Chương 45: Địch nhân, tu sĩ Kim Đan kỳ 1
Lý trưởng lão tóc đỏ cau mày: "Trẻ con không hiểu quy củ, lão phu nói ngươi là đệ tử Liệt Hỏa Kiếm Tông, ngươi chỉ có thể là thế thôi!"
"Lão gia gia, ta vẫn phải đi đây." Nhóc tỳ lùi lại mấy bước, đột nhiên quay người bỏ chạy.
Lý trưởng lão hừ lạnh một tiếng, bên cạnh lão đứng ra một tu sĩ Trúc Cơ kỳ của Liệt Hỏa Kiếm Tông, duỗi bàn tay ra, pháp lực hóa thành ngọn lửa ngập trời, tựa như một cái lồng lớn, trực tiếp chụp lấy nhóc tỳ.
Ngọn lửa ngập trời bao phủ trước sau trái phải, phía trên đỉnh đầu nhóc tỳ, không còn chút lối thoát nào.
Nhóc tỳ kêu to oa oa: "Ngươi là kẻ xấu, ta không đi cùng các ngươi!"
Tu sĩ Trúc Cơ kỳ nhíu mày nói: "Đứa nhỏ hoang dã trong sơn thôn, không biết tốt xấu, Liệt Hỏa Kiếm Tông ta thu nhận hắn, là phúc phận của hắn, còn quậy phá ở nơi này, thật đáng ghét."
"Trương Nam, hiện tại dạy cho hắn một bài học, dạy hắn quy củ, tránh về tông môn còn ầm ĩ, rõ là mất mặt."
Thanh niên áo đỏ Trương Nam gặp nhóc tỳ đầu tiên lên tiếng, đi về phía hỏa tráo.
Nhìn tiểu quỷ, Trương Nam cười lạnh trong lòng: "Tiểu quỷ, rốt cuộc ngươi vẫn phải rơi vào trong tay ta." Lúc trước ở trong núi bị tiểu quỷ thoát khỏi, vốn đã khiến trong lòng hắn cực kỳ khó chịu.
Hiện tại thấy Lý trưởng lão vừa gặp mặt đã quyết định nhận tiểu quỷ làm đệ tử, trong lòng Trương Nam càng không thoải mái, nhớ ngày đó ở quê hương hắn cũng được coi là thiên tài nổi danh, nhưng muốn bái nhập môn hạ Liệt Hỏa Kiếm Tông, vẫn tốn sức chín trâu hai hổ.
Mà tên tiểu quỷ từng trêu chọc mình này, lại dễ dàng được thu làm đệ tử, khiến Trương Nam vốn lòng dạ hẹp hòi vừa ghen tức vừa căm hận.
Tu sĩ Trúc Cơ kỳ cố ý mở một lỗ hổng trên hỏa tráo, thuận tiện cho Trương Nam tiến vào.
Vừa nhìn thấy cuối cùng cũng có lỗ hổng trên hỏa tráo, nhóc tỳ lập tức xông lên, muốn chạy thoát.
Trương Nam lại đang chờ giờ khắc này, bước lên một bước, ngăn trở đường đi của nhóc tỳ, nhóc tỳ vội la lên: "Tránh ra!"
"Ngoan ngoãn ở bên trong đợi đi." Trương Nam cười lạnh một tiếng, xuất chưởng đẩy về phía trước ngực nhóc tỳ.
Chỗ lỗ hổng có hạn, nhóc tỳ không thể né tránh, đành phải đón đánh, cũng là một chưởng đẩy hướng Trương Nam.
Trương Nam cười lạnh trong bóng tối, hắn nhìn ra tuy rằng độn pháp của tiểu tử kia tinh diệu, nhưng dù sao cũng chỉ có tu vi Luyện Khí tầng bốn, cứng đối cứng với hắn là tự chuốc lấy khổ sở.
Đang nghĩ ngợi, Trương Nam đột nhiên nhìn thấy tay tiểu tử lật một cái, đã nắm lấy cổ tay của hắn. Hóa ra tiểu tử đẩy về phía trước chỉ là hư chiêu, sau khi bắt được Trương Nam, sức mạnh thân thể khác hẳn với người thường của hắn đột nhiên bộc phát ra.
Trương Nam còn chưa kịp phản ứng, đã bị nhóc tỳ ném qua đỉnh đầu, giống như vung chùy sắt, nặng nề đập xuống mặt đất.
Cả đám tu sĩ Liệt Hỏa Kiếm Tông đều ngẩn ngơ, không ai ngờ tiểu tử lại hung hãn như vậy.
Mắt thấy nhóc tỳ sau khi ngã sấp mặt Trương Nam, muốn chạy ra từ lỗ hổng của hỏa tráo, tu sĩ Trúc Cơ kỳ thiết trí hỏa tráo không nhịn được, hừ lạnh một tiếng, pháp lực hùng hồn lập tức áp đảo nhóc tỳ.
Nhóc tỳ nằm rạp trên mặt đất không ngừng giãy giụa, tuy tuổi nó còn nhỏ nhưng sức mạnh thân thể cực kỳ cường đại, lúc này nó nổi điên gầm nhẹ liên tục, giống như một con hung thú non.
Tu sĩ Trúc Cơ kỳ sắc mặt tái xanh, hắn không hạ thủ giết người, kết quả lại có cảm giác áp chế không nổi nhóc tỳ.
Lúc này Trương Nam mới lấy lại tinh thần, bên ngoài hỏa tráo truyền đến tiếng cười của đồng môn sư huynh đệ, lập tức khuôn mặt già nua đỏ bừng, trong lòng cuồng nộ, xoay người bò dậy nhào tới trên người nhóc tỳ, vung tay tát vào đầu nhóc tỳ, đánh cho đầu nhóc tỳ dập xuống đất.
Trương Nam thấp giọng mắng: "Tiểu súc sinh, hôm nay ta sẽ dạy cho ngươi một bài học về quy củ!" Nói xong liên tiếp tát vào người nhóc tỳ.
Nhóc tỳ chỉ cảm thấy toàn thân đau rát, nhưng nó không khóc cũng không kêu đau, một tiếng cũng chẳng hề kêu.
Chỉ bởi vì sư phụ đã từng nói với hắn: "Khi rơi vào thế hạ phong, ngươi càng chịu thua, kẻ địch của ngươi càng vui mừng, càng ngày càng ức hiếp ngươi dữ dội, thua cái gì cũng không thể thua khí thế, phải kiên cường, phải tìm cách chuyển bại thành thắng!"
Thấy nhóc tỳ không những không khuất phục mà còn giãy giụa ngày càng mạnh mẽ, Trương Nam bị kích động hung tính, dồn hết sức lực, một chưởng chém về phía sau gáy nhóc tỳ.
"Dừng tay cho bản tọa!"
Lâm Phong vừa mới chạy tới, đã nhìn thấy một màn trước mắt khiến hắn lửa giận đùng đùng, vội vàng hét lớn một tiếng, giống như sấm sét nổ vang trên mặt đất.
Kèm theo tiếng hét lớn, một đạo Bắc Cực Thiên Từ Thần Quang sáng chói bắn thẳng đến hỏa tráo, lôi quang cuồng bạo trực tiếp xé nát hỏa tráo, hóa thành lưu hỏa đầy trời bay tán loạn.