Chương 706. Sao lại là ngươi?
"A..."
"Trường Ca thiếu chủ còn nhớ rõ tên của ta, ta... bây giờ ta đã quen rồi....”
Được Cố Trường Ca trực tiếp gọi danh tự như vậy, Thanh Tiểu Y ngược lại là vui mừng, có chút thẹn thùng, nhịp tim đập rất nhanh.
Không ngờ một nhân vật nhỏ bé như nàng, vậy mà có thể được Cố Trường Ca nhớ tên.
Điều này theo nàng thấy chính là việc khó mà tưởng tượng nổi.
"Gặp qua Trường Ca thiếu chủ!"
Ca ca Thanh Phong của nàng, cũng vội vàng chào hỏi, đối với Cố Trường Ca rất là tôn kính, dáng vẻ cảm kích.
Cố Trường Ca khẽ vuốt cằm, "Xem ra khoảng thời gian này, huynh muội các ngươi đều có thu hoạch, ngay cả tu vi của ngươi cũng tăng lên không ít.”
"May mắn nhờ có muội muội, bằng không ta cũng không có vận may này." Thanh Phong sờ ót, có chút ngu ngơ nở nụ cười.
"Cũng không thể nói như vậy, dù sao mỗi người đều có duyên phận của riêng mình.”
Cố Trường Ca cười cười, hiếm thấy nói nhiều với bọn hắn.
Nếu như hắn nhớ không lầm thì thiên phú của tên Thanh Phong này rất kém cỏi, kém đến mức không có linh căn, mặc dù rất có thể là được trưởng lão cấy ghép linh căn cho hắn.
Nhưng trong thời gian ngắn cũng không thể đột phá đến tình trạng như này.
Kỳ ngộ!
Chỉ trong nháy mắt, trong thức hải của Cố Trường Ca liền nhảy ra hai chữ này.
Bằng không thì giải thích hiện tượng này như thế nào?
Lúc trước hắn để ý trên người Thanh Phong, hiện nay xem xét điểm khí vận của hắn, có xu thế tăng trưởng.
"Xem ra là đạt được bảo vật gì rồi."
Trong lòng Cố Trường ca nổi lên rất nhiều ý niệm, nhưng trên mặt lại bất động thanh sắc.
Nhưng mà hắn cũng không nói gì nữa, rất nhanh đi lướt qua hai người.
Ánh mắt của Thanh Tiểu Y mang theo sự ngưỡng mộ, rất là kích động, hưng phấn nói, "Ca ca, ngươi nhìn kìa, ta đã nói là Trường Ca thiếu chủ nhớ rõ tên của ta mà...”
"Ai, biết biết, nói nhỏ chút, hiện tại ngươi chính là đệ tử tâm đắc của các trưởng lão, chú ý hình tượng đi."
Thanh Phong bất đắc dĩ nói.
Khoảng thời gian này, Thanh Tiểu Y kiểu gì cũng sẽ nhắc đến Cố Trường Ca ở trước mặt hắn, liên quan đến bất kỳ tin đồn hoặc tin tức nào đều rõ như ban ngày.
Lỗ tai hắn đều sắp mọc ra kén rồi.
Trước kia ở trước mặt Cố Trường Ca, có lẽ hắn còn thấy tự ti, ngay cả nói chuyện cũng không dám, nhưng gần đây loại tâm tính này của hắn đang chuyển biến, dần dần có sự tự tin.
Mà hết thảy việc này, Thanh Phong biết đều do chiếc bình thần bí kia mang tới.
"Không thể như thế này, Tiểu Y đối với Cố Trường Ca rất cảm kích và ngưỡng mộ, nhưng ở trong mắt Cố Trường Ca, nàng chỉ là một nhân vật không có gì quan trọng cả.”
Trong lòng Thanh Phong thở dài, cảm thấy mình không thể để cho Thanh Tiểu Y tiếp tục như vậy nữa.
Bằng không một ngày nào đó nàng sẽ thống khổ, lưu lại tiếc nuối và khổ sở.
Trên quảng trường, rất nhanh tất cả tuổi trẻ thiên kiêu đều hội tụ đến, cho dù là thần sắc của Tử Dương thiên quân rất âm trầm, cũng đều hiện thân.
Ở hướng khác thì Lục Quan Vương vô cùng thần bí, lần đầu tiên xuất hiện trước mặt mọi người.
Khuôn mặt của hắn mơ hồ, vóc người tầm trung, đứng ở một chỗ trên núi cao, thân mang áo xám, tựa như tách biệt với tất cả mọi người bởi một thế giới, thực lực sâu không lường được.
Kim Thiền phật tử, Thần Hoàng Tử, Thiên Hoàng Nữ, truyền nhân Vương Tử Câm của Nhân Tổ điện, Giang Sở Sở, Cố Tiên Nhi, trữ đế Nguyệt Minh Không của Vô Song tiên triều, và các cổ đại quái thai khác như Doanh Sương, các Vương giả trẻ tuổi tự phong, hay truyền nhân đi ra từ cấm khu...
Cơ hồ là những thiên kiêu chói mắt nhất của đời này đều hiện thân vào thời khắc này, muốn tham gia lần khảo hạch nhập môn này.
"Nghe nói lần khảo hạch này, muốn tiến hành phương thức rút thăm chia đội, cũng không biết ai có vận khí tốt như vậy, có thể cùng một đội với Trường Ca thiếu chủ."
"Ta thấy có lẽ là vị hôn thê của hắn, Minh Không công chúa của Vô Song tiên triều…"
"Việc này cũng chưa chắc, rút thăm lần này, hoàn toàn dựa vào vận khí, mặc dù Minh Không công chúa là vị hôn thê của Trường Ca thiếu chủ, nhưng ở thời điểm này, có thể không có thêm bất kì vận khí khác."
Rất nhiều tuổi trẻ thiên kiêu đang nghị luận ầm ĩ, rất để ý đến lần rút thăm này.
Dù sao lần nhập môn thí luyện này, liên quan đến tài nguyên phân phối sau này và chỉ bảo của các trưởng lão.
Đương nhiên, đối với Cố Trường Ca mà nói, lần luyện tập này chỉ là một bước nhỏ trong kế hoạch sau này của hắn, không quan trọng gì.
Hắn ngược lại hi vọng ở cùng một chỗ với Nguyệt Minh Không, dù sao hai người cũng coi như là vợ chồng, cùng nhau hợp tác cũng rất thuận tiện, hắn không cần cố kỵ quá nhiều.
"Hiện tại các vị đệ tử đứng đầu bắt đầu rút thăm, rút thăm hoàn tất, chúng ta nói lại tìm hiểu nội dung của lần thí luyện này.”
Rất nhanh, một vị trưởng lão xuất hiện ở trên đài cao, ánh mắt đảo qua đông đảo thiên kiêu phía dưới, sau đó nói.
Ông! !
Một hộp đá hình vuông, xuất hiện ở trong hư không, chất liệu rất đặc thù.
Cho dù là thần thức cũng không thăm dò được, thế nên cũng không tồn tại thủ đoạn gian lận gì cả.
Rất nhanh, một đám đệ tử đứng đầu, bắt đầu tiến lên theo thứ tự, tiến hành rút thăm.
"Danh sách một."
Cố Trường Ca nhíu mày, nhìn xuống dãy số danh sách trên ngọc kí mà hắn rút được, không khỏi nhẹ giọng lẩm bẩm.
Mà ngay lúc hắn đang đảo qua các đệ tử khác thì Giang Sở Sở ở cách đó không xa, thần sắc bình tĩnh sinh ra gợn sóng.
Mà ngọc trong tay nàng bất ngờ cũng nắm được ngọc ký đánh dấu số một.
Ánh mắt của hai người chạm nhau trong không trung, nàng nhanh chóng cúi đầu, thần sắc khó nén giật mình.
"Sao lại là ngươi."
Thần sắc Cố Trường Ca cũng không có gì biến hóa, chỉ là ở trong lòng cảm thấy vận khí này đúng là đáng sợ mà.
Hết chương 706.