Sử Thượng Đệ Nhất Mật Thám

Chương 333: Tân hoàng đăng cơ (1)

Chương 333: Tân hoàng đăng cơ (1)


Liền kề với lăng mộ Cao Tổ là một cái đập chứa nước, mà rất nhiều cơ quan trong này là dựa vào thủy áp khu động.
Khi Vĩnh Khải hoàng đế vặn cơ quan, Vân Trung Hạc từ trong quan tài thoát thân, ngay sau đó toàn bộ lăng mộ lập tức tự hủy.
Chẳng những toàn bộ lăng mộ bắt đầu đổ sụp, mà nước trong đập chứa cũng mãnh liệt tuôn vào.
"Ầm ầm ầm ầm. . ."
Trong lúc nhất thời, toàn bộ lăng mộ triệt để biến thành phế tích.
Mà Vân Trung Hạc trực tiếp thông qua dòng nước, bị hút vào đáy đập chứa nước Đại Viêm.
Hắn biết, lúc này trên đập nhất định có Vĩnh Khải hoàng đế, thái hậu nương nương hoặc người thủ lăng tiếp ứng hắn.
Nhưng Vân Trung Hạc sẽ không ló ra mặt nước, bởi vì toàn bộ đập nước cũng có thể bị võ sĩ Đại Hàm ma quốc giám thị.
Gia gia và bà cố bỏ ra đại giới to lớn như vậy cứu vớt tính mạng hắn, không thể lại giao vào tay người khác.
Đập chứa nước Đại Viêm này rất lớn, nơi sâu nhất chừng mấy chục hơn trăm mét, kéo dài hơn trăm dặm.
Đập chứa nước này xây dựng phi thường kỳ diệu, nó dùng dãy núi làm đê đập tự nhiên, mà chân chính nhân tạo xây đê tại phía tây, cho nên dù có người đến nổ nát đê đập, cũng sẽ không bao phủ kinh thành Đại Viêm.
Mà đập chứa nước này cũng không phải cung ứng nước cho kinh thành, mà dùng để tưới tiêu vô số ruộng tốt phía tây kinh thành.
Đập chứa nước to lớn này đã tồn tại từ thời Đại Viêm hoàng triều. Về sau Đại Hạ đế quốc tiến hành tu chỉnh và xây dựng thêm, mới có quy mô lớn như giờ.
Mà kiến tạo đập chứa nước này, chính là mạt đại hoàng đế Đại Viêm hoàng triều, Viêm Tân Tông.
Đây là một công trình siêu cấp, dù đặt ở Địa Cầu cận đại, cũng là một công trình kinh người, nhưng hơn một ngàn năm trước Đại Viêm hoàng triều đã xây xong.
Vân Trung Hạc biết, tiếp theo toàn bộ kinh thành Đại Hạ sẽ điên cuồng lùng bắt hắn.
Hắn nhất định phải dùng biện pháp mau lẹ nhất, bí ẩn nhất chạy đi.
Biện pháp gì?
Hắn đã từng dùng biện pháp cùng Lý Hoa Mai thoát khỏi hòn đảo kia, là cưỡi cá lớn rời đi.
Loại đập chứa nước to lớn này, mà lại tồn tại ròng rã hơn một ngàn năm, cho nên bên trong khẳng định có loại siêu cấp cá lớn kia, có thể mang theo Vân Trung Hạc rời đi.
Nhưng . . . Vân Trung Hạc cần dùng thiên phú bệnh nhân tâm thần số 25, có thể giao lưu với cá.
Nhưng hiện tại gia thân Vân Trung Hạc là bệnh nhân tâm thần Beethoven, mà không phải số 25, bất quá Vân Trung Hạc mỗi lần sử dụng thiên phú của một bệnh nhân tâm thần, hoặc nhiều hoặc ít ở đại não sẽ lưu lại vết tích, sẽ nắm giữ kỹ năng tương quan, bất quá loại kỹ năng này phi thường yếu ớt.
Mà đáy nước này quá sâu, mặt trời chiếu xạ không tới, một vùng tăm tối.
Trọng yếu nhất chính là loại cảm giác ngạt thở kia, đơn giản đòi tính mệnh người.
Không thể lộ ra mặt nước, ngàn vạn không thể lộ ra mặt nước, bởi vì Đại Hàm ma quốc có chim ưng, ở trên trời có thể nhìn thấy Vân Trung Hạc.
Một khi Vân Trung Hạc lộ diện, hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Ngạt thở, đưa tay không thấy được năm ngón, không khống chế được cá lớn, đây hết thảy đều muốn mạng hắn.
Vân Trung Hạc móc từ trong ngực ra một cái bình nhỏ, đổ ra một viên thuốc, thuốc Mê Điệt cốc cho hắn.
Không, nói cho đúng đây là thuốc Đại Doanh hoàng đế cho hắn, thu từ Mê Điệt cốc.
Đại Doanh Hắc Ám Quân Vương phí hết trắc trở lớn như vậy, để Vân Trung Hạc cứu vớt Vĩnh Khải hoàng đế, mục tiêu chỉ có một, đó chính là quyển trục trong ngực Vân Trung Hạc.
Quyển trục này là khắc tinh duy nhất đối phó Đại Hàm ma quốc.
Mà rất hiển nhiên, dù giết Vân Trung Hạc, khắc tinh Đại Hàm ma quốc vẫn tồn tại như cũ.
Cho nên mục tiêu Đại Doanh Hắc Ám Quân Vương là muốn một lần vất vả suốt đời nhàn nhã, phá hủy uy hiếp Đại Hàm ma quốc.
Phục dụng một viên đan dược xong.
Rất nhanh, Vân Trung Hạc lại một lần tiến nhập trạng thái phi thường đặc thù.
Toàn bộ thân thể bắt đầu bành trướng, bành trướng, bành trướng đến cực hạn, cả người như muốn nổ tung, phảng phất không có thân thể.
Sau đó, tinh thần lực của hắn nhạy cảm không gì sánh được, tất cả cảm giác đều rất nhạy cảm, phảng phất phóng đại vô số lần.
Đáy nước vốn là một vùng tăm tối, cũng biến thành trong suốt, mà loại cảm giác ngạt thở kia, phảng phất tạm thời tiêu trừ.
Không chỉ như vậy, trước đó những bệnh nhân tâm thần kia ở trong đầu hắn lưu lại ấn ký mơ hồ, giờ kịch liệt phóng đại.
Rất nhanh Vân Trung Hạc thấy được một con cá lớn, đây là một đầu siêu cấp cá nheo, ròng rã hơn ba mét, chí ít hơn 500 cân.
Con này nhanh tương đương với một chiếc thuyền nhỏ.
Lúc này nó ở ngoài trăm thước, hẳn là bá chủ vùng nước này.
Vân Trung Hạc bắt đầu phóng thích năng lực bệnh nhân tâm thần số 25, phát ra âm phù đặc thù, hấp dẫn con cá nheo này tới, tiến hành giao lưu với nó.
Rất nhanh, con cá nheo khổng lồ kia đến gần.
Vân Trung Hạc nằm nhoài trên lưng của nó, ra lệnh cho nó.
Nhưng . . . Nó không phải cá voi, trí thông minh còn kém rất xa, cơ hồ không thể giao lưu.
Vân Trung Hạc chỉ có thể cho nó chỉ lệnh cực kỳ đơn giản, một mực bơi, một mực bơi.
Mà con cá nheo này, mang theo Vân Trung Hạc hơn trăm cân, dễ như trở bàn tay bơi dưới đáy nước.
Mặc kệ phương hướng nào, chỉ một mực bơi, tốc độ thật nhanh, đơn giản như chạy trốn.
Mà lần này!
Mấy con chim ưng bay trên không đập nước, bắt đầu giám thị mỗi một tấc mặt nước.
Cùng lúc đó, từng bóng đen nhanh chóng chui ra.
Mấy chục, mấy trăm, mấy ngàn người, nhao nhao nhảy xuống đập nước.
Mấy chục chiếc thuyền rải ra, lùng bắt Vân Trung Hạc.
. . .
Cứ như vậy, hai ngày sau đó.
Vân Trung Hạc rời đập nước, chui vào đường sông, tiến nhập thành trì cách đó mấy trăm dặm, thừa dịp trời tối, về tới trên mặt đất, chui vào trong một gian phòng không có người ở.
Trước tiên, tiến hành cải trang ăn mặc, đóng vai thành một tên ăn mày.
Một mực đến lúc này, hắn mới lấy ra quyển trục kia, mở ra xem.
Quyển trục này cũng dùng nhuyễn ngọc, bên trong khắc một đám lửa, còn lại không có gì.
Vân Trung Hạc kinh ngạc.
Thứ đồ chơi gì đây? Đây chính là chí bảo Đại Hạ đế quốc?
Đây chính là chí bảo tiêu diệt Đại Hàm ma quốc? Đây chính là thứ Đại Doanh Hắc Ám Quân Vương liều mạng muốn có?
Đây là thứ đồ chơi gì?
Sau đó, Vân Trung Hạc liều mạng phân tích đồ án hoả diễm trên quyển trục này, phải tìm ra nguyên cớ.
Ròng rã nghiên cứu một ngày một đêm, không đạt được gì.
Thế là, trong đầu hắn có một ý nghĩ, phía trên này vẽ hỏa diễm, có phải dùng lửa đốt là có thể hiện ra không?
Thế là, hắn cẩn thận từng li từng tí dùng lửa hơ.
Kết quả. . . Thứ này xác thực không sợ lửa, cũng không bị đốt cháy.
Lúc này Vân Trung Hạc mới đưa nó lên trên hỏa diễm đốt, sau đó một nhóm tự phù màu vàng xuất hiện.
109.061627, 3 1.635966!
Lập tức, Vân Trung Hạc sợ ngây người, cái này. . . Cái này là cái quỷ gì?
Thuyền đắm Nộ Đế dùng chính xác tọa độ còn không nói, lăng mộ Nộ Đế chân chính dùng tọa độ còn chưa tính, vì sao trên Cao Tổ Di Thư cũng là một tọa độ?
Mấu chốt, nơi này. . . Là nơi nào?
Đại Doanh đế quốc Hắc Ám Quân Vương hao hết trắc trở, chính vì đạt được tọa độ này sao?
Tọa độ này là nơi nào? Nó dựa vào cái gì để tiêu diệt Đại Hàm ma quốc? Nó là nơi hi vọng tiêu diệt được Đại Hàm ma quốc?
Vân Trung Hạc bắt đầu tiến hành tính toán trong đầu, lúc này dù không có số 9 Lượng Tử, nhưng hắn dùng Lượng Tử nhiều năm, năng lực phân tích của gã là khắc sâu nhất.
Nhắm mắt lại, bắt đầu suy nghĩ địa đồ thế giới này.
Sau đó, địa đồ toàn bộ thế giới lập tức hiện lên, khiến Vân Trung Hạc giật mình kêu lên.
Cái quỷ gì? Nhanh như vậy?
Vân Trung Hạc phát hiện, dược vật thần bí của Mê Điệt cốc, phảng phất khiến đại não hắn khai phát ra.
Theo hắn không ngừng uống thuốc, đầu óc của hắn càng ngày càng ngưu bức, năng lực ấn ký của những bệnh tâm thần kia ở trên người hắn cũng càng ngày càng khắc sâu.
Sau đó, Vân Trung Hạc bắt đầu tính toán, tọa độ này ở chỗ nào.
Tính toán xong, Vân Trung Hạc triệt để mộng bức.
Ta. . . Trời ạ.
Cũng quá xa đi.
Lúc này Vân Trung Hạc ở Liên Châu thành tại Đại Hạ đế quốc, cách tọa độ này ròng rã mười ba ngàn dặm, mà đó là theo đường chim bay.
Chẳng lẽ phải dựa vào hai chân đi qua sao?
Thật sự là xui xẻo nha!
Nhưng. . . Vân Trung Hạc nhất định phải đi, bởi vì đây là hy vọng duy nhất.
Đại Doanh đế quốc, Đại Chu đế quốc, Đại Hạ đế quốc đều luân hãm, Đại Tây đế quốc cũng sắp, hoặc là đã luân hãm.
Chớ quên, hoàng đế Đại Tây đế quốc cũng phục dụng Phản Lão Diên Thọ Đan, trên người lão cũng có huyết thống Đại Hàm ma quốc, nhưng cũng giống Thiên Tộ Thần Hoàng, độ tinh khiết tương đối thấp, không tính là người một nhà của Đại Hàm ma quốc.
Cho nên Cao Tổ Hạ Trụ cung cấp tọa độ này, chính là hy vọng duy nhất Vân Trung Hạc đánh bại Đại Hàm ma quốc.
Nhưng Vân Trung Hạc thật trăm mối vẫn không có cách giải, vì sao ở thế giới này xuất hiện toạ độ?
Mà giống như xuất hiện tại hơn một ngàn năm trước, hơn nữa còn thống nhất toàn diện.
Đại Hàm ma quốc bên kia dùng tọa độ thì cũng thôi đi, Đại Hạ Cao Tổ cũng dùng tọa độ, có nghĩa Đại Viêm hoàng triều cũng dùng tọa độ?
Vậy mà hơn một ngàn năm sau, tọa độ ngược lại thất truyền, thậm chí loại chữ số Ả rập này cũng thất truyền.
Nhất định phải đi địa điểm toạ độ thần bí này.
Mà lúc này Vân Trung Hạc thở dài một hơi.
Trước đó trong đầu hắn một mực rất gấp, đó là trước khi Đại Doanh đế quốc tiến đánh Đại Hạ đế quốc, phải phát triển lớn mạnh, tiêu diệt hạm đội Bạch Vân thành.
Hiện tại. . . Không cần gấp nữa.
Bởi vì, Đại Hạ đế quốc cũng đã luân hãm.
Sau đó, Vân Trung Hạc nghĩ biện pháp đi đến tọa độ thần bí này.
Khoảng cách thẳng tắp mười ba ngàn dặm.
Nếu như đi thẳng lên phía bắc, sẽ xuyên qua mảng lớn khu vực không người, chí ít bảy ngàn dặm chỗ không người, mà sẽ càng ngày càng lạnh, âm mấy chục độ.
Còn có một biện pháp, đó là đi hướng tây trước, sau đó quẹo hướng bắc.
Như vậy trên đường sẽ đi qua rất nhiều tiểu quốc Tây Vực, mà cũng có khu vực không người, cũng mấy ngàn dặm khu vực không người.
Mặc kệ phương hướng nào, dựa vào một mình Vân Trung Hạc, căn bản đến không được tọa độ này.
Nhưng hắn không thể không đi, bởi vì đây là hy vọng duy nhất tiêu diệt Đại Hàm ma quốc.
Thẳng tắp mười ba ngàn dặm, như vậy đi đường tối thiểu hơn hai vạn dặm. Trừ phi một chi quân đội, mang đủ vật tư, có đủ lạc đà hoặc là chiến mã, mới có thể đến được chỗ kia.
Rất nhanh, Vân Trung Hạc phát hiện chính mình nghĩ lầm.
Hắn có thể đi nơi kia, bởi vì thiên phú bệnh nhân tâm thần số 25 chính là giao lưu với động vật.
Gã được xưng là Con Của Biển, đó là vì lúc trước năng lực của gã chỉ biểu hiện trên biển, còn trên lục địa thì thế nào?
Gã có thể giao lưu với dã thú trên lục địa không? Gã có thể làm cho dã thú thân thiện với gã không?
Nếu như thế, vậy Vân Trung Hạc lẻ loi một mình, có thể xuyên qua mấy ngàn dặm khu vực không người.
Hắn có thể cưỡi lão hổ, cưỡi cẩu hùng, cưỡi hươu hoang.
Mà dù không có võ lực cường đại, cũng có thể sống sót trong khu vực không người, bởi vì có loại năng lực này, dã thú sẽ không tổn thương hắn.
Nhưng . . . Vân Trung Hạc dựa vào chính mình thì không đủ, cần bệnh nhân tâm thần số 25 gia thân, cũng không thể mỗi một lần phải uống thuốc, dược vật hắn còn không nhiều lắm.
Lúc này là ngày 26 tháng 3, cách ngày mùng 6 tháng 4 còn mười ngày, hắn có thể đổi bệnh nhân tâm thần khác.
. . .
Sau đó, Vân Trung Hạc đóng vai thành tên ăn mày, một đường lên phía bắc.
Hắn đóng vai tên ăn mày, thật sự là không có bất kỳ sơ hở gì. Bất quá ăn mày là hoàn cảnh hắc ám nhất thế giới này, tràn đầy giết chóc hung tàn.
Cho nên trên đường đi, Vân Trung Hạc gặp vô số kẻ ác ý tầng dưới chót.
Có tên ăn mày muốn kéo quần hắn, có tên ăn mày muốn mưu sát hắn, còn có một số phần tử bang phái.
Nhưng Vân Trung Hạc vẫn thành thạo điêu luyện.
Đừng quên, chủ nhân trước của bộ thân thể này, chính là tên ăn mày lớn lên trong đống này.
Tiếp đó có một tin tức truyền đến, khiến Vân Trung Hạc cảm thấy bi thương, nhưng cũng cảm giác một tia may mắn.
Đại Hạ Vĩnh Khải hoàng đế nhường ngôi, thái tử Hạ Quyết đăng cơ làm hoàng, Đại Hạ đế quốc nghênh đón tân hoàng đế.
Đến tận đây, mang ý nghĩa Đại Hạ đế quốc triệt để luân hãm, thái tử có một nửa huyết thống Đại Hàm ma quốc đã sớm âm thầm đầu phục Đại Hàm ma quốc.
Tin tức còn không chỉ có một thứ này.
Còn có một tin tức càng thêm xa xôi, chiến tranh Đại Doanh đế quốc với Đại Tây đế quốc kết thúc.
Hoàng đế Đại Tây đế quốc băng hà, thái tử Lý Trụ đăng cơ làm hoàng, đồng thời cùng Đại Doanh đế quốc ký kết hiệp định ngưng chiến.
Ý vị này. . . Thái tử Lý Trụ cũng âm thầm đầu hàng.
Đại Tây đế quốc luân hãm.
Thật nhanh!
Tứ đại đế quốc phương đông, toàn bộ rơi vào tay Đại Hàm ma quốc.
Vốn cho rằng đây là một quá trình chậm chạp, không ngờ như là tuyết lở, càng lúc càng nhanh, trật tự vài đại đế quốc phương đông trong nháy mắt sụp đổ.
Đương nhiên, Đại Hàm ma quốc đã chuẩn bị mấy trăm năm cho ngày này.
Thẩm thấu vào tứ đại đế quốc phương đông mấy trăm năm, chính là vì giờ khắc này.
Sau đó, chính là Đại Doanh hoàng đế tỷ võ với Bạch Vân thành chủ, người thắng trận trở thành Hắc Ám Quân Vương.
Điều này khiến Vân Trung Hạc nghĩ đến một màn trên mặt biển.
Lúc đó Vân Trung Hạc và hạm đội Lý Hoa Mai vừa mới đánh bại hạm đội Sử Biện, Bạch Vân thành chủ suất lĩnh hạm đội Nộ Đế, vờn quanh một vòng rồi rời đi, chi hạm đội cường đại này mang đến cho Vân Trung Hạc rung động trước nay chưa từng có, phảng phất như là hạm đội mạt nhật từ chỗ sâu Địa Ngục xuất hiện.
Lúc đó Vân Trung Hạc hỏi Lý Hoa Mai, Bạch Cổ là Hắc Ám Quân Vương sao?
Lý Hoa Mai nói gã còn không phải.
Bây giờ toàn bộ thế giới trở thành một trái cây trĩu nặng, đợi Hắc Ám Quân Vương đi hái.
Không biết hai người kia khi nào luận võ?
Nếu như Đại Doanh hoàng đế thắng, y sẽ lấy phương thức nào quân lâm thiên hạ?
Vẫn như cũ lừa gạt dân chúng mình là hoàng đế văn minh đông phương, hay là trực tiếp để lộ mặt nạ, tuyên bố chính mình là hoàng đế Đại Hàm ma quốc?
. . .


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất