Chương 717. Nội tâm của Giang Sở Sở
"Chu Tước quốc chủ không cần khẩn trương, đám người Cố mỗ cũng không phải là người đáng sợ gì cả.”
"Lần này đến Chu Tước cổ quốc, do Cố mỗ và truyền nhân của Nhân Tổ điện dẫn đầu, cho nên các ngươi không cần lo lắng, phẩm hạnh của truyền nhân Nhân Tổ điện, các ngươi còn lo lắng sao?”
Theo tiếng cười khẽ.
Ông! !
Bên trên cỗ chiến thuyền, bỗng nhiên có kim quang bành trướng, sáng đến chói mắt, phù văn xen lẫn.
Sau đó một đại đạo kim quang từ dưới chân Cố Trường Ca trải dài ra, hắn trực tiếp dẫm xuống.
Sau lưng hắn, một đám tuổi trẻ thiên kiêu đi sát đằng sau, cho dù là Giang Sở Sở, cũng đi sau mấy bước, không ai dám bước ngang với hắn.
Uy thế như thế, khiến trong lòng mọi người Chu Tước cổ quốc đến đây nghênh đón nhấc lên sóng gió to lớn, khó có thể tin được.
Thiên kiêu trong Chân Tiên thư viện.
Ai không phải là hạng người kiêu ngạo tự tin, tin tưởng bản thân vô địch, có thể hoành ép mộ đời, sẽ không thừa nhận bản thân không bằng người khác.
Nhưng bây giờ lại cam tâm tình nguyện đi ở phía sau?
Nam tử trước mặt rốt cuộc là loại thân phận nào?
“Tự xưng họ Cố?”
"Với truyền nhân của Nhân Tổ điện?”
Nhất thời trong đầu Chu Tước cổ quốc oanh một phát, giống như bị cái chuông lớn gõ một cái, trong nháy mắt nghĩ tới điều gì.
Ánh mắt của hắn không khỏi trừng lớn.
"Chẳng lẽ sẽ là... là vị đó!”
"Gặp qua Trường Ca thiếu chủ!"
Phản ứng của hắn rất nhanh, vội vàng cung kính hô, cơ hồ là xuất phát từ nội tâm, không dám có cảm xúc dư thừa.
Ngoại trừ một vị họ Cố này, trên thế gian này còn có thiên kiêu nào khác, có thể đạt tới trình độ của người này, vạn người theo sau cơ chứ?
"Gặp qua Trường Ca thiếu chủ!"
Đại thần và tướng quân khác lúc này cũng kịp phản ứng lại, nhao nhao mở miệng cung kính chào hỏi.
Đồng thời ở trong lòng thở phào một cái.
Dù sao liên quan đến vị này, có rất nhiều tin đồn cho dù là ở Chu Tước cổ quốc, bọn hắn cũng thường xuyên nghe được.
Bất kể là đệ nhất nhân của thế hệ trẻ tuổi, tư chất Chân Tiên hay là cái gì khác, cũng khó che đậy sự mạnh mẽ và thần bí của hắn.
"Chư vị không cần phải khách khí, lần thí luyện này, ngược lại là có gì không ổn thì mong rằng Chu Tước quốc chủ bỏ qua cho."
Cố Trường Ca khoát tay áo, thần sắc hoàn toàn dịu dàng và nho nhã như trước đây.
"Trường Ca thiếu chủ ngài khách khí quá, sao lại nói như vậy, thật sự là làm khó ta."
Bộ dạng của Chu Tước cổ quốc như được ân sủng mà kinh sợ, trước khi tới đây căn bản không ngờ vậy mà do Cố Trường Ca dẫn đầu.
Điều này khiến trong lòng của hắn sinh ra một loại cảm khái và may mắn.
Trong lời đồn nói tính tình của Trường Ca thiếu chủ ôn nhu, quân tử như ngọc, siêu phàm thoát tục.
Hôm nay gặp mặt quả là thế, ngay cả đối đãi với một quốc chủ của một tiểu quốc như hắn cũng khách khí lễ phép như thế.
Cho nên khẳng định không cần lo lắng sẽ xuất hiện sự cố khác, chỉ cần bọn hắn không làm ra chuyện đắc tội để cho đám thiên kiêu này tức giận, hẳn là sẽ không gây ra tai họa cho Chu Tước cổ quốc.
Thấy vậy, mấy vị công chúa mỹ mạo của Chu Tước cổ quốc đều lấy hết dũng khí, len lén ngẩng đầu, đánh giá đến vị Trường Ca thiếu chủ trong lời đồn, trong lòng miên man bất định.
Có người thậm chí vừa nhìn thấy Cố Trường Ca, đã nghĩ xong tên cho đứa con sau này.
Giờ phút này, ý nghĩ trong lòng của mọi người, không hẹn mà nhao nhao mở miệng lòng, biểu thị tôn kính.
Cố Trường Ca có vẻ ăn nói ôn hòa lễ phép, nói rõ truyền nhân của Trường Sinh Cố gia phải có lễ nghi phong phạm, khiến cho rất nhiều công chúa quyến luyến, trong mắt lóe lên dị sắc.
Đương nhiên, cũng chỉ có Giang Sở Sở biết rõ, bộ dáng mà Cố Trường Ca phơi bày ra cho mọi người thấy đều là giả bộ mà thôi.
Hắn đến cùng lạnh lùng và tuyệt tình đến mức nào, phải tận mắt nhìn thấy mới rõ ràng.
Có đôi khi nàng cũng không biết, dáng vẻ của Cố Trường Ca ở trước mặt nàng, có phải cũng là cố ý giả vờ hay không, sau đó làm tan nát trái tim của nàng.
Nếu quả thật là như vậy, vậy thì Cố Trường Ca rốt cuộc có bao nhiêu đáng sợ?
"Nếu như hắn cố ý giả vờ, thái độ đối với ta cũng sẽ không ác liệt như vậy...”
Sau đó nàng nhẹ nhàng lắc đầu, dập tắt suy đoán này.
Giang Sở Sở vẫn cảm thấy trong lòng Cố Trường Ca kỳ thật vẫn còn có chút lương thiện, bằng không thì hắn cũng không để nàng đi tìm vị trí mà Tuyệt Âm Thiên bộc phát.
Hơn không sẽ ra tay cứu nàng.
Chỉ là có đôi khi sự lạnh lùng và tuyệt tình của hắn che giấu phần lương thiện này.
Sau đó, Chu Tước cổ quốc nhanh chóng phân phó, sắp xếp cung điện và phủ đệ tốt nhất của Chu Tước cổ quốc để cho Cố Trường Ca và một đám thiên kiêu của Chân Tiên thư viện nghỉ ngơi.
Rất nhanh, tin tức Cố Trường Ca dẫn đầu thiên kiêu Chân Tiên thư viện giáng lâm Chu Tước cổ quốc truyền khắp toàn bộ Chu Tước cổ quốc, dẫn đến oanh động to lớn.
Nếu như thế gian này có thiên kiêu nào được tất cả mọi người nhớ kỹ nhất thì đó nhất định là Cố Trường Ca!
Cho dù là hài đồng vừa mới tu hành đều nghe qua cái tên này.
Ở trong thế hệ trẻ tuổi, ba chữ Cố Trường Ca tựa như thần thoại, có ý nghĩa khác nhau.
Cho nên sau khi nghe thấy Cố Trường Ca đến Chu Tước cổ quốc, sự hỗn loạn và khủng hoảng ban đầu, tựa như được uống thuốc an thần.
Tình huống như thế khiến cho toàn bộ Chu Tước cổ quốc đều vui vẻ, hưng phấn, kích động, đúng là giống như đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi!
Hết chương 717.