Chương 295: Đại chiến kết thúc, kinh thành luân hãm (1)
Chuyện nên làm, Yến Biên Tiên đều đã làm xong.
Dòng chính Vân Trung Hạc, nội ứng Đại Doanh đế quốc Hắc Long Đài, toàn bộ đều đưa đến ngục giam Hắc Băng Đài.
Tổng cộng có tầm mười tên đỉnh cấp cao thủ.
Hiện tại chờ đợi tiếng nổ kinh thiên động địa kia, bởi vì đến lúc đó nổ không chỉ là mấy nhà kho bí mật dưới lòng đất chứa đựng thuốc nổ kia.
Còn có ngục giam Hắc Băng Đài.
Những nơi khác Yến Biên Tiên không quản được, nhưng ngục giam Hắc Băng Đài là địa bàn của y, an bài bạo phá một cửa ra, có lẽ có thể làm được.
Đương nhiên, trong ngục giam Hắc Băng Đài sẽ có vô số võ sĩ Hắc Băng Đài trấn giữ.
Dù nổ ra một lỗ hổng, Vân Trung Hạc dựa vào võ lực cặn bã của mình cũng trốn không được.
Để Yến Biên Tiên tự mình qua cứu Vân Trung Hạc?
Vậy thật có lỗi? Y không làm được, phong cách quá thấp, mà võ công Yến Biên Tiên mặc dù cao, nhưng cũng không phải siêu cấp cao thủ, để y vì cứu Vân Trung Hạc mà bốc lên nguy hiểm sinh mạng? Đó là không thể.
Cho nên, Yến Biên Tiên một mạch nhét toàn bộ mật thám Đại Doanh đế quốc trong kinh thành Đại Chu vào bên cạnh Vân Trung Hạc.
Chờ nổ ra một cánh cửa, các ngươi có nhiều cao thủ như vậy còn cứu không được Vân Trung Hạc, vậy cũng chỉ có thể trách các ngươi vô năng.
Làm xong hết thảy, Yến Biên Tiên cảm thấy trống rỗng vô biên vô tận.
Y ngồi xếp bằng xuống, nhìn đám kiến trên mặt đất, phảng phất đang na thi thể một con bướm đi.
Nam Cung Thác nản lòng thoái chí, sa sút tinh thần cực kỳ.
Yến Biên Tiên y không phải vậy sao?
Năm đó thái thượng hoàng cứu y, y phi thường cảm kích, nhưng chỗ sâu nội tâm y lại trung thành với Chu Ly điện hạ.
Là Chu Ly cứu y và Tỉnh Trung Nguyệt từ trong bóng tối ra, cho y tân sinh.
Thái thượng hoàng cứu vớt tính mệnh Yến Biên Tiên, sau đó thái thượng hoàng thành công đoạt quyền, nội tâm Yến Biên Tiên cũng tràn đầy đấu chí, bởi vì y cảm thấy thời điểm mình đại triển hoành đồ đang đến.
Hắn muốn vượt qua Công Tôn Dương, trở thành đặc vụ cường đại nhất thiên hạ.
Y muốn phụ tá thái thượng hoàng, phụ tá Chu Ly thống nhất thiên hạ.
Bởi vì lúc ấy thái thượng hoàng nói rõ rõ ràng ràng, tuyệt đối không đăng cơ, phế bỏ Vạn Duẫn hoàng đế xong, trực tiếp để Chu Ly đăng cơ làm hoàng.
Yến Biên Tiên không nhìn ra chân diện mục thái thượng hoàng sao?
Không thể nói là không có, nhưng thái thượng hoàng thực sự quá am hiểu ngụy trang, mà theo Yến Biên Tiên, Chu Ly đăng cơ làm hoàng đế, cục diện thái thượng hoàng huấn chính rất tốt nha.
Chu Ly làm hoàng đế, có thể suất quân ngự giá thân chinh, thái thượng hoàng ở kinh thành tọa trấn hậu phương, hoàn toàn là cục diện tốt nhất.
Kết quả ngày đó, Chu Ly điện hạ bị thái thượng hoàng hãm hại.
Nội tâm Yến Biên Tiên triệt để sụp đổ, so với bất luận kẻ nào thì y càng muốn phẫn nộ, muốn cừu hận hơn.
Nhưng y không có khả năng động, cũng không dám động.
Thái thượng hoàng này thật là đáng sợ, võ công cực cao, mà phản lão xong, rất nhiều độc tố trong cơ thể lão đã miễn dịch.
Yến Biên Tiên chỉ cần có bất kỳ dị động gì, nhất định chết không có chỗ chôn, cho nên y chỉ có thể ẩn nhẫn.
Ngoài ra còn có một việc, Yến Biên Tiên trên một số phương diện phi thường tín nhiệm Vân Trung Hạc, luận hại người hẳn không ai có thể vượt qua Vân Trung Hạc?
Mà lúc đó người thống hận thái thượng hoàng nhất, ngoại trừ Yến Biên Tiên y, chính là Vân Trung Hạc.
Như vậy hai người liên thủ?
Tuyệt không có khả năng, thậm chí thái độ này cũng không hiển lộ ra, nếu không hai người sẽ xong đời.
Thế là Yến Biên Tiên lẳng lặng đứng xem, giấu rất nhiều bí mật ở trong lòng, không đi làm chuyện liên quan cũng không mù hỗ trợ.
Một năm, hai năm, ba năm, bốn năm, năm năm. . .
Nói thật, Yến Biên Tiên cơ hồ muốn từ bỏ hy vọng, bởi vì Vân Trung Hạc hoàn toàn không có bất kỳ cử động gì, tuyệt đại bộ phận đều hôn mê bất tỉnh.
Y vẫn như cũ không thể giao lưu với Vân Trung Hạc, bởi vì một màn kia cho tới bây giờ khiến y rùng mình.
Ngày đó ban đêm, Yến Biên Tiên đi hạ độc Vân Trung Hạc, kết quả thái thượng hoàng bỗng nhiên từ trong bóng tối phân liệt đi ra, phảng phất quỷ mị, trước đó y hoàn toàn không phát hiện được.
Một mực đến mấy tháng trước, Vân Trung Hạc được thả ra, Thiên Tộ Thần Hoàng để hắn tận mắt đi xem Hùng Châu bị hủy diệt, nhìn hoàng đế Đại Doanh đế quốc chiến bại.
Dù Vân Trung Hạc không nói một chữ, nhưng Yến Biên Tiên biết, Vân Trung Hạc khẳng định sẽ có thủ đoạn.
Nhất là bài « Đoản Ca Hành », Yến Biên Tiên là người đầu tiên nhìn thấy, kỳ thật y cảm thấy bài thơ này vốn có điềm không may.
Đương nhiên, loại điềm không may này cũng chỉ có người đa sầu đa cảm nhất mới có thể cảm thấy được.
Kết quả không để cho Yến Biên Tiên thất vọng, Vân Trung Hạc dùng một loại phương thức trước nay chưa từng có, giết chết Thiên Tộ Thần Hoàng.
Quá đã nghiền, quá sung sướng.
Trong nháy mắt đó, Yến Biên Tiên hưng phấn đến toàn thân phát run.
Chu Ly điện hạ, rốt cuộc ngài được báo thù rồi, đại ma đầu này rốt cuộc chết rồi.
Ha ha ha ha!
Thần Hoàng Thiên Tộ ngã xuống, Phong Hành Diệt mang theo mấy chục người từ trên cao nhảy xuống cứu Vân Trung Hạc.
Làm sao có thể cứu ra được? Lúc ấy bên cạnh Vân Trung Hạc có trên trăm tên cao thủ Hắc Băng Đài, Bạch Vân thành.
Thế là, Yến Biên Tiên trực tiếp đạp phá tấm ván gỗ đài cao, mang theo Vân Trung Hạc lặn xuống nước.
Thần Hoàng Thiên Tộ chết xong.
Yến Biên Tiên cũng đã mất đi mục tiêu và phương hướng, ở phương diện này y và Tỉnh Trung Nguyệt giống nhau như đúc.
Sau biến cố Liệt Phong thành, Tỉnh Trung Nguyệt đã mất đi mục tiêu, một lòng chỉ muốn làm mã tặc.
Nhưng trong lòng Yến Biên Tiên còn có một mục tiêu nho nhỏ.
Y phải tuyên cáo với thiên hạ, những năm qua y biểu hiện giống như là ưng khuyển của Thần Hoàng, mặc dù rất nhiều người không nói, nhưng nội tâm lại xem thường y.
Ai cũng biết, Thần Hoàng Thiên Tộ mưu hại Chu Ly, mà Chu Lê là ân chủ của ngươi, ngươi chẳng những không báo thù, hơn nữa còn trung thành tuyệt đối với Thần Hoàng?
Ngươi mặc dù là cô nhi, nhưng dầu gì cũng là con dân phương đông, lại mặc cho Đại Hàm ma quốc hủy diệt văn minh đông phương?
Yến Biên Tiên đương nhiên phải chứng minh mình với thiên hạ.
Mù mắt chó của các ngươi, lão tử không phải ưng khuyển chó săn, lão tử cũng không phải phản nghịch văn minh đông phương.
Lão tử phải dùng một trận kinh thiên động địa, nói cho người trong thiên hạ biết, Yến Biên Tiên ta chính là một con rắn độc, đó cũng là rắn độc phương đông.
Chờ làm xong hết thảy, y sẽ triệt để rời đi, biến mất vô tung vô ảnh.
Mai danh ẩn tích, lưu lạc thiên nhai.
Đầu hàng Đại Doanh đế quốc? Đi cầu vinh hoa phú quý? Không thể nào.
. . .
Trong một gian thư phòng bí mật khác.
Tể tướng Lâm Cung, Hộ bộ Thị lang Ngao Minh, đôi thầy trò này đang mật đàm.
"Lão sư, cục diện này có chút quái dị." Ngao Minh nói.
Lâm Cung đang bày quân cờ nói:"Quái thế nào?"
Ngao Minh nói: "Diên thọ trường sinh, sự dụ hoặc này rất lớn sao?"
Lâm Cung nói: "Đương nhiên lớn, vượt qua bất luận dụ hoặc thế gian."
Ngao Minh nói: "Mà thái thượng hoàng trước đó dùng đan Phản Lão Diên Thọ, hẳn là Bạch Vân thành cho, bất quá huyết mạch lão không tinh khiết, cho nên ăn hết mặc dù diên thọ, nhưng lại trực tiếp tê liệt, biến thành phế nhân. Mê Điệt cốc vì không để cho Bạch Vân thành lũng đoạn trường sinh thuật thế giới này, cho nên chuyên tâm nghiên cứu ở phương diện này, chuyên môn giải quyết di chứng phản lão diên thọ huyết mạch không phải của Nộ Đế, nghiên cứu mấy chục năm cũng không có thành quả, mãi cho đến khi Vân Trung Hạc đi Mê Điệt cốc, nghiên cứu của bọn hắn mới đột phá. Thái thượng hoàng khôi phục, chân chính hoàn thành phản lão diên thọ, đúng không?"
Lâm Cung nói: "Không sai."
Ngao Minh nói: "Nói cách khác, không phải huyết mạch Nộ Đế, cũng có hi vọng phản lão diên thọ? Nhưng cần đan dược Bạch Vân thành và Mê Điệt cốc liên hợp lại, mới có hiệu quả?"
Lâm Cung nói: "Chưa hẳn, Đại Hàm ma quốc thẩm thấu vào thế giới phương đông rất lâu, trên thân vị Thần Hoàng Thiên Tộ này chưa hẳn không có huyết mạch Nộ Đế, bất quá độ tinh khiết không cao, ngươi biết mấy trăm năm qua, Bạch Vân thành vụng trộm đưa biết bao nữ nhân vào thế giới phương đông? Bố trí hạt giống huyết mạch Nộ Đế tại đế quốc phương đông?"
Ngao Minh nói: "Hoàng đế Đại Tây đế quốc chính là một ví dụ."
Lâm Cung nói: "Đúng, hắn cũng là một người."
Ngao Minh nói: "Nói cách khác, hoàng đế thiên hạ không ngăn cản nổi dụ hoặc trường sinh?"
Lâm Cung tể tướng nói: "Rốt cuộc ngươi muốn hỏi điều gì?"
Ngao Minh nói: "Cho nên, Đại Hàm đế quốc có phải nhất định chiếm lấy thiên hạ không?"
Lâm Cung tể tướng nói: "Làm sao biết?"
Ngao Minh nói: "Năm đó Đại Hàm ma quốc vốn thế không thể đỡ, dù tất cả thế lực thiên hạ liên hợp lại, cũng đánh không lại Đại Hàm đế quốc. Bất quá Nộ Đế bỗng nhiên chết bất đắc kỳ tử, mới khiến cho Đại Hàm đế quốc diệt vong. Mà năm đó Đại Hàm đế quốc sở dĩ được xưng là ma quốc, cũng là vì chúng muốn hủy diệt văn minh đông phương, mà thủ đoạn tàn nhẫn, vi phạm thiên lý nhân luân, nếu không phải tế sư và chiến sĩ, bất kỳ người nào cũng không thể nổi danh, như vậy vi phạm với lợi ích người trong thiên hạ, cho nên tất cả mọi người phản hắn."
Lâm Cung tể tướng nói: "Sau đó thì sao?"
Ngao Minh nói: "Mà bây giờ, Đại Hàm đế quốc có phải đã thế tục hóa? Một khi bọn hắn thế tục hóa, có phải hoàn toàn thế không thể đỡ?"
Lâm Cung tể tướng nói: "Có được vũ khí cường đại, cải tạo chiến sĩ cường đại, hơn nữa còn có Phản Lão Diên Thọ Đan, xác thực thế không thể đỡ."
Ngao Minh nói: "Vậy bây giờ Bạch Vân thành, Đại Hàm đế quốc, biểu hiện ra ngoài loại khí thế thế không thể đỡ này sao? Còn giống như không có, bọn hắn đang chờ cái gì? Đang ẩn giấu cái gì?"
Lâm Cung không nói gì.
Ngao Minh nói: "Chu Lân thái tử kế vị xong, đại biểu toàn bộ triều đình đã lựa chọn Đại Hàm ma quốc, vậy có phải mang ý nghĩa trận chiến này chúng ta tất thắng không thể nghi ngờ. Thậm chí tiếp theo sẽ quét lên phía bắc, tiêu diệt Đại Doanh?"
Lâm Cung nói: "Liên quan tới điểm này, lão phu không nghi ngờ, chiến hạm Bạch Vân thành cũng không lộ bóng dáng, quân đội cường đại nhất của chúng còn chưa đổ bộ."
Ngao Minh nói: "Cho nên, lo lắng trận đại chiến này thất bại, hoàn toàn là buồn lo vô cớ rồi?"
Lâm Cung cười nói: "Đương nhiên là buồn lo vô cớ."
Ngao Minh nói: "Tạ ơn lão sư dạy bảo."
. . .