Soán Đường

Quyển 8 - Chương 67: Thành thân

Trong lòng Vũ Tắc bắt đầu tính toán.

Lý Hiếu Cơ đỡ Lý Ngôn Khánh đứng lên ánh mắt của Lý Ngôn Khánh liền nhìn về phía Vũ Văn Đóa trong trang phục người Liêu.

Nàng mặc một bộ áo trắng, đeo giày rơm vòng và, mang theo vẻ đẹp dã tính.

Ngôn Khánh khẽ nói:

- Đóa Đóa, nàng đến rồi.

- Ừ.

Đóa Đóa bước xuống, hiện ra một thân hình vô cùng xinh đẹp.

- Đi chúng ta về nhà thôi.

Lý Ngôn Khánh cùng với Đóa Đóa một trái một phải đỡ cánh tay của Lý Hiếu
Cơ đi vào trong Hắc Thạch quan. Đỗ Như Hối chưa từng nhìn qua Lý Hiếu Cơ nhưng hắn vẫn nghe nói qua danh tiếng của Lý Hiếu Cơ, trong lòng cũng
thầm hiếu kỳ, đối với sư phụ vỡ lòng này của Lý Ngôn Khánh mang theo một phần tôn trọng.

Đỗ Như Hối đã xuống ngựa, chờ ở trước cửa khẩu, chúng tướng cũng xuống ngựa theo hắn.

- Tuyên Hoá phu nhân quan, trưởng sử Đỗ Như Hối cung nghênh tiên sinh.

- Chúng ta cung nghênh tiên sinh.

Ở trên Hắc Thạch quan, hai nghìn tùy quân tướng sĩ đồng thanh hô to, chấn động cả gầm trời, rung chuyển cả sông núi, Lý Ngôn Khánh cho Lý Hiếu Cơ vinh quang này khiến cho Lý Hiếu Cơ suýt chút nữa thì rơi nước mắt, hắn vỗ nhẹ cánh tay của Lý Ngôn Khánh:

- Đã qua, Ngọc Oa nhi, đã qua.

Mà Lý Ngôn Khánh lại như không nghe thấy.

Tam quân thu đội, hộ tống đoàn người Lý Ngôn Khánh vào nhập quan.

Tuy nhiên những người qua đường ở ngoài thành thì lại bàn tán.

- Người kia là ai?

- Ngươi không nghe Lý vô địch gọi tiên sinh là sư phụ sao, nhất định là ân sư mà Lý vô địch thụ nghiệp.

- Nói nhảm, dĩ nhiên là ta biết đó chính là sư phụ của Lý vô địch, tuy
nhiên địa vị của tiên sinh là gì? Có thể là sư phụ của Lý vô địch nhất
định không tầm thường.

- Đúng thế, không phải là đại hiền thì không thể là sư phụ của Lý vô địch.

- Ừ Ừ, ta nhìn thấy tiên sinh kia đạo cốt tiên phong, dung mao không tầm
thường nói không chừng là thần tiên, nếu không làm sao có thể nuôi dưỡng được nhân vật khó lường như Lý vô địch?

Lý Ngôn Khánh đem Lý Hiếu Cơ vào trong quân phủ, tạm thời an trí.

- Cha hai ngày này chúng ta xử lý mọi chuyện xong xuôi chúng ta sẽ về nhà.

Ở trong hậu trạch quân phủ, Lý Ngôn Khánh cải biến xưng hô với Lý Hiếu
Cơ, mà Đóa Đóa, Lý Đạo Huyền, Vũ Tác, Sài Thanh cũng ngồi ở bên cạnh.

Ngoài cửa thì có Hùng Khoát Hải, Hám Lăng, Trịnh Đại Bưu ba người canh giữ, cho nên cũng không lo lắng có người nghe lén.

Ở trong gian phòng ngoại trừ đám người Lý Hiếu Cơ đến đây thì chỉ có Đỗ
Như Hối. Đỗ Như Hối nghe Lý Ngôn Khánh gọi Lý Hiếu Cơ là cha thì đầu kêu ông ông, lập tức tỉnh mộng, đây không phải là sư phụ của Lý Ngôn Khánh
sao, taij sao lại biến thành phụ thân?

Người này là phụ thân của Lý Ngôn Khánh?

Lý Hiếu Cơ cũng giới thiệu Ngôn Khánh cho mọi người, những người này đều
là tâm phúc của Lý Uyên, cho nên Ngôn Khánh cũ không cần phải giấu diếm.

- Ngôn Khánh, lần này ta tới đây có mấy chuyện, quốc công cho rằng, con độc thân ở Trung Nguyên, quả thật Lý

phủ cao thấp trước mắt mặc dù không cách nào ủng hộ cho con cho nên lần này đã phái Đạo Huyền tới đây, danh nghĩa là học tập ở trong Kỳ Lân quán kỳ thực là do thúc vụ con sắp xếp giúp đỡ, nếu như có chuyện gì khẩn yếu
thì có thể thông qua Đạo Huyên nhờ thúc phụ con giúp đỡ.

Lý Đạo Huyền tiến lên một bước:

- Về sau kính xin Ngôn Khánh ca ca chiếu cố nhiều hơn.

Lý Ngôn Khánh cũng biết giờ khắc này hắn đã chính thức được lọt vào danh sách gia tộc của Lý thị.

Lý Đạo Huyền?

Ngôn Khánh nghĩ nghĩ cảm thấy danh tự này có phần quen tai nhưng không nhớ nổi lai lịch của hắn.

Tuy nhiên đã là huynh đệ một nhà Lý Ngôn Khánh cũng không thể làm mất mặt
mũi Lý Đạo Huyền, cho nên hắn đỡ Lý Đạo Huyền đứng lên: Ta và đệ là
huynh đệ, cần gì phải làm vậy.

Có lẽ đây chính là sự khác biệt giữa Ngôn Khánh ca ca và nhị ca.

Nhị ca đối xử với mọi người mặc dù thân hòa nhưng không mất uy nghiêm, có
phong phạm trưởng lão trong đó mà Ngôn Khánh ca ca thì không có loại khí thế oai hùng này, đối xử với ai cũng hiền hòa thân mật.

Lý Đạo Huyền không hiểu tại sao mình đã đánh đồng Lý Ngôn Khánh và Lý Thế Dân lại với nhau.

Có lẽ tại vài Ngôn Khánh và nhị ca đều thuộc về cùng một loại người.

- Kẻ hèn là Vũ Tắc, bái kiến Lý lang quân.

- Sĩ Ược trước kia kinh thương, vào nam ra bắc, kiến thức quảng bác, hắn
sẽ ở Củng huyện mở cửa hàng, che giấu thân phận của mình, Sài Thanh võ
nghệ cao cường, hơn nữa giao hữu rất rộng, nếu như con có chuyện gì làm
mà không tiện mặt ra tay thì có thể nhờ Sài Thanh làm thay.

Võ nghệ cao cường?

Lý Ngôn Khánh không tự chủ được mà nghĩ tới Thẩm Quang.

Khoan đã.

Lý Ngôn Khánh đột nhiên đưa mắt chuyển về phía Vũ Tắc.

Sĩ Ược, Vũ Sĩ Ược? Tên này đúng là quen tai.

- Vũ tiên sinh chuẩn bị ở Củng huyện làm sinh ý gì?

Vũ Sĩ Ược kinh ngạc nhìn Lý Ngôn Khánh, hắn buôn bán ở đây chỉ là ẩn nấp, không phải cầu tài làm gì chẳng được.

Tuy nhiên nhìn ra Ngôn Khánh đối với chuyện này có phần hứng thú.

- Kẻ hèn này vẫn chưa nghĩ kỹ.

- Ta có một câu không biết có nên nói không, nếu như buôn bán thì nhất định phải kiếm tiền.

Nếu như ngươi kiêm càng nhiều tiền thì càng có thể che giấu thân phận tốt hơn.

- Vũ tiên sinh nếu như có hứng thú thì hôm nào chúng ta trao đổi một chút.

Ngôn Khánh ngôn ngữ hòa ái khiến cho Vũ Sĩ Ược cảm thấy có một cảm giác ấm
áp, thời cổ, thương nhân không được trọng dụng, cho dù Vũ Sĩ Ược đầu
phục Lý Uyên nhưng thực tế dưới trướng cũng không đước vị trí trọng yếu.

Nhưng mà trong lời nói của Lý Ngôn Khánh tựa hồ như có vài phần ân cần, khiến cho Vũ Sĩ Ược sinh lòng cảm kích.

- Được rồi, được rồi, Sĩ Ược cụ thể làm thế nào thì có thể sau đó tới Củng huyện thương nghị việc buôn bán.

Vũ Sĩ Ược hai mắt liền sáng ngời.

- Còn chuyện thứ hai, Ngôn Khánh, hiện tại con đã là thanh niên.

- Ta lần này đến đây chính là muốn đốc thúc con thàn thân sớ, Đóa Đóa
cùng với Bùi nương tử đã chờ con quá lâu nếu như tiếp tục như vậy thì
không công bằng với bọn họ, trên đường tới đây ta cũng đã bái phỏng Đậu
lão thúc, mời ông ấy ra mặt chứng hôn, Bùi Nhân Cơ cũng đã gật đầu.

- Chúc mừng Lý lang quân.

Đỗ Như Hối vội vàng đứng lên chúc mừng Lý Ngôn Khánh.

Tuy nói Lý Ngôn Khánh đã chuẩn bị kỹ càng, nhưng khi Lý Hiếu Cơ nói ra hắn
vẫn có phần luống cuống tay chân, ánh mắt vô thức nhìn về phía Đóa Đóa,
chỉ thấy Đóa Đóa khuôn mặt đỏ bừng buông thõng cánh tay không dám ngước
mắt lên.

Tin tức giống như là mọc cánh truyền đi vậy nhanh chóng truyền ra khắp Huỳnh Dương, tất cả mọi người đều nghị luận liên tục.

Vì lần này Lý Ngôn Khánh thành thân cưới cả ba người.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất