Sở dĩ Yến Xích Hà hận người sư phụ này là bởi vì trong mắt của hắn, ông ta là loại cầm thú, không có tư cách trưởng bối.
Bởi vì người khác có lẽ không biết, nhưng hắn là đại đệ tử của Yến Vô Lượng, biết rõ một mặt u tối của ông ta.
Rất ít người biết sư phụ của hắn, môn chủ Thượng Huyền Tiên Môn lúc không có ai sẽ lén lút tu luyện Thải Âm Chi Công, rất nhiều nữ tử trong tiên môn đã trở thành lò tu luyện của ông ta.
Trong đó bao gồm cả sư muội của Yến Xích Hà, có thể nói là đối tượng thầm mến của hắn.
Yến Xích Hà đi cầu xin Yến Vô Lượng, nhưng lại bị ông ta trừng phạt, kết quả sư muội bị Yến Vô Lượng tu luyện tà công ép thành xác khô.
Kể từ khi đó, từ sâu trong nội tâm Yến Xích Hà đã nghĩ cách làm thế nào để giết chết Yến Vô Lượng.
Chỉ là hắn biết, chuyện này gần như không thể, bởi vì tu vi của hắn và Yến Vô Lượng cách xa như trên trời với dưới đất, hơn nữa hắn vẫn luôn bị kẹt ở bình cảnh Chân Tiên, ngay cả Kim Tiên cũng không phải.
Vậy nên mấy nghìn năm nay, Yến Xích Hà vẫn luôn chôn sâu sự căm ghét này.
Biết được Dương Bách Xuyên, ngược lại tu vi của hắn đột phá Kim Tiên sơ phẩm, Dương Bách Xuyên không giết chết hắn, hắn cũng nhìn thấy được tiềm lực tương lai của Dương Bách Xuyên.
Yến Xích Hà biết số phận cuộc đời của mình sẽ thay đổi, đây chỉ là một loại cảm giác, nhưng hắn tin vào cảm giác của mình, thân là người tu luyện, giác quan thứ sáu vô cùng mạnh
Vậy nên khi đối mặt với ơn không giết của Dương Bách Xuyên, sau khi lấy lại được cuộc sống mới hắn đã hạ quyết tâm, nói không chừng một ngày nào đó có thể báo thù, đi theo Dương Bách Xuyên hắn sẽ có nhiều cơ duyên hơn.
'Thấy được Yến Vô Lượng, Yến Xích Hà đã lập kế hoạch đánh lén.
Mặc dù không biết có thể thành công hay không, nhưng hẳn tin vận mệnh của bản thân sẽ thay đổi, hắn nhất định phải thử một lần.
Quả nhiên hắn thành công.
Mặc dù không giết được Yến Vô Lượng nhưng hắn tin đòn đánh lén kia cũng khiến cho Yến Vô Lượng ăn đủ.
Vậy là mãn nguyện rồi.
Dương Bách Xuyên không biết trong lòng Yến Xích Hà nghĩ như vậy, mục tiêu của hẳn đặt trên người Yên Vô Lượng và tam đại trưởng lão Kim Tiên, chuẩn bị giết bọn họ.
Nhưng lúc này, bên cạnh vài tiếng gió, Đỗ Nhân Kiệt xuất hiệ 'Yến Vô Lượng giao cho ta xử lý, ngươi và bọn họ đối phó với ba tên Kim Tiên kia.”
Trong mắt Đỗ Nhân Kiệt, tu vi của Dương Bách Xuyên lại tăng lên, trước đây không lâu Dương Bách Xuyên mới chỉ là Chân Tiên sơ phẩm, nhưng hiện tại đã đột phá Chân Tiên trung phẩm, loại tốc độ tu luyện này có thể nói là tư chất yêu nghiệt. Bây giờ Đỗ Nhân Kiệt đã có thể hiểu vì sao con trai Đỗ Kiệt Bân của ông lại sùng bá Dương Bách Xuyên như vậy.
Chỉ riêng tài năng tu luyện này cũng đáng để kết giao bằng hữu.
Lúc này, Đỗ Nhân Kiệt để Dương Bách Xuyên và bốn trưởng lão của Thái Thanh Tiên Môn đi đối phó với ba trưởng lão của Thượng Huyền Tiên Môn, đồng nghĩa với việc xem Dương Bách Xuyên như người có cùng cấp bậc.
Thật ra Đỗ Nhân Kiệt biết Dương Bách Xuyên có thực lực giết chết được Kim Tiên, xem hắn như người cùng cấp bậc cũng không sai.
“Được.” Dương Bách Xuyên nghe Đỗ Nhân Kiệt nói vậy thì cũng không do dự, hắn biết Đỗ Nhân Kiệt là cường giả Kim Tiên đại viên mãn, đối phó với một Yến Vô Lượng đã bị đánh lén cũng không thành vấn đề.
Hắn và bốn trưởng lão Kim Tiên của Thái Thanh Tiên Môn đối phó với ba người kia cũng là sự lựa chọn tốt nhất, có thể nhanh chóng kết thúc trận chiến, sau đó quay ngược lại giúp đỡ Đỗ Nhân Kiệt giết chết Yến Vô Lượng, cuối cùng bọn họ sẽ cùng nhau vây công hai Đại La mà Yến Vô Lượng mời tới.
Dương Bách Xuyên vẫn luôn chú ý tới phía bên Tuyết Hương, nhìn thấy một mình Tuyết Hương đối phó với hai Đại La mà không hề rơi vào thế bất lợi, Dương Bách Xuyên cũng tạm thời yên tâm.
“VútI”
Kiếm Đồ Long xuất hiện trong tay Dương Bách Xuyên, mục tiêu của hắn nhắm tới một Kim Tiên sơ phẩm của Thượng Huyền Tiên Môn, bỗng nhiên hắn chém một kiếm tới.
Gã Kim Tiên kia đã bị Kim Tiên của Thái Thanh Tiên Môn chặn lại, đối mặt với nhát kiếm đang chém tới của Dương Bách Xuyên, gã không thể tránh né chỉ có thể đỡ lấy.
Kết quả, đối phương hét thảm, bị Dương Bách Xuyên chém làm đôi.
Lúc này, Thượng Huyền Tiên Môn chỉ còn lại một Kim Tiên trung phẩm và một Kim Tiên thượng phẩm.
Bên cạnh Dương Bách Xuyên có bố Kim Tiên của Thái Thanh Tiên Môn, công thêm hắn nữa là năm, bọn họ bao vây tấn công hai người kia.
Trận chiến sau đó không hề có chút áp lực nào, gần như chiếm ưu thế áp đảo, năm người bọn họ đã giết chết hai gã Kim Tiên của Thượng Huyền Tiên Môn.
Ngay sau đó, Dương Bách Xuyên híp mắt, hắn chạy thẳng tới chỗ Yến Vô Lượng.
Trong tầm mắt của hắn, lúc này Yến Vô Lượng vẫn chưa bị Đỗ Nhân Kiệt giết chết, điều này đã nằm ngoài dự tính của hắn.
Từ tận đáy lòng, Dương Bách Xuyên cực kỳ căm hận Yến Vô Lượng, hắn trực tiếp vọt lên, chém Yến Vô Lượng một kiếm.
Nhưng bên tai hắn vang lên tiếng nhắc nhở của Đỗ Nhân Kiệt:
“Cháu trai, đừng lại gần Yến Vô Lượng ~”