Chương 272: Hoàng đế thoái vị! Huỷ diệt! (1)
"Đại Chu vạn thắng!"
"Đại Chu vạn thắng!"
Trên đường phố kinh thành Đại Chu người đông nghìn nghịt, vạn chúng hô to.
Trên mặt mỗi người tràn đầy hưng phấn, kiêu ngạo, kích động, cảm xúc những dân chúng này là thật.
Đối với một đế quốc cường đại uy tín lâu năm, dân chúng cảm thấy tự hào là một loại xa xỉ phẩm, nhưng cũng là một loại nhu yếu phẩm.
Theo Thiên Diễn trung hưng, ức vạn con dân Đại Chu cảm thấy tự hào đã thăng lên đến cực hạn. Nhưng Vạn Duẫn hoàng đế đăng cơ những năm gần đây, nhất là sau chiến bại Vô Chủ chi địa, đế quốc gặp liên tiếp đả kích, cảm giác tự hào đã ngã xuống cực hạn.
Bọn họ quá cần một trận thắng lợi, lần này Chu Ly và Ngao Ngọc thắng lợi như là mưa đúng lúc, kích phát vạn dân cảm giác tự hào.
"Nhìn thấy chưa? Đại Chu ta có được dân chúng tốt nhất thiên hạ." Vạn Duẫn hoàng đế nói: "Lòng của bọn họ đồng lòng với chúng ta. Đúng rồi Ngao Ngọc, vị Lý Hoa Mai Nguyên soái kia đâu?"
Vân Trung Hạc nói: "Nàng đã trở về."
Vạn Duẫn hoàng đế nói: "Thật sự là đáng tiếc, đây là một vị kỳ nữ, trẫm lại không thể gặp được."
Sau đó, ba người một đường nói chuyện phiếm, ròng rã đi hơn một giờ, rốt cuộc tiến nhập hoàng cung.
Chu Ly tự mình đỡ hoàng đế xuống ngự miện.
"Đi thôi, ba người chúng ta cùng đi gặp thái thượng hoàng." Hoàng đế nói: "Chúng thần đi Quang Minh điện trước."
"Tuân chỉ!" Văn võ bá quan chỉnh chỉnh tề tề, đi đại điện trước.
Hoàng đế mang theo Chu Ly và Vân Trung Hạc, cùng đi Càn An cung.
Hôm nay Càn An cung vui mừng hớn hở, mà cửa cung mở ra, nhìn thấy Chu Ly và Vân Trung Hạc đến, Hầu Trần lão công công lập tức khom xuống nói: "Nô tỳ bái kiến hoàng đế bệ hạ, bái kiến Ân thân vương, bái kiến Nộ Lãng Hầu. Nhanh, nhanh, mau vào đi thôi, thái thượng hoàng đã đợi đến độ tâm tiêu, hôm qua hơn nửa đêm không ngủ được."
Tiến vào Càn An cung, cách thật xa đã nghe tiếng cười của thái thượng hoàng.
"Nhi thần tham kiến phụ hoàng."
"Tôn nhi bái kiến hoàng tổ phụ."
"Thần tham kiến thái thượng hoàng."
Thái thượng hoàng cười đến không ngậm được miệng, hai tay lôi kéo Chu Ly và Vân Trung Hạc tới, không ngừng nói: "Tốt, tốt, tốt."
Sau đó thái thượng hoàng phảng phất tìm không thấy lời gì để biểu lộ nội tâm vui sướng, tự giễu nói: "Con người của ta thật giống như heo nha, nuôi một thoáng đã mập, các ngươi nhìn xem, không đến một tháng ta đã nặng thêm mười mấy cân."
Hoàng đế bên cạnh cười nói: "Trước đó thái thượng hoàng bởi vì lo lắng hai người các ngươi, tuyệt thực cầu phúc cho các ngươi, đã gầy đến da bọc xương, biết các ngươi chiến thắng về, lúc này mới chịu ăn cơm, sắc mặt mới dễ nhìn hơn rất nhiều."
Thái thượng hoàng nói: "Cũng là nhờ hoàng đế hiếu thuận, mỗi ngày đều đến bồi ta ăn cơm, để cho ta ăn nhiều thêm chút."
Hầu Trần đại thái giám nói: "Thái thượng hoàng, bệ hạ, thời gian sắp đến, hẳn là nên khởi hành."
"Đúng, đúng, đúng." Thái thượng hoàng nói: "Văn võ bá quan còn trên Quang Minh điện chờ chúng ta, đi, đi, đi."
Sau đó, hoàng đế và Chu Ly đều xoay người.
"Thái thượng hoàng, nhi thần cõng ngài đi Quang Minh điện đi."
"Hoàng tổ phụ, để tôn nhi cõng ngài đi Quang Minh điện."
Nhìn hai người đồng thời xoay người, thái thượng hoàng nói: "Hay là hoàng đế tới đi, ha ha."
Hoàng đế tiến tới, cõng thái thượng hoàng lên, đi đến phía đại điện.
. . .
Từ hôm bắt đầu vào thành, Vân Trung Hạc và Chu Ly đi cùng nhau, cùng cưỡi ngự miện, cùng đi bái kiến thái thượng hoàng, lúc này hắn làm thần tử, lại cùng nhau từ sau điện tiến vào Quang Minh điện, đây thật ra là đã đi quá giới hạn.
Chu Ly sẽ là thái tử điện hạ, Ngao Ngọc ngươi làm như vậy chẳng phải là giành công tự ngạo sao? Quá mức ương ngạnh làm càn.
Nhưng không ai nhắc đến, nhất là đảng thái thượng hoàng, không một ai cảm thấy như vậy.
Bởi vì ai cũng biết, hiện tại chính là đao quang kiếm ảnh, là thời khắc mấu chốt thái thượng hoàng cùng hoàng đế quyết chiến, Ngao Ngọc trí kế vô song nhất định phải thời thời khắc khắc ở bên cạnh, những quy củ kia cũng không thể câu nệ tiểu tiết.
Tiến vào đại điện, thái thượng hoàng ngồi trên hoàng kim bảo tọa, hoàng đế ngồi bên phải dưới tay. Chu Ly và Vân Trung Hạc đều đi vào trên triều đình, tìm vị trí của mình đứng đấy.
Hoàng đế vẫn như cũ và thái thượng hoàng vừa nói vừa cười, nhưng văn võ cả triều không một ai cười.
Trước đó ở ngoài thành nhiệt liệt, biến mất vô tung vô ảnh, chỉ có tràn ngập kiềm chế khẩn trương.
Bởi vì ai cũng biết, cục diện tiếp theo sẽ là thiên băng địa liệt, sẽ hoàn toàn thay đổi lịch sử Đại Chu đế quốc, thậm chí cải biến lịch sử thiên hạ.
"Thái thượng hoàng có chỉ, có bản tấu tới."
"Thần có bản!"
Nội các thủ tướng Ngô Trực bước ra khỏi hàng nói: "Ân thân vương nhân nghĩa quả quyết, trung hiếu vô song, đầu tiên là cứu vớt vạn dân Lãng Châu, thiên hạ vạn dân cùng tán thưởng. Lần này lại lấy ít thắng nhiều, lắng lại loạn tặc Trấn Hải Vương, tiêu diệt 100.000 hải tặc, cứu vớt thiên hạ vạn dân, cứu vớt buôn bán trên biển, công cao cái thế. Thần tấu xin mời thái thượng hoàng, tấu mời hoàng đế bệ hạ, lập Ân thân vương Chu Ly là thái tử."
Ngô Trực nói xong, Xu Mật Viện phó sứ Chu Liên công tước cũng bước ra khỏi hàng nói: "Thần tán thành."
Lão Lương thân vương run run rẩy rẩy đứng lên nói: "Thần tán thành."
Lại bộ Thượng thư, Binh bộ Thượng thư, Hình bộ Thượng thư, hơn 200 tên quan viên khom người xuống nói: "Thần tán thành, xin thái thượng hoàng và hoàng đế bệ hạ, lập Ân thân vương là thái tử Đại Chu đế quốc."
Đây là đại triều hội, có 700~800 quan viên tham gia.
Hơn 200 tên quan viên đề cử Chu Ly là thái tử xong, lại liên tục không ngừng có người đứng ra, khom người xuống nói.
"Thần tán thành!"
Người đứng ra càng ngày càng nhiều, cuối cùng vượt hơn một nửa quan viên trong triều.
Hoàng đế mang trên mặt dáng tươi cười, nhưng trong lòng đóng băng lạnh lẽo.
Trước đó trong triều có hai phần ba quan viên theo phe hoàng đế y, trải qua trận chiến này, lại có một nhóm người cải biến lập trường, ngược lại hiệu trung thái thượng hoàng và Chu Ly.
Thái thượng hoàng không lên tiếng, phảng phất đang chờ, cũng giống như cho văn võ bá quan cơ hội.
Đều lúc này, các ngươi muốn xếp hàng thì phải xếp gấp, bỏ qua cơ hội lần này, không còn lần sau.
Quả nhiên, lại lục tục ngo ngoe mấy chục tên quan viên đứng ra, quỳ xuống tấu xin mời lập Chu Ly là thái tử.
Hiện tại không sai biệt lắm, không cần chờ, nên tỏ thái độ thì đã tỏ thái độ.
Thái thượng hoàng cười nói: "Hoàng đế, ngươi thấy thế nào?"
Hoàng đế nói: "Nhi thần xin phụ hoàng càn cương độc đoán."
Thái thượng hoàng nói: "Chuyện lúc trước, ta còn có thể càn cương độc đoán, tỉ như bình định Trấn Hải Vương. Nhưng bây giờ là lập thái tử, đương nhiên cần vị hoàng đế ngươi mở miệng."
Hoàng đế nói: "Chu Ly hiếu thuận, nhân nghĩa, quả quyết, nhi thần trước đó phi thường coi trọng hắn. Sau khi Vô Chủ chi địa chiến bại, chính là muốn tôi luyện hắn một chút. Bây giờ tôi luyện đã đủ rồi, hắn cũng có thể gánh vác trách nhiệm, xác thực có thể lập làm thái tử."
Thái thượng hoàng nói: "Vậy ý chỉ này ngươi xuống đi."
Hoàng đế nói: "Phụ hoàng, lập thái tử là đại sự quốc gia, cần tế tông miếu, hành đại lễ."
Thái thượng hoàng nói: "Loại chuyện này, phải trang nghiêm, mà cần giản lược, trước tiên hạ ý chỉ, sau lại tế thiên, tế liệt tổ liệt tông."
Hoàng đế nói: "Nhi thần tuân chỉ."
Sau đó, hoàng đế cất cao giọng nói: "Nghĩ chỉ, sắc phong Ân thân vương Chu Ly là thái tử Đại Chu ta."
Một lát sau, đại hoạn quan Hầu Chính bưng tới long bào mới, vương miện mới, thay cho Chu Ly.
Bào phục thái tử cũng là rồng, nhưng cũng có thể xưng là rắn, phía trên thêu bộ dạng Kim Long, bốn trảo đã là màu vàng óng, khác với quần thần, từ trên trang phục đã tương tự hoàng đế.
Hoàng đế là quân, thái tử là thiếu quân.
Đổi xong kim bào mới, tiếp theo là đội kim quan.
Văn võ bá quan chỉnh chỉnh tề tề quỳ xuống, cao giọng nói: "Tham kiến thái tử điện hạ, thái tử điện hạ thiên tuế, thiên tuế, thiên thiên tuế."
Thái thượng hoàng nói: "Người đâu, thêm một cái ghế, đặt bên phải trẫm."
Đại hoạn quan Hầu Trần chuyển đến một cái ghế, đặt bên phải dưới tay thái thượng hoàng, thấp hơn hoàng đế một chút.
Thái tử Chu Ly quỳ xuống nói: "Hoàng tổ phụ, tôn nhi sao dám? Hay là đứng ở đây đi."
Thái thượng hoàng nói: "Nếu lúc bình thường sẽ cho phép ngươi, nhưng hôm nay không được, ngươi lên ngồi đi."
Thái tử Chu Ly không dám chống lại thánh mệnh, lại tiến hành ba khấu chín bái, sau đó mới đi tới bên phải thái thượng hoàng ngồi xuống.
Tất cả mọi người nhìn thấy một màn này, lập tức hô hấp không thông.
Đại Chu lập quốc đến nay, chưa từng có hình ảnh như vậy? Phía trên ngồi ba quân vương?
Trước đó từng có hai lần Thái hậu nhiếp chính, bởi vì hoàng đế còn nhỏ, cho nên Thái hậu ôm hoàng đế ngồi ở trên hoàng kim bảo tọa.
Nhưng bây giờ ngồi ba người, thật sự là trước đó chưa từng có.
Lập thái tử, vốn phải vui mừng, nhưng trên triều đình bầu không khí không có bất kỳ vui mừng gì, ngược lại trở nên càng thêm ngưng trọng kiềm chế.
Bởi vì tất cả mọi người biết, lập thái tử vẻn vẹn chỉ là bước đầu tiên.
Sau đó bức hoàng đế thoái vị, mới thật sự là thiên biến.
Tất cả mọi người mọc mắt, trong kinh thành có mười mấy vạn đại quân, như lâm đại địch, trấn giữ mỗi một chỗ cửa thành.
Trong thời gian một tháng này, mỗi một ngày kinh thành đều cấm đi lại ban đêm.
Mà thủ vệ trong hoàng cung lập tức nhiều gấp hai, từ 10.000 biến thành 30.000.
Lại nhìn bên đảng thái thượng hoàng, Ưng Dương tướng quân, Đạm Đài Kính tướng quân, Lý Thiết Tâm tướng quân đều mang áo giáp toàn thân, suất lĩnh gần 20.000 đại quân cách không xa bên ngoài hoàng cung.
Không chỉ như vậy, Ngao Tâm đại soái toàn thân áo giáp, tay cầm ngân thương, cũng đứng sừng sững bên ngoài hoàng cung.
Hoàn toàn là tư thế nội chiến hết sức căng thẳng.
Hôm nay thái thượng hoàng bức bách hoàng đế thoái vị sẽ phát sinh chuyện gì?
Hoàng đế nắm giữ mười mấy vạn đại quân, sẽ cam tâm tình nguyện thoái vị sao? Nếu như không muốn thoái vị, vậy có bộc phát nội chiến không?
Kinh thành có máu chảy thành sông không?
Thiên biến, bất cứ lúc nào cũng sẽ giáng lâm!
Trong ngoài hoàng cung, bầu không khí khẩn trương tới cực điểm, phảng phất một ngọn lửa nhỏ, sẽ dẫn phát đại hỏa ngập trời.
. . .