Chương 287: Vận mệnh kỳ tích! Ma quốc dưới mặt đất!
Diệu Ứng tự!
Kinh thành Đại Chu cũng có Diệu Ứng tự, nhưng cũng không phải nơi tốt đẹp gì, bên trong là từng ni cô xinh đẹp như hoa, là một siêu cấp Tiêu Hồn quật.
Đại Hạ đế quốc cũng có Diệu Ứng tự, mặc dù không trắng trợn giống như Đại Chu, nhưng cũng chênh lệch không xa.
Bất quá Diệu Ứng tự ở Doanh kinh, vẫn là chính quy vô cùng kham khổ, trong này phần lớn đều là lão ni cô.
Nhưng cái tên này đã bị Diệu Ứng tự Đại Chu làm suy bại, bất quá Đại Doanh đế quốc bên này chèn ép Phật Đạo cũng rất lợi hại, nữ tử muốn xuất gia cũng không có chỗ đi.
Vân Trung Hạc đứng bên ngoài ngôi chùa, chỉ cảm thấy thê lương tàn lụi, cơ hồ không có bất kỳ hương hỏa gì, hoàn toàn là trước cửa có thể giăng lưới bắt chim.
"Hương Hương, ta cũng không nói gì, chỉ gặp mặt nàng thôi." Vân Trung Hạc nói.
Bên trong vẫn không có bất kỳ ai đáp lại.
Qua một hồi lâu, bên trong truyền đến một hồi tiếng đàn.
Đây là Hương Hương đàn tấu, xem như đáp lại Vân Trung Hạc.
Có lẽ nàng hoàn toàn không thể đối mặt với Vân Trung Hạc, cho nên lựa chọn loại che đậy bản thân này, phương thức giống như xuất gia.
Vân Trung Hạc lẳng lặng nghe nàng đàn tấu xong.
Trong cả chùa miếu, chỉ có tiếng đàn của nàng.
Tiếng đàn này không thê lương, cũng không phẫn nộ, nhưng cũng không yên tĩnh, mà phi thường phức tạp.
Nghe xong tiếng đàn, Vân Trung Hạc vẫn như cũ đứng ở ngoài cửa không sai biệt lắm nửa canh giờ, sau đó rời đi.
Về sau mặc kệ xảy ra chuyện gì, Hương Hương công chúa hẳn là an toàn, dù sao thân phận của nàng cũng phi thường đặc thù.
Chân chính ở vào nguy hiểm chính là người nhà, phụ mẫu, muội muội, nhi tử, còn có thê thiếp trong trang viên.
. . .
Đại Hạ đế quốc Lễ bộ Thị lang mỗi ngày đều dẫn người đến bên ngoài trang viên Vân Trung Hạc cầu kiến.
Ngay từ đầu còn xưng hô là Vân quốc công, vẫn còn tương đối coi trọng lễ tiết ngoại giao.
Nhưng mỗi một ngày đều ăn canh bế môn, vị Lễ bộ Thị lang này đến một ngày nhịn không được nữa, quỳ gối ngoài cửa khóc thút thít nói: "Điện hạ à, bệ hạ vô cùng vô cùng nhớ ngài, thường xuyên trong mộng gọi tên điện hạ, thường xuyên rơi lệ đến bình minh, ngài mau trở về đi."
"Điện hạ à, bệ hạ, còn có hoàng hậu không có ngày nào không tưởng niệm ngài, ngài theo thần về nhà đi, cùng bệ hạ hưởng niềm vui gia đình."
Nhưng Vân Trung Hạc vẫn không mở cửa.
Thế là, sứ đoàn Đại Hạ quỳ hoài không dậy.
Chuyện này càng ngày càng oanh động, cuối cùng toàn bộ dân chúng kinh thành Đại Doanh đều biết, Vân Trung Hạc là hoàng tôn Đại Hạ đế quốc.
Lần này sứ đoàn Đại Hạ đế quốc tới với mục đích duy nhất, căn bản cũng không phải là vì đàm phán, chính là muốn mang Vân Trung Hạc đi.
Tất cả mọi người hiếu kỳ, Đại Hạ đế quốc dựa vào cái gì nhận định Vân Trung Hạc là cháu trai lão hoàng đế Đại Hạ?
Hoàn toàn chưa từng gặp mặt, cũng không có rỉ máu nhận thân.
Rỉ máu nhận thân gặp quỷ ấy, chỉ có kiểm tra DNA mới có thể xác định có quan hệ máu mủ hay không, nhưng thế giới này nào có loại kỹ thuật này, cho nên thực tình không biết Đại Hạ đế quốc nhận định kiểu gì? Hơn nữa còn phái sứ đoàn tới.
Sứ đoàn Đại Hạ ở ngoài cửa quỳ ngày thứ sáu.
Trang viên Vân Trung Hạc không đóng cửa nữa, mà bên trong nói: "Ngôn đại nhân."
Lễ bộ Thị lang Ngôn Vô Kỵ nói: "Điện hạ, cùng ta trở về đi! Ngài cũng nhìn thấy, hiện tại chuyện liên quan tới ngài đã huyên náo xôn xao, ngài mặc dù lập công lớn cho Đại Doanh đế quốc, nhưng thân phận của ngài đã bại lộ, đối với Đại Doanh đế quốc, ngài dù sao cũng là ngoại nhân, Đại Hạ mới là nhà của ngài."
Vân Trung Hạc nói: "Kỳ thật ta rất hiếu kì, ngay cả chính ta cũng không xác định thân phận của mình, Đại Hạ hoàng đế bệ hạ căn bản chưa gặp ta, làm sao có thể xác định thân phận của ta? Không sợ đây là quỷ kế Đại Doanh đế quốc à, không sợ ta giả mạo hoàng tôn Đại Hạ sao?"
Đại Hạ Lễ bộ Thị lang Ngôn Vô Kỵ nói: "Điện hạ, đây là tuyệt mật, thần không có khả năng biết đến. Nhưng lúc thần tới, bệ hạ đã ý chỉ rõ rõ ràng ràng, phải mang ngài về nhà, ngài ấy một mực chắc chắn, ngài chính là cháu trai của ngài ấy."
Vân Trung Hạc trầm mặc một lát.
Đại Hạ Lễ bộ Thị lang nói: "Điện hạ, có phải ngài vẫn chưa quên chuyện năm đó? Ngài có biết, vào năm ngoái, bệ hạ đã khôi phục danh tự Thiên Ân thái tử."
Thiên Ân thái tử, chính là huynh đệ cha ruột Vân Trung Hạc.
Đại Hạ Lễ bộ Thị lang nói: "Điện hạ à, bây giờ Đại Hạ đế quốc, Đại Tây đế quốc đang tập kết trăm vạn đại quân, gây áp lực cho Đại Doanh đế quốc cực lớn. Cho nên dân chúng Đại Doanh đế quốc đã bắt đầu căm ghét điện hạ, mà loại cục diện này sẽ càng ngày càng nghiêm trọng, vạn nhất sẽ có một ngày, hai nước phát sinh kịch biến, vậy an nguy điện hạ tại Đại Doanh đế quốc sẽ không cách nào bảo đảm."
Tiếp theo, Lễ bộ Thị lang lại nói: "Đại Hạ ta là Thiên Triều Thượng Quốc, điện hạ là Thiên Hoàng quý tộc, há chịu đạo lý ở dưới rào người? Tương lai Đại Doanh đế quốc nếu lấy điện hạ làm người thế chấp, áp chế bệ hạ thì tính sao đây?"
Vân Trung Hạc nói: "Ngôn đại nhân, ta sẽ không theo ngài trở về. Nhưng ta có một câu xin ngài mang về, thiên hạ dĩ hòa vi quý, hàng vạn hàng nghìn không nên khai chiến cùng Đại Doanh đế quốc, một khi phương đông bộc phát thế chiến, rất có thể chính là lưỡng bại câu thương, cho thế lực Đại Hàm ma quốc thừa cơ hội, tuyệt đối không nên trúng kế địch nhân. Chờ tam đại đế quốc chúng ta tận số, Đại Hàm ma quốc rất có thể ngóc đầu trở lại, đến lúc đó toàn bộ thiên hạ sẽ triệt để luân hãm trong bóng tối."
Nói xong, Vân Trung Hạc cũng không chờ đợi Lễ bộ Thị lang Ngôn Vô Kỵ đáp lại, bỏ đi thẳng.
"Điện hạ chớ đi, điện hạ chớ đi. . ." Ngôn Vô Kỵ cao giọng nói: "Điện hạ à, tuổi tác bệ hạ đã cao, khát vọng đoàn tụ với điện hạ, chẳng lẽ ngài muốn ngài ấy tiếc nuối cả đời sao?"
Câu nói này cũng không phải là một thần tử nên nói, có thể thấy được Ngôn Vô Kỵ rất gấp gáp.
Nói vậy cũng ngang với công khai nói, thân thể Đại Hạ Vĩnh Khải hoàng đế không được tốt, lúc nào cũng có thể buông tay nhân gian, xin mời Vân Trung Hạc đi gặp lão nhân gia ông ta một lần cuối.
Vân Trung Hạc hơi dừng lại một lát, sau đó vẫn như cũ kiên quyết rời đi.
Đại Hạ Lễ bộ Thị lang Ngôn Vô Kỵ quỳ ở ngoài cửa, khóc không thành tiếng.
. . .
Ngôn Vô Kỵ có một câu nói rất đúng, dân chúng Đại Doanh đế quốc đối với Vân Trung Hạc càng ngày càng không có hữu hảo.
Bầu không khí này từ triều đình đến dân gian cũng bắt đầu lan tràn.
Bởi vì trăm vạn đại quân Đại Hạ mang đến áp lực quá lớn.
Tất cả mọi người biết, Đại Doanh đế quốc đang ở vào thời khắc nguy hiểm nhất, 700.000 đại quân tại cảnh nội Đại Chu, bản thổ Đại Doanh thiếu quân đội nghiêm trọng.
Một khi trăm vạn đại quân Đại Hạ vượt Giang Nam, sẽ mang cho Đại Doanh đế quốc tai hoạ ngập đầu.
Hùng Châu vỡ đê thay đổi tuyến đường, vài trăm dặm đất trũng bị nước sông bao phủ hoàn toàn.
Mặc dù không khiến dân chúng thương vong, nhưng mấy trăm vạn dân chúng này phải di chuyển, cũng phải cần con số thuế ruộng trên trời.
Bây giờ là mùa thu, Hồn Giang tiến nhập mùa khô, thủy vị đã giảm xuống rất nhiều.
Cho nên Đại Doanh đế quốc đang trùng tu đê đập Hồn Giang, cái này lại cần dân phu và thuế ruộng.
Còn xa xa không chỉ như vậy, trước đó Đại Chu đế quốc tiêu hao quá nhiều quốc lực, Thần Hoàng Thiên Tộ băng hà xong, Đại Chu như một người khổng lồ hư nhược ngã xuống, dân sinh khốn khổ không gì sánh được, thiếu lương thiếu tiền. Mà lúc này cần thuế ruộng Đại Doanh đế quốc trợ cấp.
Lúc này là thời khắc Đại Doanh đế quốc nguy hiểm nhất.
Bây giờ Đại Doanh đế quốc, đã lại một lần nữa kêu gọi tổng động viên.
Tất cả tướng sĩ xuất ngũ phải cầm lấy binh khí, một lần nữa tập kết. Tất cả dân binh, cũng bắt đầu chia phát vũ khí huấn luyện.
Trước đó đại chiến với Đại Chu đế quốc, Đại Doanh đế quốc không tiến hành chế độ phân phối lương thực, cũng không đình chỉ mậu dịch mua bán, càng không quản chế vật tư trọng yếu của đế quốc.
Nhưng hiện tại, hết thảy đã thay đổi.
Đại Doanh đế quốc đã biểu hiện ra chảy đến giọt máu cuối cùng, phải bảo vệ quốc gia.
Mà lúc này, Vân Trung Hạc là hoàng tôn Đại Hạ đế quốc, tự nhiên trở thành đối tượng bị rất nhiều người căm ghét.
Thậm chí có rất nhiều người công khai nói, Vân Trung Hạc là gián điệp, là gián điệp Đại Hạ đế quốc xếp vào Đại Doanh đế quốc.
Mà lại có du hiệp (trộm) bắt đầu nhìn trộm trang viên Vân Trung Hạc.
Tình hình nếu như tiếp tục chuyển biến xấu như vậy, rất có thể sẽ xuất hiện vạn dân Đại Doanh trùng kích trang viên Vân Trung Hạc.
. . .