Chương 48: Cái nhịp điệu này không ổn lắm
*Oanh!*
Kaido bị một quyền đánh bay, đập xuống đất. Hơn nửa ngày sau mới bò dậy được, nhìn chòng chọc vào Mộc Nhân Thung, rồi trầm giọng hỏi: "Chỉ có thể dùng sức mạnh thân thể thôi sao?"
"Đúng vậy."
"Không thể dùng những thứ khác?"
"Không thể."
"Được."
Kaido hít sâu một hơi, nhếch mép, lộ ra vẻ mặt dữ tợn. "Lão tử còn không tin, lại cả một cái đầu gỗ cũng không giải quyết được."
"Lại đây."
Nói rồi, Kaido lao tới, một quyền oanh kích ra, toàn bộ sức mạnh bạo phát. Mộc Nhân Thung cũng mãnh liệt đáp trả bằng một quyền, hai đòn va chạm vào nhau.
Sau một khắc.
*Răng rắc!*
"Ngọa tào!!"
Kaido hét lên đau đớn, khỏi cần hỏi, xương bàn tay đã nát vụn.
Chết tiệt! Đau quá! Cmn, không phải một miếng gỗ sao? Sao lại cứng như vậy?
Mộc Nhân Thung thu quyền, rồi lại tung ra một nắm đấm, tiếng gió rít vang lên không dứt. Kaido tái mặt.
Không được, không được, không thể lại bị đánh trúng nữa. Cái này cmn nhìn thì như một khúc gỗ, nhưng uy lực quả đấm kinh người, mạnh hơn cả lão tử. Lại ăn thêm một quyền nữa là ta tmd nằm bẹp xuống đất mất.
Đối mặt với quyền đánh tới, Kaido vội vàng né tránh. Sau đó, tìm được cơ hội, lại ra quyền hướng về đầu Mộc Nhân Thung.
"Cho lão tử đi chết!!"
Một đòn này, Kaido cười dữ tợn. Hắn cho rằng mình đã nắm bắt được thời cơ hoàn hảo, chỉ cần quyền này trúng đích, cái khúc gỗ này chắc chắn phải gãy. Hơn nữa, hắn đã nắm bắt cơ hội rất tốt, Mộc Nhân Thung gần như quay lưng về phía mình, căn bản không có khả năng phản công.
Nhưng...
"Mẹ kiếp cmn, còn có thể thế này nữa sao?!"
Tiếng gào thảm của Kaido vang lên. Rõ ràng là một đòn hoàn hảo trong mắt hắn, nhưng Mộc Nhân Thung lại xoay đầu và hai tay 360 độ, mặt sau trong nháy mắt trở thành mặt trước.
Rồi sau đó, Mộc Nhân Thung ra quyền.
*Phanh!*
Kaido lại bay ra ngoài. Máu tươi từ lỗ mũi chảy xuống, khuôn mặt cũng bị đánh sưng lên.
Nằm trên mặt đất, Kaido lặng lẽ mở ứng dụng trò chuyện. Chính mình thảm thế này, chắc những người khác cũng vậy nhỉ?
Orochimaru: "Ôi ôi ôi, cái phó bản này, hóa ra lại dễ dàng thế, không hề khó khăn."
Uchiha Itachi: "Đúng vậy, rất dễ dàng vượt qua."
Vương Tiễn: "Lão phu ban đầu còn tưởng rằng sẽ rất khó khăn, không ngờ lại vượt qua dễ dàng như vậy."
Diễm Linh Cơ: "Đúng vậy, tiếc là chỉ có công pháp cơ bản làm phần thưởng, không có kim tệ gì cả."
Maito Gai: "Ha ha ha, ta đã mãn nguyện rồi, đạt được một môn công pháp tu luyện cơ bản rất lợi hại, a, quá kích động, đây chính là sự khởi đầu của Thần Linh a, Kakashi, chúng ta cùng nhau bắt đầu tu luyện đi, cùng nhau nỗ lực nào! !"
Kakashi: "Nói thật, ta không hiểu hắn, thực sự!!"
???
Nhìn nội dung trong kênh trò chuyện, Kaido vẻ mặt khó hiểu, đầy đầu dấu chấm hỏi.
Kaido: "Các ngươi đều vượt qua rồi sao?"
Doflamingo: "Ừm, đơn giản thôi."
Đơn giản sao?
Kaido sững sờ, ngẩng đầu nhìn về phía Mộc Nhân Thung, vẫn đứng đó, nguyên vẹn không hề hấn gì. Nhìn lại chính mình, mặt mũi bầm dập, xương nắm đấm gãy nát, giờ vẫn còn đau nhức.
Cái này mà đơn giản sao?
Các ngươi không lẽ đang lừa lão tử sao?
Kaido: "Các ngươi không thấy Mộc Nhân Thung này hơi khó đối phó sao?"
Jack: "Mộc Nhân Thung? Cũng được thôi lão đại, ta một quyền là cho nó nát bấy rồi, hắc hắc, lão đại, ta được một bản công pháp tu luyện lợi hại đấy, lão đại, ngài đâu rồi? Sao ta không thấy ngài?"
???
Ngươi tmd cũng vượt qua rồi sao?
Cái này không ổn rồi.
Chẳng lẽ chúng ta lại vào nhầm phó bản rồi sao?
Kaido có chút hoài nghi nhân sinh.
"Không ổn, tuyệt đối không ổn."
Kaido hít sâu một hơi, bò dậy từ dưới đất, dụi dụi mắt, lại nhìn về phía Mộc Nhân Thung, trầm giọng nói: "Nhất định là ảo giác của ta, phó bản này chắc chắn là loại ảo thuật nào đó, ta cứ tưởng là thật nên mới chưa qua được."
"Đúng vậy, nhất định là như thế, nếu là ảo thuật thì làm sao qua được?"
"Nói như vậy, những kẻ trúng ảo thuật đều tự đánh mình. Cho nên, ta thấy Mộc Nhân Thung muốn đánh ta, nhưng thực ra là ảo giác, người thực sự đánh ta, có lẽ chính là ta, bởi vì ta đã trúng ảo thuật rồi."
"Đúng vậy, nhất định là như thế." Kaido tự nhủ.
Hắn quyết định thử một lần.
Thử thế nào? Bị đánh một chút là biết.
Nếu là ảo thuật, ta không làm gì cả, để Mộc Nhân Thung đánh lên người, chắc chắn sẽ không đau chút nào.
Nghĩ vậy, Kaido phấn khởi.
Đúng rồi. Chắc chắn là như vậy.
Jack thằng kia còn qua được, ta là đại ca chắc chắn cũng qua được.
Kaido lấy lại tinh thần, bò dậy từ dưới đất, từng bước đi tới trước mặt Mộc Nhân Thung, cười nhếch mép nói: "Lại đây, cho ta ăn một quyền!"
Mộc Nhân Thung: ???
Chuyện gì? Muốn bị đánh?
*Ba*
Mộc Nhân Thung không nói hai lời, giơ tay tát một cái.
Trong nháy mắt, Kaido bị quất bay ra, trên mặt nổi lên một dấu bàn tay đỏ chót.
Kaido lại nằm vật xuống đất. Trước là bên trái mặt sưng lên, giờ thì bên phải cũng sưng.
Bịt mặt, Kaido ngơ ngác.
"Ngọa tào, sao lại đau thế này?"
"Ta rõ ràng chẳng làm gì cả? Sao lại bị đánh?"
"Không ổn a, đây không phải là ảo giác sao? Ta đã trúng ảo thuật rồi, sao lại đau thế này?"
"Chẳng lẽ ta yếu hơn cả ảo thuật?"
Không phải. Điều đó không thể nào.
Yếu hơn ảo thuật, vậy sao Jack thằng ngốc kia lại qua được? Ta là đại ca của Jack, vậy mà ngay cả cửa ải đầu tiên cũng không qua nổi, cứ bị đánh như điên?
Cái này… nhịp điệu không đúng.
Không ổn. Có gì đó không đúng.
Kaido lắc đầu, mở điện thoại lên xem.
Jack: "Đại ca? Đại ca đâu rồi?"
Jack: "Đại ca đâu rồi?"
Kaido: "Ta đây, gọi hồn à?"
Jack: "Hắc hắc, đại ca, anh làm gì vậy? Em tìm anh mãi, xem anh tu luyện pháp môn gì, đây là của em (kèm ảnh)."
« Cuồng Tượng Luyện Thể Thuật: Dùng máu Cự Tượng, khổ luyện thân thể, có thể dùng sức mạnh to lớn, có sức mạnh của Long Tượng, nhất lực phá vạn pháp!! »
Đây là pháp môn tu luyện cơ bản của Jack.
Xem xong, Kaido thấy chua chát.
Jack: "Đại ca anh ở đâu vậy? Em tìm cả buổi không thấy, anh đừng bảo là chưa qua được đấy nhé?"
Kaido: "..."
Kaido: "Có thể sao? Ta đã ra ngoài rồi, sao lại chưa qua được? Chỉ là lười đợi cậu thôi, không nói nữa, đi tu luyện đây."
Gửi tin xong.
Kaido vội vàng tắt điện thoại, mặt đỏ bừng.
Mẹ kiếp. Thật mất mặt.
"Không được, ta không tin, chỉ là một khúc gỗ mà thôi, ta sao lại không phải đối thủ? Lại tới!" Kaido thầm nghĩ.
Nếu không qua được, Jack thằng kia không chừng sẽ tìm khắp nơi.
Nếu một khi phát hiện ta chưa qua phó bản, còn đâu uy nghiêm của đại ca?
Nếu để Râu Trắng biết…
Nghĩ đến cảnh tượng đó, Kaido không tự chủ được mà run lên.
Hắn thậm chí không dám tưởng tượng lúc đó Râu Trắng sẽ cười nhạo đến mức nào…
…