Lúc trước cô ả cầu xin Trương Dịch tha thiết như thế, vậy mà Trương Dịch cũng không đồng ý cho cô ả vào cửa, còn làm mấy chuyện khiến cô ả nhục nhã khiến cho Phương Vũ Tinh hận Trương Dịch đến thấu xương!
"Chờ đến lúc vào cửa, tôi nhất định phải ấn đầu cậu ấy lên bồn cầu, bắt cậu ấy mở miệng to ra mà ăn!"
Chu Bằng chết mê chết mệt cô ả ở một bên nghe vậy, còn ân cần nói theo: "Đến lúc đó tôi phụ trách kéo người!"
Tính cách thô lỗ của Chu Bằng khiến Phương Vũ Tinh cảm thấy rất phản cảm, nhưng bây giờ cô ả còn cần đến Chu Bằng, liền cười nói: "Tốt lắm tốt lắm, vậy anh ăn nhiều chế phẩm đậu nành với cà rốt hơn đi."
Một đám người đều trở thành bộ dáng vui vẻ hòa thuận.
Bọn họ cảm thấy, bọn họ nhiều người cùng nhau động thủ thì Trương Dịch chắc chắn không thể nào ngăn cản được là điều hiển nhiên.
Thế là một đám người tìm dù che mưa, đồng thời quấn kín mít hết cả người từ trên xuống dưới, lại dẫn theo người biết phá cửa đi đến nhà Trương Dịch.
Trong nhà Trương Dịch lắp đặt thiết bị cảnh báo, chỉ cần tầng của anh xuất hiện động tĩnh thì sẽ tự động cảnh báo.
Cho nên đám người này vừa từ cầu thang bò lên thì Trương Dịch đã biết.
Thông qua video giám sát, anh nhìn thấy đám người này, chẳng qua bởi vì bọn họ quấn người kín mít, làm Trương Dịch tưởng rằng là Trần Chính Hào dẫn người tới.
"Đến rất đúng lúc, lúc trước không giết chết gã ta, lần này giáo huấn một chút cũng không tệ."
Trương Dịch cười lạnh nói.
Chẳng qua bây giờ anh vẫn giống như trước, không có ý định để Trần Chính Hào chết.
Nếu Trần Chính Hào chết rồi, thì ai đến xử lý những người hàng xóm khó ưa trong toà lầu này đây?
Như thế lại không có trò hay để xem rồi.
Đám người này che chắn kín mít, sau khi cách nhà Trương Dịch không xa nữa thì lập tức mở mấy cái dù che mưa ra.
Cái này, cho dù Trương Dịch dùng nước phun hay là dùng đạn thối hun bọn họ thì trong thời gian ngắn cũng không thể đuổi bọn họ đi được.
Tất cả đây đều là tình báo mà Phương Vũ Tinh cung cấp.
Cô ả ngây thơ nghĩ rằng coi như Trương Dịch chuẩn bị nhiều thủ đoạn phòng ngự như thế nào trong nhà thì thế nào chứ, trong một căn phòng vật tư chung quy là có hạn.
Phun nước, còn có thả đạn thối, có thể là thủ đoạn cuối cùng của Trương Dịch rồi.
Người đã đi tới trước cửa nhà Trương Dịch, bọn họ che dù, nhưng mà ban đầu Công ty An Ninh Chiến Long đã lắp đặt rất nhiều mắt giám sát ở tầng này.
Có thể quay được tất cả hành động từ mọi góc độ của người đến.
Sau khi một đám người tới cửa, Trương Dịch lập tức nhìn thấy một người móc một công cụ kim loại sáng lấp lánh từ trong túi ra.
Sau đó chọc vào ổ khoá trên cửa chống trộm của anh.
"Muốn luồn vào phá khoá cửa à?"
Trương Dịch khẽ nhíu mày, chẳng qua cũng không quá để ý.
Nếu cửa chống trộm nhà bọn họ dễ bị cậy mở như vậy, thì mấy nhân viên chuyên nghiệp của Công ty An Ninh Chiến Long Có thể đi ăn shit hết được rồi.
Ngoài việc cánh cửa này có mức độ an toàn cao cấp nhất thế giới, thì nó còn sánh ngang với cửa chống trộm của ngân hàng kho bạc nhà nước, tiếp đó nó còn được gắn thêm năm tầng phòng ngự.
Muốn mở được khóa phía ngoài cùng, nhất định người mở khoá phải là bậc thầy bẻ khoá cao cấp nhất thế giới thì may ra mới có cơ hội.
Còn chưa nói đến nguyên tắc vật lý đòn bẩy được cài đặt bên trong.
Càng là đồ vật phức tạp thì phương pháp phá giải càng đơn giản, ngược lại thứ đơn giản mới không có cách nào ứng đối.
Ví dụ như cửa nhà Trương Dịch.
Bởi vì ngay từ đầu anh đã không có ý định đi ra ngoài, cho nên anh trực tiếp dùng một thanh thép đường kính 10 cm cắm thẳng vào bên trong!
Trừ phi dùng ô tô không ngừng va chạm, nếu không dựa vào sức của người thi không thể nào phá được.
Hơn nữa, Trương Dịch cũng từng nghĩ tới trường hợp có người phá khoá thế này, cho nên anh còn gắn thêm một loại phòng ngự đặc biệt.
Trương Dịch nhìn video giám sát trên TV, sau đó lấy điện thoại ra, ấn mở phần mềm kiểm soát an toàn ngôi nhà, nhẹ nhàng ấn xuống một cái.
Trong nháy mắt, một dòng điện lớn chạy qua cửa chống trộm!
Lục Đào đang chuyên tâm mở khóa phát ra một tiếng hét thảm, dòng điện cường đại xuyên qua toàn thân!
Mấy người bên cạnh bị dọa đến sắc mặt tái xanh, vội vàng lui ra phía sau.
"Cứu... Cứu tôi!"
Vẻ mặt Lục Đào dữ tợn cầu cứu đồng bọn.
Dòng điện lớn tựa như là một cái kìm, cắn chặt anh ta, căn bản không tránh thoát nổi.
Bọn người Phương Vũ Tinh, Chu Bằng bên cạnh nhìn mà choáng váng.
Bọn họ không nghĩ tới sẽ xảy ra tình huống này, cũng không có công cụ cách điện thích hợp có thể dùng.
Rất nhanh, trên người Lục Đào bốc lên khói xanh, truyền đến một mùi khét.
"Rầm!"
Anh ta ngã rầm xuống mặt đất, quần áo trên người đã bị đốt nát nhừ, cánh tay cùng làn da trên mặt đều đã biến thành than.
Hiển nhiên là đã chết.
"A!"