Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Chương 4181: Còn đột phá tu vi

Từ Chân Tiên sơ phẩm bước vào Chân Tiên trung phẩm.

“Ha ha ha.”

Cảm nhận được lực lượng tỉnh thuần khổng lồ trong cơ thể, Dương Bách Xuyên cười ha ha.

Sau bảy lần liên tiếp chuyển lực lượng cho trứng Côn Bằng, cuối cùng hắn cũng hoàn thành khế ước chủ tớ.

Còn đột phá tu vi.

Song hỷ lâm môn.

Trong đầu hắn có thể cảm nhận được hai liên hệ với ý thức của trứng Côn Bằng, chỉ cần hắn muốn, có thể làm Côn Bằng tiêu vong chỉ bằng một suy nghĩ.

Đây là khế ước chủ tớ nắm giữ sinh tử, cũng có thể nói là khế ước tọa ky.

Có thể cảm nhận được ý thức cường đại trong trứng Côn Bằng rất sợ hãi hắn, đây là hiệu quả tế luyện.

Đã hoàn thành khống chế trứng Côn Bằng.

Nghĩ đến cảnh Côn Bằng giương canh bay xa chín vạn dặm, Dương Bách Xuyên không nhịn được kích động.

Dương Bách Xuyên hỏi linh hồn hồ Càn Khôn: “Càn Khôn, có thể thu trứng Côn Bằng vào trong không gian hồ Càn Khôn hay không?”

“Có thể, cho dù Côn Bằng lợi hại đến mấy, chỉ cần là sinh linh, không có thứ gì mà ta không cho vào được, tiểu tử đừng coi thường ta, cứ việc thử là biết” Linh hồn hồ Càn Khôn kiêu ngạo nói.

Dương Bách Xuyên mặc niệm một chữ thu.

Sau đó trứng Côn Bằng biến mất tại chỗ, tiến vào trong không gian hồ Càn Khôn.

“Ha ha, chờ Tuyết Hương nha đầu tỉnh lại có thể đi ra ngoài.” Dương Bách Xuyên đắc ý nói.

Mặc kệ hắn có trái lương tâm hay không, sau khi Tuyết Hương dùng nước Sinh Mệnh của hắn, sinh tử đã nằm trong tay hắn, đương nhiên hắn không cần dùng nước Sinh mệnh đi ước thúc Tuyết Hương.

Chỉ cần ra lệnh rời khỏi cho trứng Côn Bằng, Tuyết Hương sẽ tự động đi theo hẳn, không cần uy hiếp Tuyết Hương, hắn cũng sẽ không làm như vậy.

Thời gian còn lại, Dương Bách Xuyên vừa tu luyện vừa chờ Tuyết Hương tỉnh lại.

Từ lúc hắn bị Yến Vô Lượng đuổi giết tiến vào trong hồ tỉnh lại đến bây giờ, dựa theo thời gian Tu Chân giới đã hơn 20 năm.

Chờ đến 30 năm, một tiếng gầm rú vang lên, Dương Bách Xuyên tỉnh lại từ trạng thái tu luyện.

Tuyết Hương đã hoàn thành tiến hóa huyết mạch.

Tuyết Hương thét dàu xoay quanh đại sảnh, Dương Bách Xuyên phát hiện bụng của Tuyết Hương mọc thêm một đôi móng vuốt tuyết trắng, chẳng qua ngắn hơn trước kia một ít.

Hiện tại Tuyết Hương có tứ chỉ, càng thêm hoàn mỹ,

Dương Bách Xuyên nhớ rõ chim Thần Ma từng nói, long một sừng hai cánh tiến hóa thêm là Côn Long, sẽ mọc thêm một đôi chân trước.

Lúc này Dương Bách Xuyên biết Tuyết Hương bước vào cảnh giới Côn Long, tương đương bước vào kỳ thành niên.

Từ hơi thở, có vẻ vẫn là cảnh giới Đại La, nhưng lại khác rất nhiều, có lẽ đã đạt đến trình tự đứng đầu Đại La.

Nhưng Dương Bách Xuyên biết bởi vì Tuyết Hương chuyển lực lượng cho trứng Côn Bằng trong thời gian dài nên bị ảnh hưởng, nếu không lúc này tu vi của nàng tuyệt đối còn cao hơn bây giờ rất nhiều.

Ngay sau đó bản thể khổng lồ của Tuyết Hương lóe lên, hóa thành hình người.


Nhưng...

Lại làm Dương Bách Xuyên đơ người.

Không nhịn được chảy máu mũi.

Bởi vì Tuyết Hương dùng nước Sinh Mệnh, quần áo nứt vỡ, nên hiện tại sau khi hóa hình vẫn ở trạng thái khỏa thân.

Thật sự làm Dương Bách Xuyên mở rộng tầm mắt, đồng thời cũng vô cùng xấu hổ.

“Tiểu Bằng đâu...”

Tuyết Hương hóa thành hình người, không để ý đến tròng mắt sắp rớt ra ngoài của Dương Bách Xuyên, mà trước tiên phát hiện trứng Côn Bằng không có, chất vấn Dương Bách Xuyên.

Vô tình tản ra khí thế vô cùng cường đại.

Dù sao đối với Dương Bách Xuyên, khí thế này quá khó chịu đựng.

Lúc này mới hoàn hồn, vội vàng nói: “Tiểu Bằng ở đây, đừng gấp, nó rất tốt, ta chỉ thu nó vào không gian Động Thiên của ta, ta dẫn ngươi đi gặp Tiểu Bằng.”

Nghe vậy, sắc mặt của Tuyết Hương đẹp hơn rất nhiều, nhưng vẫn nhìn chằm chằm Dương Bách Xuyên, ý bảo hiện tại nàng phải nhìn thấy trứng Côn Bằng.

Dương Bách Xuyên không dám qua loa, hơi thở của nha đầu này còn khủng bố hơn trước nhiều, hắn chịu không nổi.

Đương nhiên cũng không phải sợ nàng, sau khi dùng xong nước Sinh Mệnh của hắn, mạng nhỏ của nàng bị hắn nắm trong tay, không sợ nàng làm khó mình.

Chẳng qua đối mặt với nha đầu đơn thuần này, hắn không đành lòng lừa dối nàng.

“Đừng phản kháng, ta đưa ngươi vào trong không gian.” Dương Bách Xuyên nói, dùng thần hồn bao phủ người nàng.

Sau đó hai người cùng tiến vào không gian hồ Càn Khôn.

“Tiểu Bằng...”

Vừa tiến vào không gian hồ Càn Khôn, Tuyết Hương nhìn thấy trứng Côn Bằng ở phía xa, hét to chạy đến đó.

Dương Bách Xuyên lại chảy máu mũi, lẩm bẩm: “Khỏa thân sạch sẽ ~”

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất