh tác chiến.
Ở trong núi non cao vút, kỵ binh thậm chí ngay cả đến tìm một con đường thích hợp để hành quân cũng rất khó khăn, đừng nói đến tiến hành tụ quần xung phong đại quy mô, may lần này xuất chinh, Hạng Trang cũng không dự tính sử dụng kỵ binh tác chiến, hai vạn chiến mã chinh phạt, cũng đều là loại ngựa hạng kém chân thấp, chỉ là dùng thay thế đi bộ, tận dụng khả năng tiết kiệm thể lực của các tướng sĩ thôi.
Trên tảng đá lớn bên đường nhỏ, bày ra một tấm bản đồ hành quân, Hạng Trang cùng với chư tướng Cao Sơ, Bàng Ngọc, Tiêu Khai, Điền Hoành đang vây xung quanh bản đồ, Bách Lý Hiền chỉ vào bản đồ, cao giọng nói:
- Đại vương, từ huyện Y theo hướng tây không đến năm mươi dặm chính là địa giới của quận Lư Giang rồi, lại theo hướng tây bốn trăm dặm nữa là Phiên ấp, bộ binh hành quân gấp hai ngày là có thể đến!
Hạng Trang gật gật đầu, vừa quay đầu lại căn dặn Tấn Tương:
- Truyền lệnh, toàn quân bỏ ngựa đi bộ!