Mặc dù Dương Bách Xuyên liên tục nói chỉ là thơm lây, nhờ ba người làm Hắc Xà bị thương nặng nên mới hắn mới có thể giết chết Hắc Xà.
Thấy ba người Đỗ Kiệt Bân đều hiểu việc giết chết Hắc Xà chỉ là chuyện nhỏ, cứu được Đỗ Kiệt Bân mới là chuyện lớn.
Ngay cả Lão Mạc và A Thiện là Thiên Tiên đại viên mãn, bao gồm cả bản thân Đỗ Kiệt Bân cũng rơi vào tình trạng hiểu làm khi đối mặt với Minh Văn của Hắc Xà.
Nhưng Dương Bách Xuyên bình tĩnh nói ra một chữ đã hoá giải nguy cơ cho Đỗ Kiệt Bân, không chỉ cứu được Đỗ Kiệt Bân mà tiện thể giết chết Hắc Xà.
Mặc dù Hắc Xà quả thật bị ba người bọn họ làm bị thương nặng trước, nhưng một Thiên Tiên sơ phẩm như Dương Bách Xuyên lại có thể giết chết một Hắc Xà cùng cấp với Thiên Tiên đại viên mãn, đồng thời hóa giải được công kích Minh Văn cường đại ở miệng Hắc Xà cũng không phải là chuyện khiêm tốn có thể bỏ qua.
Càng không phải là thủ đoạn và thực lực mà một Thiên Tiên sơ phẩm nên có.
Đúng là ban đầu ba người bọn họ hoàn toàn không xem trọng Dương Bách Xuyên, dù sao hắn cũng chỉ là một Thiên Tiên sơ phẩm, không cần phải coi trọng lắm.
Cùng lắm thì Đỗ Kiệt Bân cũng chỉ vì Tào Mãn huynh đệ của Đại Vũ Tiên Môn nên mới để Dương Bách Xuyên đi theo bên cạnh mình.
Sau đó chỉ là Đỗ Kiệt Bân thấy Dương Bách Xuyên nói chuyện hợp ý, dọc theo đường đi còn nghĩ sẽ bảo vệ Dương Bách Xuyên.
Mặc dù Lão Mạc và A Thiện ngoài miệng không nói gì, nhưng trong lòng bọn họ cũng không coi trọng Dương Bách Xuyên.
Bây giờ xem ra Dương Bách Xuyên chính là cao thủ.
Một người nhìn có vẻ chỉ là một tiểu Thiên Tiên sơ phẩm, nhưng thực ra thủ đoạn và thực lực không hề yếu hơn Thiên Tiên đại viên mãn, thậm chí còn là cao thủ cường đại.
Bốn người sống sót sau khi bị Xích Diễm Hắc Xà truy đuổi ra xa đã tận mắt chứng kiến ba người Đỗ Kiệt Bân giết chết Hắc Xà, cũng tận mắt nhìn thấy quá trình Dương Bách Xuyên giết Hắc Xà đế cứu Đỗ Kiệt Bân.
Cũng trong mắt bốn người bọn họ, Dương Bách Xuyên chỉ là một Tiểu Thiên Tiên sơ phầm, ngay từ đầu đã không coi hẳn ra gì
Nhưng vào lúc này, đôi mắt ai nấy đều trợn to.
Thực ra mỗi một người đều không khỏi tự nhủ: “Tiểu tử kia chính là loại người giả heo ăn thịt hổ trong truyền thuyết sao~”
"Câm miệng, chết tiệt, cẩn thận hắn nghe thấy, tất cả đi theo ta qua đó nói lời cảm tạ, nếu không phải nhờ bọn họ, bốn người chúng ta đã trở thành món điểm tâm của Xích Diễm Hảo Xà từ lâu rồi”
Một Tiên Tiên thượng phẩm dẫn đầu mắng chửi, sau đó bốn người bọn họ lập tức đi tới chỗ đám người Đỗ Kiệt Bân và Dương Bách Xuyên để nói lời cảm tạ.
Đối với loại chuyện này cũng chỉ là chẳng may thôi, cũng không thế trách bọn họ thu hút Hắc Xà tới được, bởi vì đây chỉ là một trường hợp bất trác.
Sau đó, bốn vị Thiên Tiên xoay người rời đi, đối với bọn họ, chỗ sâu trong tiên phủ Đại La đã có sự thay đổi, vì bảo vệ cái mạng nhỏ này, tốt nhất là nên rời đi, chỉ có sống mới có cơ hội, cơ hội bước vào tiên phủ Đại La lần này coi như bỏ qua vậy.
Sau khi đợi bốn Thiên Tiên rời đi, Đỗ Kiệt Bân nhìn xác chết của Xích Diễm Hắc Xà rồi nói với Dương Bách Xuyên: "Xuyên Tử, Xích Diễm Hắc Xà này được xem là cực phẩm trong số các mãnh thú đứng đầu, có thể nói toàn thân là bảo vật. Ngươi cất nó đi, à đúng rồi, trong cơ thể Hắc Xà vẫn còn có Minh Văn Tiên Hạch quý gi nhất, ngươi cũng có thể cất đi đi”
Dương Bách Xuyên sững sờ khi nghe Đỗ Kiệt Bân nói, sau đó nhanh chóng phất tay nói: "Không, không, không, suy cho cùng thì Hắc Xà này là do ba người các ngươi đánh bị thương nặng, ta cũng bổ thêm một đao thôi, ta không thể nhận."
Theo Dương mỗ thấy, quả thật chính là như vậy, tuy hẳn cũng biết Hắc Xà rất đáng giá, hẳn cũng cần tiền, nhưng vì hẳn coi Đỗ Kiệt Bân như bằng hữu nên không muốn nhận.
Mà đối với ba người Đỗ Kiệt Bân, so với sinh mệnh của Thiếu chủ Thái Thanh Tiên Môn - Đỗ Kiệt Bân này, một Xích Diễm Hắc Xà chẳng đáng là gì cả.
Thái Thanh Tiên Môn chính là đại Tiên Môn đứng thứ ba trong thế giới Đại Thanh, của cải đồi dào nên đương nhiên sẽ không quan tâm đến một con Hắc Xà.
Đỗ Kiệt Bân cười ha ha rồi nói: "Đây mới chỉ là bắt đầu, trong tiên phủ Đại La còn rất nhiều bảo vật, bọn ta vẫn còn rất nhiều cơ hội, so với việc ngươi cứu ta một mạng thì một con Hắc Xà chẳng đáng là gì. Hơn nữa, bàn về thực lực thì tiểu tử ngươi chính là cao thú, đúng là loại người giả heo ăn thịt hổ, ha ha ha, được rồi, đừng từ chối, cứ quyết định vậy đi, coi ta là bằng hữu. thì đừng nói những lời khách khí nữa."
Dương Bách Xuyên bị Đỗ Kiệt Bân nói là cao thủ giả heo ăn thịt hổ thì khuôn mặt già nua đỏ bừng, nhưng hẳn cũng không giải thích nhiều, mọi người đều là người lớn, nói thêm nữa chỉ là đạo đức giả.
“Được, vậy ta sẽ nhận, thật ngại quá.”
"Vậy là được rồi, mau lấy ra Minh Văn Tiên Hạch của Hắc Xà ra xem tình hình thế nào, có hư hao gì lúc tranh đấu không, nếu bị hư hao thì sẽ không còn giá trị lắm, thi thể cùng lắm cũng chỉ có thể đổi lấy hai mươi tiên thạch thứ phẩm." Đỗ Kiệt Bân nói.
"Chỉ có hai mươi?" Dương Bách Xuyên vô cùng sửng sốt, giá trị của thi thể Hắc Xà thấp hơn tưởng tượng của hắn.