Sủng Thú Sư

Chương 28 Tặng lễ.

"Huyền phẩm ma thú?"

"Không thể tin được, đã song hệ bổ trợ mà còn là cấp bậc Huyền phẩm."

"Ha ha ha, Trần gia thế hệ này có ba Sủng Thú Sư, đã thế còn có một Sủng Thú Sư có sủng thú Huyền phẩm, Trần gia ta lại được lợi."

......

…..

Trần Bảo dù vui mừng ma thú mình chọn là Huyền phẩm, nhưng chuyện còn chưa thành, không được lơ là.

Trần Bảo nhanh chóng mở không gian sủng thú bao lấy Thạch Giáp Ngạc, năng lượng màu vàng nhanh chóng bao lấy nó. Thạch Giáp Ngạc phản ứng cực kỳ kịch liệt, gây ảnh hướng đến không gian sủng thú của Trần Bảo làm hắn hộc ra một ngụm máu.

Mọi người đang xem tim chợt nhảy lên, Tê Linh Sương cầm lấy tay phu quân, lắc lắc cầu cứu Trần Bảo.

Nhưng gia chủ Văn Tự lắc đầu, chuyện thu phục sủng thú là chuyện cá nhân, nếu họ nhúng tay sẽ ảnh hưởng rất lớn đến tiền đồ của Trần Bảo. Trừ khi trường hợp bắt buộc họ mới ra tay.

Trần Bảo đưa tay áo lên lau vết máu trên miệng, dù đầu và ngực rất đau nhưng hắn vẫn tiếp tục cố gắng.

Thạch Giáp Ngạc vốn đã mất rất nhiều sức vào việc phá vỡ vỏ trứng, sự phản kháng của nó chỉ là hồi quang phản chiếu cuối cùng mà thôi. Nó nhanh chóng kiệt sức, bị năng lượng vàng bao bọc hoàn toàn rồi năng lượng biến mất.

Trần Bảo hoàn thành nhiệm vụ của mình, mất đi sự chống đỡ liền ngất đi, gia gia Văn Giải nhanh chóng tiến lại đỡ hắn, cười vang trời, nói:

"Ha ha ha, Trần Bảo nhận sủng thành công, sủng thú, Thạch Giáp Ngạc, Huyền phẩm, chúc mừng tân Sủng Thú Sư."

"Chúc mừng tân Sủng Thú Sư."

Tất cả mọi người gánh nặng đã buôn xuống, hò hét, vỗ tay chúc mừng vang trời.

Tê Linh Sương từ khán đài chạy xuống, đỡ lấy Trần Bảo được gia gia ôm xuống bệ tròn cùng Thạch Giáp Ngạc cũng đã ngất, nước mắt chảy ra.

Gia gia cười mắng:

"Tiểu tử này chỉ bị ngất đi thôi, không có nguy hiểm gì, khóc gì mà khóc. Bây giờ đưa nó đi nghỉ ngơi đi, tiền đồ đứa trẻ này, rất sáng."

Tê Linh Sương vâng một tiếng, cùng người hầu đem Trần Bảo về trạch viện của hắn, Tê Linh Sương muốn đích thân chăm sóc Trần Bảo.

Gia chủ Văn Tự cười vang, nói lớn:

"Thế hệ này Trần gia có ba Sủng Thú Sư, đều đã nhận sủng thành công, một người còn có sủng thú Huyền phẩm."

"Ta đây tuyên bố, Lễ Nhận Sủng đã kết thúc, bữa tiệc tiết đông chính thức bắt đầu."

"Tất cả mọi người sẽ nhận mười kim đồng, xem như ăn mừng mọi chuyện êm ả thành công."

Hoan hô

Hoan hô.

…..

"Mọi người vào sân sau, nơi đó đã chuẩn bị sẵn bữa tiệc, ta đem rượu ngon ra đãi tất cả."

"Cảm ơn gia chủ."

"Hoan hô gia chủ."

Tương lai sau này của Trần gia sẽ cực kỳ tươi sáng, một Sủng Thú Sư có sủng thú Huyền phẩm, một Sủng Thú Sư có sủng thú thích hợp chiến đấu trong rừng, một Sủng Thú Sư dù ma sủng hơi kém cạnh với hai người còn lại nhưng tốc độ tu luyện lại nhanh.

….

Mọi người nhanh chóng kéo vào sân sau, bàn ghế, thức ăn, rượu ngon đã được người hầu dọn lên sẵn.

Trưởng nữ Khôn gia xin phép gia chủ, muốn cùng đại phu nhân chăm sóc cho Trần Bảo. Có một phu quân tương lai tươi sáng, ra sức là điều hiển nhiên.

Gia chủ đồng ý, phân phó người hầu dẫn nàng ta đi đến trạch viện của đại thiếu gia.

Thứ nữ Tê gia cũng đến chào hỏi Trần Tôn, Trần Tôn thấy vị hôn thê tương lai thì hai mắt sáng rực, hai người trò chuyện rất hợp rồi đi đến sân sau tham gia bữa tiệc.

Bởi vì theo luật của Trần gia, sau khi Sủng Thú Sư nhận sủng thì sẽ mệt, mọi người không được tập trung, chỉ có vài người có mối quan hệ mới được phép đến chào hỏi.

Tiểu Cửu và Tiểu Như cũng nhanh chân chạy đến chỗ thiếu gia, mở miệng chúc mừng. Thấy con Hỏa Hồ Ly nằm ngủ yên trên người nhị thiếu gia, bộ lông mềm mượt, cái đuôi bồng bềnh làm hai người yêu thích không thôi.

Hai người liền xin phép Trần U muốn sờ thử, hắn dĩ nhiên đồng ý.

Hai người mừng rỡ người thì sờ đuôi, người thì vuốt lông Hỏa Hồ Ly, nó dường như cũng rất hưởng thụ, để cho hai người sờ cho đã.

Về bữa tiệc, Trần U không muốn tham gia sâu cho lắm, hắn dù gì cũng nhanh rời đi Trần gia nên không có nhu cầu quan hệ.

Hắn ôm Hỏa Hồ Ly, cùng hai nữ tìm đến bàn tiệc mà Đại Khuân và đội vận chuyển đang ngồi, cùng họ uống vài ly, ăn vài món ăn rồi quay lại trạch viện.

Hỏa Hồ Ly đang nằm trong vòng tay của Tiểu Như, yên tĩnh tận hưởng nàng ta vuốt ve, còn Trần U hai tay ôm eo hai nữ, cùng đi trên đường nhỏ.

Trần U bị đám người Đại Khuân luân phiên mời nên uống có hơi quá chén, bây giờ mặt hắn hơi đỏ, cả người toàn là mùi rượu.

Thấy xung quanh không có ai kết hợp với hơi men nên Trần U càng lớn mật, bàn tay từ eo thon của Tiểu Cửu nhanh chóng dời lên phía trên, xộc vào váy áo thăm dò đôi thỏ ngọc.

Tiểu Cửu biết chuyện này rồi cũng sẽ tới, hôm nay nhị thiếu gia đã nhận sủng, yêu cầu của đại phu nhân cũng đã hết hiệu lực, nhưng ở nơi này thì có hơi…...

Thế là Tiểu Cửu đưa miệng lại gần tai Trần U nói nhỏ:

"Thiếu gia, người chờ đến khi về trạch viện được không?"

Trần U cười tà, nói : "Được", nhưng bàn tay hắn vẫn không rút ra mà còn mò mẩm trong váy áo của nàng.

Tiểu Cửu cũng không biết làm sao, đành đỏ mặt chiều theo hắn đến trạch viện vậy.

Về đến trạch viện, Tiểu Như liền đưa lại Hỏa Hồ Ly cho Trần U, nàng biết thiếu gia chuẩn bị làm gì Tiểu Cửu nên không muốn làm kỳ đà cản mũi.

Tiểu Cửu thì thoát khỏi bàn tay của hắn, xin phép hắn cho chút thời gian thay đổi y phục rồi liền chạy đi.

Trần U thở dài, chán chường đi về phòng ngủ của hắn.

Tiểu Cửu thay đổi bộ y phục quyến rũ mua được ở tiệm y phục Trần gia, trang điểm đậm thêm một chút, nhìn vào trong gương liền thoát lên vẻ quyến rũ, mị hoặc.

Đến khi nàng gõ cửa phòng ngủ của thiếu gia thì không thấy hắn trả lời, áp tai vào cửa thì nghe được tiếng thở đều bên trong, thiếu gia đã ngủ mất rồi.

Tiểu Cửu cảm thấy thất vọng, nàng đã tốn công chuẩn bị kỹ lưỡng, không ngờ thiếu gia lại ngủ mất. Tiểu Cửu về lại phòng thay y phục, tẩy đi lớp trang điểm, rồi tìm Tiểu Như tỷ để tám chuyện.

….

Hải Bình Thành, Khôn gia.

Cũng như Trần gia, Khôn gia đang tổ chức tiệc ăn mừng cả gia tộc, chúc mừng tân Sủng Thú Sư.

Tân Sủng Thú Sư mới của Khôn gia tên là Khôn Tuân, người con thứ hai của gia chủ, là một thiếu niên mười lăm tuổi nhưng dáng người cao lớn, khuôn mặt cương nghị, chính trực.

Khôn Tuân lúc này tay cầm ly rượu lớn ngồi trên ghế, phía dưới đùi nằm một con mèo lam sắc đang nghỉ ngơi, là sủng thú của hắn, tất cả mọi người đến chúc mừng hắn thì hắn đều nâng ly nhưng chỉ nhấp môi một chút. Mọi người cũng không cảm thấy có việc gì, Khôn Tuân vốn không thích uống rượu, hôm nay nể mặt nhấp môi xem như là nể mặt họ lắm rồi.

Ngồi bên phải Khôn Tuân là một thiếu nữ khoảng 18 tuổi, nhan sắc rất đẹp, là Trần Thanh. Trần Thanh đang đưa tay trái đặt lên cánh tay của Khôn Tuân, mỗi khi có người đến chúc mừng Khôn Tuân thì nàng ta cũng mỉm cười chào một cái, làm mọi người đánh giá nàng cao thêm một bậc.

Khôn Tuân trước giờ không chú tâm đến nữ sắc, nhưng đây là vị hôn thê của hắn được gia tộc sắp xếp, nên hắn cũng không cảm thấy có vấn đề gì lắm.

Gia chủ Khôn gia đang ngồi trên ghế, chợt có người đi đến bên tai nói nhỏ chuyện gì đó, gia chủ Khôn gia nghe được mặt trở nên bất ngờ, đứng dậy đi ra khỏi bữa tiệc.

Đi đến một chỗ không người, gia chủ Khôn gia liền hỏi tên kia:

"Ngươi xác định, sủng thú của Trần Bảo tiểu tử kia là Huyền phẩm."

Ngươi kia cung kính gật đầu:

"Vâng gia chủ."

Gia chủ Khôn gia vuốt cằm, chợt hỏi:

"Vậy con gái của ta đang làm gì?"

"Bẩm gia chủ, Trần Bảo khi nhận sủng thì bị sủng thú phản kháng làm bị thương rồi ngất đi, tiểu thư đã xin phép cùng với đại phu nhân Trần gia chăm sóc rồi ạ."

Gia chủ nghe vậy thì hài lòng, cười nói:

"Đứa nhỏ này xử lý nhanh nhẹn, rất tốt, ngươi chuẩn bị một phần thuốc dưỡng thương và một phần đại lễ mừng đưa qua cho Trần Bảo tiểu tử kia."

"Vâng, gia chủ."

….

Hải Bình Thành, Tê gia.

"Cái gì? Tiểu tử Trần Bảo có sủng thú Huyền phầm?"

Gia chủ Tê gia khi nghe được cũng ngạc nhiên, Huyền phẩm ma thú vừa mạnh vừa hiếm, đời này Trần gia có ba Sủng Thú Sư là đủ đè bẹp thế hệ mới của họ rồi, bây giờ lại còn có sủng thú Huyền phẩm. Tiên tổ Trần gia phù hộ cũng vừa phải thôi chứ.

Gia chủ Tê gia trầm mặt một chút, Trần Bảo đã có hôn thê bên Khôn gia, Tê gia không thể thêm một mối hôn sự nữa, thôi thì tặng cho Trần Bảo một phần đại lễ thôi vậy.

Gia chủ liền phân phó người chuẩn bị đại lễ gửi qua cho Trần Bảo, lúc này một người hộ vệ lại đến thông báo:

"Thưa gia chủ, Khương Uân đại sư đã đến rồi ạ."

….

Hải Bình Thành, Phủ Thành Chủ.

Thành Chủ Huých Phá Quy đang tiếp đón một vị Sủng Thú Sư lục cấp từ một tòa thành lớn cách rất xa Hải Bình Thành.

Vị Sủng Thú Sư này đến đây là để đưa huy hiệu Sủng Thú Sư cho những hậu bối mới, được Thành Chủ gửi xin lên phía trên.

Hai người đang trò chuyện với nhau thì một binh lính đi đến, chấp tay cúi chào, đồng thời nói:

"Thưa Thành Chủ, đại thiếu gia của Trần gia, Trần Bảo may mắn nhận được sủng thú Huyền phẩm, tin tức đã được xác nhận."

Nghe sủng thú Huyền phẩm, cả hai người đều ngạc nhiên, dù là ở tòa thành của Sủng Thú Sư lục cấp kia, sủng thú Huyền phẩm cũng rất hiếm, chỉ có vài con, không ngờ Hải Bình Thành lại có một quả trứng ma thú như vậy.

Thành Chủ nói với binh lính:

"Phân phó người đưa qua một phần đại lễ xem như chúc mừng."

Sủng Thú Sư lục cấp kia cũng lấy từ trong áo ra một cái hộp, trong đó là một loại dược thảo giúp ma thú đẩy nhanh tốc độ hồi phục, Sủng Thú Sư đó nói:

"Thêm phần lễ vật này của ta nữa."

Sủng Thú Sư có sủng thú Huyền phẩm thì tương lai rất sáng, một chút lễ vật để kết giao, xứng đáng.

Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất