Chương 54. Cửu tiêu Thần Ma kiếp!
Một câu "chậm đã" trở thành phán định sinh tử!
Bất quá kẻ lần này bị "phán" hình như là mình!
Ngay khi câu "chậm đã" vừa thoát ra khỏi miệng thì trong lòng Lý Trường Thọ đã có thêm mấy phần hiểu rõ.
Mà khi cỗ uy áp kia giáng xuống từ trên trời, Lý Trường Thọ lập tức hiểu rõ thêm mấy phần tình huống hiện tại của mình.
Cũng không hẳn là do hắn mở miệng nói "chậm đã" khiến Thiên Đạo nổi giận quay lại, mà thực ra Thiên Đạo lão gia không gì không biết kia vừa phát hiện ra vấn đề Lý Trường Thọ che giấu thiên cơ lâu nay.
Ông, ông, ông!
Trong không trung đột nhiên xuất hiện từng đợt âm thanh cuồn cuộn giống như lớp lớp sóng dữ trào dâng.
Một cỗ uy áp kinh người bao phủ toàn bộ phương viên trăm dặm, khiến cho tất cả sinh linh ở nơi này run rẩy sợ hãi, không dám nhúc nhích cử động.
Oanh!
Lý Trường Thọ ngẩng đầu nhìn lên một lần nữa, đã thấy không trung chẳng biết từ lúc nào xuất hiện một đám mây đen đường kính chỉ tầm mấy chục trượng.
Trong mây đen chậm rãi tách ra hai cái khe hở, giống như là đôi mắt khổng lồ đang từ từ mở ra. Sau đó cả đám mây đen ngưng tụ thành hình dáng gương mặt một lão đạo già nua. Một gương mặt băng lãnh không có biểu lộ gì, đôi mắt trống rỗng nhìn chăm chú vào Lý Trường Thọ.
Thiên Đạo?
Đạo Tổ?
Lý Trường Thọ cảm giác toàn thân mình từ trên xuống dưới, trong nháy mắt bị nhìn thấu sạch sành sanh. Trong đáy lòng hắn nổi lên một dự cảm nguy hiểm mãnh liệt.
Linh giác nhạy bén đã được rèn luyện nhiều năm nhanh chóng phát hiện ra nguy hiểm đến tính mạng. Toàn thân Lý Trường Thọ cứng đờ như bị đóng băng. Thậm chí nửa người trên vốn đã lấp lóe tiên quang, vào giờ phút này ánh sáng bảy màu cũng bị ép ngược vào trong cơ thể của hắn.
Làm sao bây giờ! ?
Bây giờ loại tình huống này của mình, vạn nhất bị Thiên Đạo coi như nhân tố tính toán sai lầm, bị xem như chỗ thủng trong Hồng Hoang, rất có khả năng sẽ bị Thiên Đạo trực tiếp xóa sổ. Dù cho trước giờ hắn chẳng làm điều gì, dù cho nhân quả gì hắn cũng đều không dính.
Quyết định chắc chắn, lúc này Lý Trường Thọ không quản được nhiều như vậy.
Cố chống đỡ lấy uy áp, hắn cao giọng nói một câu: "Đệ tử Đạo Môn vô ý mạo phạm thiên uy! Quả thật do chủ quan, nhất thời sơ hở! Mời Thiên Đạo lão gia chờ trong giây lát!"
Mẹ nó, mình lại đang nói lảm nhảm cái gì, lúc nãy thì "chậm đã!", bây giờ thì lại "chờ trong giây lát!". Có khi nào Thiên Đạo bực mình sốt ruột cho ăn một nhát Tử Tiêu Thần Lôi để cảnh cáo hay không?
Vừa nghĩ, Lý Trường Thọ vừa vội vàng cởi đạo bào của mình ra, cởi luôn lớp áo ngắn có may mười sáu cái túi vải đựng đồ bên trong, tiện tay ném hết cả hai cái áo vào trong vòng tay trữ vật.
Đúng là thật không nghĩ tới, ở dưới tình huống này mình lại bại lộ một bộ phận át chủ bài.
Bởi vì lần độ kiếp này mà chuẩn bị nhiều như vậy, nhưng hắn vạn lần không ngờ tới…
Thiên Đạo từ trước đến giờ thực ra không để ý đến hắn nhiều như thế, chỉ đến bây giờ phát hiện ra hắn che giấu thiên cơ thì mới ra mặt định thủ tiêu hắn luôn, như đập một con muỗi…
Trên cánh tay trái nơi gần bả vai quấn lấy một sợi dây thừng, trên dây buộc một khối ngọc vỡ đang tản ra một cỗ đạo vận nhàn nhạt khó hiểu…
Lý Trường Thọ lấy được khối [Vô Danh Toái Ngọc] này vào lúc năm tuổi. Khi ấy trên thảo nguyên xuất hiện một đám tặc nhân chuyên đào mộ kiếm sống, bọn chúng cầm đến một số cổ vật đổi lấy dê bò vàng bạc từ bộ tộc của Lý Trường Thọ. Khối ngọc vỡ này bị xem như ngọc phổ thông, Lý Trường Thọ phát hiện ra trên đó có một chữ "Hỏa" cổ thể, nên hắn nũng nịu xin được.
Tác dụng cụ thể không biết. Nhưng mười năm sau Lý Trường Thọ nhập môn, trong một lần hắn vụng trộm đặt khối ngọc vỡ bên người sư phụ mình. Khi đó hắn mới học bí pháp suy tính nên bình thường vẫn dễ dàng tính ra hành tung của Tề Nguyên lão đạo, nhưng khi bỏ thêm khối ngọc vào túi sư phụ thì hắn không có cách nào suy tính tung tích của lão đạo nữa.
Hắn cho rằng tác dụng của khối ngọc vỡ là giúp tránh né được bí pháp suy tính, từ đó vẫn một mực mang theo bên người.
Trên khuỷu tay trái Lý Trường Thọ còn quấn một mảnh vải [Bố Thằng]. Đây vốn là một miếng vải bố, trên đó có nhiễm vết máu, hắn lấy ra từ một quyển sách cổ bằng da thú. Trên sách cổ ghi chép sự tình của một vị thánh hiền Nhân Tộc, miếng vải này là từ y phục của một đại nhân vật nào đó bị thương rách ra.
Trong sách cũng ghi chú tác dụng của [Bố Thằng] là khi đeo vào sẽ được thánh hiền Nhân Tộc che giấu bảo vệ. Nhưng Lý Trường Thọ cho rằng thứ này chỉ có tác dụng tâm lý đơn thuần.
Hắn dùng một tay lột [Bố Thằng] và [Vô Danh Toái Ngọc] xuống, nhét vào vòng tay trữ vật. Sau đó hắn lại lấy từ túi trữ vật ra một cây dao nhỏ, quay đầu nhìn sau lưng mình.
Trên không trung, thiên uy có vẻ giảm bớt một chút…
Trong lòng Lý Trường Thọ có một chút vui mừng, nhưng hắn rất nhanh liền ổn định tinh thần, quay đầu nhìn về phía phần sau vai trái của mình. Trên vai trái có một hình xăm phù lục cổ lão, lúc này ở đó đang lóe ra hào quang yếu ớt.
Lý Trường Thọ vung dao nhọn lên cắt xoẹt qua góc nhỏ phù lục trên vai, bùa này bị phá trong nháy mắt. Cũng may là chỉ cần sau đó vết thương khép lại, phù lục sẽ tự khôi phục.
[Thượng Cổ Vu Tộc Bí Phù] giúp tránh tai, che họa, phòng thôi diễn. Đây là bí phù do Tổ Vu sáng tạo, chuyên dùng để đối kháng Yêu Tộc. Cần phải khắc họa bùa này trên da thú mới có thể phát huy tác dụng, nhưng xăm luôn trên huyết nhục thì hiệu quả càng tốt.
Cũng là dạng bí phù như thế này, bên phải cạnh dưới xương sườn còn có một tấm, Lý Trường Thọ không do dự cầm dao nhọn rạch phá!
Trong nháy mắt, thiên uy hạ xuống từ trên không trung lại giảm bớt một phần một lần nữa.
Nhưng mà những thứ này vẫn chưa xong…
Lý Trường Thọ bắt được điểm mấu chốt: "Phòng thôi diễn". Hắn lập tức lấy tất cả các món đồ phòng chống suy tính vẫn mang theo người, cất vào trong vòng tay trữ vật.
Ví dụ như hai đồng tiền cổ khâu trong túi áo lót. Nghe nói đây là đồng tiền của Nhân Tộc đệ nhất Thượng Cổ, trên đó có một chút ít công đức, cũng có tác dụng phòng suy tính, tránh tai hoạ.
Ví dụ khối xương yêu thú vỡ cột trên cổ chân, hay vảy cá bảy màu dán trên đùi…Nhiều như rừng, tổng cộng bảy món đồ cổ quái kỳ lạ. Những thứ này đều được Lý Trường Thọ lấy sư phụ làm nghiệm chứng, đúng là có thể có tác dụng né tránh bí pháp suy tính với trình độ khác biệt nhau.
Những vật này đều không phải là pháp bảo gì, chỉ khó gặp được chứ không khó thu vào tay.
Lại nói ở Hồng Hoang, thứ làm cho Lý Trường Thọ ấn tượng khá sâu sắc không phải là các loại pháp bảo, thần thông hay các đại cao thủ, mà là pháp thuật suy tính thiên cơ thần kỳ kia.
Những đại lão tu vi cao thâm, lại tinh thông suy tính chi đạo, mượn lực lượng Thiên Đạo, bấm ngón tay tính toán, trong nháy mắt đều rõ như lòng bàn tay những sự tình phát sinh bên ngoài mười vạn dặm.
Bản thân Lý Trường Thọ đã là một cái "Bí mật nhỏ". Mang theo trí nhớ kiếp trước đầu thai đến thế giới Hồng Hoang, ở phương diện bị suy tính thiên cơ này, ý thức đề phòng của hắn vô cùng mãnh liệt. Trải qua bao nhiêu vất vả lại thêm gặp may mắn hắn mới lấy được những món đồ chơi nhỏ này.
Chỉ có điều hắn vạn lần không nghĩ tới…
Thiên Đạo vậy mà cũng bị che mắt mấy phần…
Lúc này, uy áp kinh khủng kia đã từ từ biến mất không thấy gì nữa. Bộ mặt lão đạo phía trên mây đen cũng dần dần tiêu tán, nhưng đám mây đen vẫn còn trôi nổi trên đỉnh đầu Lý Trường Thọ.
Toàn thân Lý Trường Thọ toát ra mồ hôi lạnh, nếu không phải tố chất tâm lý của hắn coi như quá cứng, lúc này đã nhịn không được mà tê liệt ngã xuống trên mặt biển.
Hắn làm những vật này thuần túy là để phòng ngừa người khác, thông qua bí pháp suy tính đo lường tính toán mình, cũng hoàn toàn không phải để phòng bị Thiên Đạo.
"Lúc tu vi cảnh giới còn quá thấp, bất luận tận lực ngụy trang chuyện gì thì ngược lại sẽ gây nên sự chú ý của cao nhân, đưa tới mầm tai vạ."
Đạo lý kia hắn đã sớm thuộc trong lòng, ở trong tiên môn từ trước đến giờ vẫn một mực dùng phương pháp phổ thông làm màu ngụy trang. Ai dè đến lúc này lại bị Thiên Đạo tưởng nhầm là dị số…
Có thể nào Thiên Đạo sẽ tập trung chú ý vào hắn hay không?
Khục, chắc chỉ là đùa…
Thiên Đạo giám sát sự vận chuyển của thiên địa vạn vật, cũng không quá mức chú ý đối với cá nhân sinh linh nào, nhất là những kẻ chưa thành tiên, những sinh linh chưa có lực phá hoại mực độ cao.
Trước đó Lý Trường Thọ đã độ tám đạo lôi kiếp, đó chỉ là do Thiên Đạo căn cứ tư chất của hắn mà hạ xuống. Đây cũng kiểu như là một loại