Sủng Thú Sư

Chương 48 Tỷ tỷ sẽ thương tâm đó.

Người đến đúng là Tô Khuynh Thành, chỉ là hiện nàng đang mặc y phục thị nữ của Phủ Thành Chủ, vai mang theo một tay nải nhỏ, tóc dài được tết cong sang một bên vai, để ở phía trước. Nàng che miệng quyến rũ cười với Trần U.

Tô Khuynh Thành đi đến chỗ hắn, tay nải đặt lên bàn, hai chân thon dài xỏ qua ghế, ngồi đối diện vào lòng hắn, hai tay nàng vòng lên, choàng qua cổ hắn, hờn giận nói:

"U đệ, đệ biết mấy ngày qua tỷ tỷ nhớ đệ đến chừng nào không? Vậy mà đệ chẳng thèm qua hỏi thăm tỷ gì cả."

Trần U một tay nắm lấy eo nàng ,một tay lấy ly trà hớp một ngụm, nói:

"Nàng chưa trả lời, tại sao nàng lại ở đây, còn mặc trang phục thị nữ của Phủ Thành Chủ nữa?"

Mặt Tô Khuynh Thành hơi xụ xuống, ngón tay thon chỉ vào ngực hắn:

"Đệ đó, đệ đúng là không hiểu tâm trạng nữ nhân. Nếu đệ đi luôn không quay lại, chẳng phải cuộc đời ta phải ở giá hay sao? Ta biết đi nơi nào mà tìm đệ đây?"

"Tỷ tỷ lo sợ đệ bỏ rơi tỷ lắm, hì hì."

"Còn y phục thị nữ, là Khương Uân đại sư xin cho tỷ đó, đệ đệ cảm thấy xem có hợp với tỷ không?"

Dù Tô Khuynh Thành vừa cười vừa nói, nhưng Trần U cảm nhận được đó toàn là lời nói thật, nàng ta đúng là sợ hắn sẽ bỏ rơi mình, thế nên Tô Khuynh Thành mới năn nỉ Khương Uân, nhờ vã người xin cho nàng một bộ y phục thị nữ, đồng thời đứng ra xin Thành Chủ cho phép nàng được tiến vào đây.

Trần U nhìn nàng, nội tâm của Tô Khuynh Thành vẫn chưa mở ra, sống trong gia tộc lợi ích, lừa gạt dối người, nàng vẫn luôn không tin tưởng hoàn toàn vào lời nói của một ai cả.

Trần U thở dài:

"Ta chưa bao giờ lừa gạt ai, lời ta nói ta sẽ làm."

Tô Khuynh Thành quyến rũ cười:

"Tỷ tỷ vẫn luôn tin đệ mà, hi hi, tỷ tỷ chỉ là cảm thấy đệ chờ lâu, đặc biệt mang ‘thức ăn nhẹ’ đến, U đệ, đệ cảm thấy ‘thức ăn nhẹ’ này có ngon không? Hi hi."

Tô Khuynh Thành một tay che miệng cười, một tay đưa lên rút dây áo của mình. Trần U liền vỗ mạnh lên mông của nàng một cái, mắng:

"Nàng không nghiêm túc được sao? Đây là Phủ Thành Chủ, ai biết được trong bóng tối có ai nhìn trộm không? Ta không muốn nữ nhân của mình bị người khác nhìn a."

Trần U đưa tay kéo lại vạt áo của nàng, thắt chặt dây lại, lại vỗ mạnh mông nàng một cái.

Tô Khuynh Thành che miệng cười:

"Ở đây là phòng chờ, không có ai nhìn trộm đâu, nhưng đệ không muốn thì tỷ tỷ cũng vâng lời, hi hi."

Trần U nhìn sang tay nải của Tô Khuynh Thành, tò mò hỏi:

"Nàng đem gì trong đó vậy?"

Tô Khuynh Thành cười nói:

"Một chút đồ cá nhân mà thôi, U đệ đã tò mò thì tỷ cũng cho xem."

Nàng đưa tay mở tay nải của mình ra, trong đó chỉ có hai bộ y phục, y phục bình thường đến không thể bình thường nơi, chỉ cần đi ra đường lớn quơ tay là sẽ có chục bộ y chang như vậy.

Trong tay nải còn còn một túi tiền nhỏ, một cái hộp cùng một quyển sách, có thêm một cái mạng che mặt, ngoài ra không có son phấn, trang sức hay bất cứ cái gì.

Tô Khuynh Thành biết mình ra ngoài là để du ngoạn, đem theo son phấn hay trang sức thì không cần thiết, nàng biết nhan sắc của mình nên mua thêm một cái mạng che mặt cùng hai bộ quần áo bình thường, như thế sẽ đỡ đi một phần rắc rối từ những nam nhân háo sắc.

Nhìn qua tay nải, Trần U cảm nhận được rõ ràng sự mong mỏi của Tô Khuynh Thành muốn ra thế giới ngoài kia, đồng thời là suy nghĩ chu toàn của nàng.

Tô Khuynh Thành cười nói:

"Trong cái hộp là di vật mẫu thân của tỷ, quyển sách là của người cho tỷ cuộc sống, cái vòng tay tỷ đang đeo là của Khương tiền bối tặng vừa nãy, nghe người nói là di vật của mẫu thân người."

Tô Khuynh Thành chợt trở nên hơi u sầu, nàng áp đầu vào ngực Trần U, giọng hơi buồn:

"U đệ à, tỷ tỷ vì cuộc hành trình đã bỏ lại nhiều thứ, hy vọng đệ đệ mãi yêu thương tỷ tỷ nha, đừng tự nhiên vứt tỷ tỷ ở đâu đó ngoài kia, tỷ tỷ sẽ thương tâm lắm đó."

Trần U đưa tay lên, vuốt nhẹ đầu nàng, nhu hòa nói:

"Yên tâm, ta sẽ không vứt bỏ nàng đâu."

Không khí trong phòng chìm vào sự yên tĩnh, một lúc sau, Tô Khuynh Thành lại quay trở về tư thái quyến rũ, nàng thở hơi thơm vào mặt Trần U, nói:

"U đệ, thời gian vẫn còn dài, hay chúng ta ra ngoài làm một chút chuyện đi?"

Nói rồi nàng đá mắt với Trần U, ý đồ gì ai cũng hiểu. Trần U lắc lắc đầu, không phải hắn không muốn, hắn muốn lắm chứ, đợi đến Hải Sa Thành, Tô Khuynh Thành đừng hòng xuống giường với hắn, hắn nhịn nàng đã lâu lắm rồi.

Trần U nói:

"Nàng về gia tộc mang hết tất cả mọi thứ nàng muốn đem đi, đến nơi này, ta có biện pháp cất giữ hết tất cả."

Tô Khuynh Thành ngạc nhiên, nàng chưa bao giờ nghe có chuyện này cả, cách gì có thể chứa hết đồ của nàng chứ?

Nhưng tin hay không tin, được hay không được, chuyện này cũng không gây ra vấn đề gì, chỉ là tốn chút thời gian thôi.

Tô Khuynh Thành cười cười, áp lên môi hắn một nụ hôn:

"Tỷ tỷ tin tưởng đệ nha, đệ chờ một chút, tỷ tỷ sẽ sớm quay lại, lúc đó đệ không có ở đây thì tỷ tỷ sẽ trấn thủ trên Tứ Dực Quy Điểu luôn, để xem đệ đệ chạy đi đâu, hi hi."

Nói rồi nàng rời khỏi người hắn, bờ mông to lớn vừa nẩy vừa đánh qua đánh lại làm Trần U mắt hơi giựt giựt, xong hắn cũng kìm nén cảm giác muốn bóp lấy nó, để Tô Khuynh Thành an toàn rời khỏi phòng chờ.

Trong thời gian chờ, Trần U gọi Tiểu Tiểu ra, một người một thú bắt đầu hấp thu linh lực thăng cấp.

….



Hai giờ sau.

Trần U đã tấn thăng Dẫn Linh Cảnh trung kỳ, thực lực Tiểu Tiểu cũng thăng lên một mảng, hắn đang định vận Linh Pháp tiếp tục tu luyện thì nghe được tiếng bước chân đi đến.

Thấy vậy, Trần U thôi tu luyện, gọi Tiểu Tiểu tỉnh lại rồi thu hồi nó vào trong không gian sủng thú.

Tô Khuynh Thành mở cửa ra bước vào, thấy Trần U còn tại thì nhẹ thở phào một hơi, nàng lại cười quyến rũ, đi đến ôm lấy tay hắn, nói:

"Đồ của tỷ tỷ đã để bên ngoài Phủ Thành Chủ, đệ đệ ra giúp tỷ mang theo chúng với."

Trần U gật đầu, cùng Tô Khuynh Thành đi ra ngoài Phủ Thành Chủ, cách xa một chút, trong con hẻm có một chiếc xe hàng dừng ở đó. Tô Khuynh Thành biết nếu Trần U có biện pháp mang nhiều đồ theo thì hắn sẽ không muốn lộ nó ra ngoài, cũng không nên lộ ra ngoài.

Nên nàng cho xe dừng ở con hẻm cách Phủ Thành Chủ một đoạn, đồng thời cho người hầu của Tô gia trở về, xung quanh nơi này chắc không có người theo dõi đâu.

Trần U quét mắt một vòng, xung quanh nơi này đúng là không có ai.

"Làm tốt lắm."

Trần U ôm eo Tô Khuynh Thành, nhẹ vỗ, thật lòng khen ngợi tâm tư cẩn thận của nàng. Tô Khuynh Thành trong lòng vui vẻ, che miệng cười nói:

"Cảm ơn đệ đã khen, bây giờ cho tỷ tỷ thấy phương pháp của đệ đi, biết đâu tỷ tỷ vui vẻ, lát nữa vào phòng sẽ thay cho U đệ nhìn một bộ y phục rất đặc sắc."

Trần U thật sự chịu thua yêu tinh này, đến Hải Sa Thành để xem nàng ta còn câu nhân như vậy không?

Trần U lấy túi trữ vật ra, Tô Khuynh Thành ngạc nhiên nhìn nó, một cái túi nhỏ như vậy có thể chứa hết đống đồ này sao?

Câu hỏi của nàng rất nhanh được trả lời, Trần U chuyển linh lực vào miệng túi, mở miệng túi hơi lớn ra, cầm nó hướng về những vật trên xe, hấp lực từ miệng túi xuất hiện bắt đầu hút hết chúng vào, rất nhanh chiếc xe đã trống không.

Trần U lắc lắc đầu, nếu hắn thăng lên Thất phẩm thì không cần phải rườm rà thế này, dùng linh lực nâng đám đồ vật này lên ném vào miệng túi là xong.

Trần U nhìn qua thấy Tô Khuynh Thành còn đang trong trạng thái ngạc nhiên.

Một đống đồ vật như vậy, cứ thế …bị hút vào rồi? Trong cái túi nhỏ đó?

Chuyện này thật sự phá vỡ nhận thức hiện tại của Tô Khuynh Thành, nàng thật sự không hiểu chuyện gì đang xảy ra?

Trần U bóp nhẹ mông nàng làm Tô Khuynh Thành tỉnh lại, hắn cười nói:

"Có gì ngạc nhiên dữ vậy, thế giới ngoài kia rộng lớn lắm, có nhiều điều thú vị hơn thế này rất nhiều."

Nghe Trần U nói như vậy, sự tò mò, ham muốn khám phá của Tô Khuynh Thành trỗi dậy, lúc đầu nàng tưởng thế giới ngoài kia như Hải Bình Thành, chỉ là cảnh quan sẽ khác, con người sẽ khác, không ngờ còn có nhiều chuyện ly kỳ đến vậy.

Tô Khuynh Thành ôm chặt cánh tay Trần U, ép nó sát vào bộ ngực mình, một lần nữa nói:

"U đệ, nhớ đừng bỏ rơi tỷ tỷ ở thế giới ngoài kia nha, tỷ tỷ thích đi đây đó nhưng không có đệ tỷ tỷ sống không nổi đâu, đừng bỏ rơi tỷ tỷ, đệ đệ sẽ không hối hận đâu, nhất là những khi về đêm đó, hi hi."

Tô Khuynh Thành đưa môi hôn lên má Trần U, cười hì hì nhìn hắn. Trần U rút tay khỏi bộ ngực lớn của nàng, đưa xuống ôm lấy vòng eo nhỏ kéo sát vào người mình.

"Yên tâm, Trần U ta hứa được, làm được, nàng không cần phải lo lắng. Mà cho ta hỏi, nàng mang gì theo mà nhiều vậy?"

Tô Khuynh Thành cười nói:

"Tỷ tỷ mang hết son phấn, trang sức của mình theo, tất cả những ghi chép của tỷ tỷ lúc học cùng Khương Uân đại sư, nhất là mang theo hết y phục của mình."

Nàng chợt kề sát tai Trần U nói:

"Tỷ tỷ có vài bộ y phục rất ‘đẹp’, vì ‘đẹp’ quá nên chưa mặc bao giờ, U đệ, đệ có phúc lắm đó."

….

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất