"Người đàn ông của tôi dạy tôi đấy," Thẩm Y Y giải thích, nói với Hoàng Mai về chuyện đội xe của Lý Thâm.
Miệng của Hoàng Mai há thành chữ "O", "Vậy đây là cách hai người kiếm ra tiền để mua xe hả?"
Thẩm Y Y không tỏ rõ ý kiến.
"Quá giỏi!" Hoàng Mai thốt lên, vừa nhìn không gian bên trong xe, nói: "Chồng của tôi là người lái máy cày ở trong thôn, đời này của anh ấy luôn ghen tị với những người lái xe ô tô, nhưng lúc trước loại xe này chỉ thuộc về nhà nước, muốn lái xe thì phải có biên chế, cho nên anh ấy chỉ có thể nhìn nó mà thôi."
"Bây giờ ô tô cũng đã được tư nhân hóa, nếu chồng của tôi biết được tin này, chắc chắn sẽ thấy vui lắm, nhưng tiếc là giá của nó đắt quá, chúng tôi không thể mua được!"
Thẩm Y Y quay đầu nhìn cô ấy, khinh bỉ cô ấy: "Cậu là sinh viên Bắc Đại, lại học kinh tế, cậu có lòng tham vọng hơn một chút không? Mặc dù kiếm vài chục nghìn đồng không phải là chuyện dễ dàng, nhưng không phải là không thể! "
"Cậu đừng nói nhẹ nhàng như thế," Hoàng Mai nói, "Có nhiều người học kinh tế như vậy, ai có thể kiếm được bộn tiền như cậu? Không phải ai cũng có một cái đầu nhạy bén trong kinh doanh như cậu! Tôi thì càng không có! Tôi không dám như người mù xuống ao bắt cá, nếu lỗ vốn đến mức cả quần cộc cũng không còn để mặc, thì cuộc đời của mình coi như kết thúc."
"Vậy nếu cậu thật sự muốn, cậu có thể đến đi theo tôi, tôi nắm quyền, trời có sập thì người gánh vác cũng là tôi, vậy thì cậu không còn gì để sợ nữa đúng không?" Thẩm Y Y nói: "Dù sao cửa hàng quần áo của tôi cũng thiếu một sinh viên có tài năng tuyệt vời như cậu!"
"Không được không được," Hoàng Mai xua tay, "Tôi không có đam mê gì với phương diện này, cho nên tôi sẽ không tới làm phiền cậu! Nói đi cũng phải nói lại, mình vẫn thích làm giáo viên hơn, chỉ nghĩ đến chuyện sau khi tốt nghiệp được phân về quê làm giáo viên, còn chuyện có xe hay không, tất nhiên nếu mua được xe là tốt nhất, không có thì bọn tôi cũng không ôm hy vọng xa vời!"
"Ừm, cậu nói đúng," Thẩm Y Y đồng ý, cô chỉ nói thuận theo lời của Hoàng Mai mà thôi, mặc dù chỗ kinh doanh quần áo thiếu người, nhưng không đến mức phải là Hoàng Mai mới được, mỗi người theo đuổi một thứ khác khau, tất nhiên cô sẽ không ép Hoàng Mai về làm với mình.
Rất nhanh đã về tới nhà.
Sau khi Thẩm Y Y đỗ xe xong liền dẫn Hoàng Mai vào nhà, không ngoài dự đoán, cha Lý mẹ Lý đang ở phòng đảo toạ nói chuyện luyên thuyên với những người hàng xóm gần như ngày nào cũng tới nhà cô, thấy cô dẫn bạn về nhà, mẹ Lý hỏi: "Y Y, con về rồi à? Đây là?"
"Đây là bạn con, tên là Hoàng Mai," Thẩm Y Y giới thiệu Hoàng Mai với mẹ Lý.
Mẹ Lý vừa nghe liền nhiệt tình chào hỏi Hoàng Mai.
Bây giờ ở trong phố, Thẩm Y Y bây giờ đã trở thành con dâu/ con gái/ vợ/ mẹ nhà người ta, ai cũng biết cô là người vô cùng tài giỏi, cho nên họ rất tò mò về người bạn mà cô mang về, nói: "Hóa ra là bạn của Y Y? Vậy cháu cũng học Bắc Đại đúng không?"
"Vâng," Hoàng Mai chủ động trả lời.
Hàng xóm nghe vậy lập tức mời cô ấy vào trong.
Hoàng Mai đi vào.
Thẩm Y Y cũng đi vào nói chuyện với mọi người một lúc, sau đó nhìn thời gian rồi hỏi mẹ Lý: "Mẹ, con đi nấu ăn, trong nhà còn thức ăn gì không ạ?"
"Hình như không còn gì? Đều ở trong bếp cả, không thì con đi xem thử?" Mẹ Lý vừa nghe liền biết Thẩm Y Y muốn mời Hoàng Mai ăn cơm, thay Thẩm Y Y đi vào bếp, "Chắc là không đủ, để mẹ đi mua thêm đi!"
Thẩm Y Y đi vào phòng bếp xem thử, phát hiện thật sự không còn đồ ăn gì nữa, bèn nói: "Để con đi, con lái xe đi nhanh hơn, Hoàng Mai sau khi ăn xong còn phải trở về trường lấy hành lý rồi bắt tàu hoả về nhà."
"Còn phải bắt tàu hoả về nhà nữa à?" Vậy con đi đi," Mẹ Lý nghe vậy, cũng cảm thấy thời gian rất gấp gáp, "Mẹ ở nhà nấu cơm, chuẩn bị nguyên liệu trước, đợi đến lúc con đi mua rau về, thì trực tiếp nấu cơm luôn."
"Vâng," Thẩm Y Y lấy chìa khóa xe đi ra ngoài, khi đi ngang qua phòng đảo toạ, cô nhìn vào thì phát hiện Hoàng Mai đang trò chuyện khá vui vẻ với hàng xóm.
Cô mỉm cười rồi đi ra ngoài mua thức ăn.
Nửa giờ sau, cô mua thức ăn về thì phát hiện trong phòng đảo tọa đã không còn ai, cô vào nhà hỏi mẹ Lý thì mới biết Hoàng Mai bị hàng xóm dẫn về nhà phụ đạo học tập cho con bọn họ rồi.
Thẩm Y Y: "..."
"...... Mặc dù trước đó con đã đưa sách bài tập cho bọn họ để bọn họ cầm về cho đám nhỏ luyện tập, nhưng sách bài tập làm sao có hiệu quả bằng việc có người phụ đạo? Con đã từ chối rồi nên bọn họ xấu hổ nào dám mời con tiếp, mới tóm lấy bạn của con, con lâu bọn họ mới dễ dàng để bạn con đi! Những ông bà già này cũng thật là, chỉ biết bắt nạt Hoàng Mai da mỏng, xấu hổ không dám từ chối," mẹ Lý khinh bỉ nhóm bạn của mình.
Bà nghĩ Thẩm Y Y đang lo lắng cho Hoàng Mai, bà an ủi nói: "Đợi nấu ăn xong mẹ đi tìm người, có mẹ ở đây, xem bọn họ có dám cầm chân Hoàng Mai nữa không!"
Thẩm Y Y: "..." Khi thế của mẹ chồng cô đúng là càng ngày càng dồi dào.
"Chúng ta làm cơm xong rồi nói," Thẩm Y Y nói, trong lòng nghĩ chưa chắc gì Hoàng Mai là bị hàng xóm tóm đi, vốn dĩ Hoàng Mai đã thích làm giáo viên, nghe những người hàng xóm đó nói trong nhà có những có con học không tốt, tâm lý muốn dạy dỗ người khác lại nổi nên, nói không chừng chính cô ấy muốn đi xem thế nào.
"Cũng được," Mẹ Lý đáp.
Sau khi làm cơm xong, Thẩm Y Y đi tìm người với mẹ Lý.
Hàng xóm vẫn không biết buổi tối Hoàng Mai còn phải bắt tàu lửa về nhà, rất nhanh liền thả người, "Cháu ăn cơm xong lại qua nhé?"
"Cái gì mà ăn cơm xong lại qua, người ta còn phải về nhà, mấy người đừng làm người ta trễ giờ," Mẹ Lý chán ghét nói.
"Phải về nhà sao?" Những người hàng xóm có vẻ tiếc nuối khi nghe thấy mẹ Lý nói vậy, nhưng trong chốc lát đã phản ứng lại, "Vậy thì lần sau, đợi khi nào cháu nghỉ đông xong, đợi đến lúc đó Hoàng Mai cháu nhớ đến phụ đạo giúp cho cháu trai/ cháu gái của bác/ cô/ dì nhé?"
Nói xong bọn họ còn dùng chiêu tình cảm, nói rằng việc học của đám nhỏ này khiến họ đau đầu như thế nào...
Hoàng Mai mềm lòng đến rối tinh rối mù, ngay lập tức đồng ý sau kì nghỉ đông sẽ quay lại xem giúp bọn họ.
Thẩm Y Y: "..."
Mẹ Lý: "..."
Những người hàng xóm rất vui vẻ, nhồi nhét cho Hoàng Mai một đống thức ăn.
Thẩm Y Y nhìn thấy dáng vẻ vui vẻ của Hoàng Mai, liền biết cô ấy nghiêm túc muốn làm một người giáo viên, cũng không quan tâm cô ấy nữa.
Sau khi ăn xong, thời gian cũng không sai biệt lắm, Thẩm Y Y lái xe đưa Hoàng Mai về trường lấy hành lý, sau đó đưa cô ấy đến ga xe lửa.