Chương 112. Dịch vụ đám tang ở thanh lâu
"Tề Nguyên sư đệ, vi huynh có chuyện này phải hỏi đệ..."
Ở dưới mặt đất Lâm Đông Thành khoảng trăm trượng, có hai thân ảnh đang co rụt lại thành một đoàn. Bọn hắn đang âm thầm tiến tới trong bóng tối, tìm một chút ánh sáng lẻ loi tại mảnh Hồng Hoang tàn khốc này.
"Tề Nguyên" cũng chính là người giấy giả danh của Lý Trường Thọ đang đi theo Tửu Ô sư bá, từng chút một đến gần hoa lầu nơi có khí tức của Yêu Tộc.
Tửu Ô quay đầu nhìn Tề Nguyên truyền âm hỏi: "Sư đệ, theo như bình thường thì khi đánh lén hay có ý đồ xấu, thì phải chọn thời điểm đêm tối mới đúng chứ. Còn đằng này thì huynh đệ chúng ta lại đi giữa ban ngày, thanh thiên bạch nhật. Đã vậy lại còn chọn thời điểm chính giữa trưa nắng nóng nữa chứ….không bằng chúng ta trực tiếp tấn công chính diện từ cửa vào còn hơn."
"Sư huynh nói vậy là không đúng." Lý Trường Thọ giả tiếng sư phụ trả lời: "Sư huynh có chỗ không biết, những nơi giống như thế này thì vào buổi trưa rất ít khách nhân, có một chút phàm nhân thì đều đi nghỉ ngơi hết rồi. Với lại huynh cũng đã thấy tối qua rồi phải không, vào buổi tối thì nơi đây cực kỳ náo nhiệt, không tốt để hành động."
Tửu Ô nghe vậy thì đồng ý, sau đó nhìn Lý Trường Thọ với ánh mắt đầy ẩn ý và cười nói: "Không nghĩ tới, Tề Nguyên sư đệ lại hiểu về nơi này như vậy."
"Không giống như sư huynh nghĩ đâu, đây là do Lý Trường Thọ từng nói với ta." Lý Trường Thọ thở dài trong lòng, vì giữ lại thanh danh trong trắng cho sư phụ mà phải dội nước bẩn lên người mình. Ài, thương cho tấm lòng đồ đệ khắp thiên hạ.
Tửu Ô sư bá nghe vậy liền chậc chậc cười khẽ, lão nhìn Lý Trường Thọ thấp giọng nói: "Ngươi nói cái này thì vi huynh chắc chắn tin, đại đồ đệ của ngươi đó, tấm lòng đen như đáy lò, toàn ý nghĩ xấu xa. Toàn thân hắn đầy mưu ma chước quỷ, quả đúng là Nguyên Tiên đấu không lại, Chân Tiên gặp té nhào. Sau này hắn độ qua Thành Tiên Kiếp phỏng chừng Thiên Tiên cũng đều dám tính kế."
Lý Trường Thọ: "..."
Hắn bỗng nhiên có ý muốn rút kiếm ra chém người.
"Khụ khụ." Lý Trường Thọ liền giả tiếng sư phụ Tề Nguyên trả lời: "Đệ nghe Lý Trường Thọ nói hắn rất kính nể sư huynh. Sao sư huynh có thể nói về đồ đệ siêu cấp đẹp trai, giỏi giang của đệ như vậy được! Hắn nói nể sư huynh vì hắn cảm thấy sư huynh vừa tu hành vừa lo lắng nội vụ sư môn rất đa năng. Huynh đóng góp rất to lớn trong việc giữ ổn định cho Độ Tiên Môn."
"Ài! Sau này sư đệ không được nói chuyện này nghe chưa, nói đến sư huynh lại phát sầu. Ngày nào cũng có việc làm, chẳng có ngày nào là rảnh cả. Có lúc sư huynh còn muốn về quê làm ruộng luôn đó, lúc nào cũng phải làm việc, chạy đông chạy tây, nhiều chỗ không có ta lại không được…"
Thấy Tửu Ô sư bá muốn bật mode than thở thì Lý Trường Thọ liền truyền âm cắt đứt: "Khoan đã sư huynh, đệ thấy chúng ta nên giải quyết xong việc này đi rồi đợi đêm nào đẹp đẹp rồi nói."
"Đúng, sư đệ nói đúng, đây không phải nói chuyện phiếm, chúng ta phải giải quyết đám yêu vật hại dân này trước." Tửu Ô liền đáp ứng rồi tiếp tục bước tới.
Bởi vì Tửu Ô sư bá chưa hiểu sâu đối với độn pháp, nên không thể đạt đến cảnh giới vô thanh vô tức giống như Lý Trường Thọ.
Khi hai người đồng thời ẩn giấu khí tức riêng phần mình, Lý Trường Thọ còn âm thầm che lấp khí tức cả hai thêm một vòng nữa…
Tình hình này khiến Lý Trường Thọ nhớ đến những ngày hoạt động cùng với Vạn Lâm Quân trưỡng lão, ài, thật hoài niệm a…
Hai người lặng lẽ đến dưới hoa lầu rồi cẩn thận dò xét. Rất nhanh Tửu Ô và Lý Trường Thọ liền phát hiện ra bảy nguồn yêu khí.
"Ghê thật, vậy mà có tới hai vị đại yêu cảnh giới Chân Tiên." Tửu Ô nhăn mày nói: "Bọn hắn chiếm cứ hoa lầu này cũng lâu rồi mà sao đến giờ vẫn chưa có người nào phát hiện ra nhỉ…"
Lý Trường Thọ đáp: "Những chỗ bướm hoa như này, đa số Luyện Khí Sĩ rất ít tới đây, nên chưa có ai phát hiện ra cũng là điều bình thường."
Tửu Ô nghe vậy liền cười nói: "Vậy Tề Nguyên sư đệ có thể cho ta biết tại sao trước đó lại đến nơi này không?"
Lý Trường Thọ nghe vậy liền cười trong lòng nói: "Không có gì đâu sư huynh, đệ chỉ tìm chỗ uống rượu giải buồn thôi. Bởi vì gần đây nhận được hai phong thư đó mà. Sư huynh, giờ không phải lúc nói chuyện này, chúng ta vẫn nên giải quyết bảy vị đại yêu trước đi."
Thư tín?
Tửu Ô nghe xong thì tò mò trong lòng nhưng nhất thời không hỏi nhiều.
Lý Trường Thọ lặng lẽ quan sát những biến hóa trên khuôn mặt của Tửu Ô sau khi nghe về thư tín. Hắn khẽ cười thầm trong lòng, biết rằng mình đã gợi lên được sự chú ý của Tửu Ô và thành công hạ xuống một hạt giống tò mò.
Sau này hắn có thể thuận lý thành