Chương 162: Tử Thành
- Phát hiện được cái gì không?
Vương Lộc cũng nhảy đi lên, đánh giá dưới chân kiến trúc hỏi.
- Kiến trúc này có điểm cổ quái, bốn phía đều không có cửa sổ và cửa ra vào, hơn nữa bên ngoài không sử dụng gạch xanh bình thường, tựa hồ là một loại Thanh Đồng đúc đặc thù.
Chu Văn nói.
- Xác thật có chút kỳ quái.
Vương Lộc ngồi xổm xuống sờ sờ, gật đầu nói:
- Không sai là kim loại, quả nhiên có chút quái dị.
Hành động của hai người đem đám người Lý Huyền đều hấp dẫn lại đây, Vương Lộc đem tình huống vừa nói, mọi người đều cảm thấy này kiến trúc quả nhiên có điểm kỳ quái.
- Các ngươi đều tránh ra, ta tới thử xem xem có thể hay không khai phá nó.
Một nam sinh Đại Hải Hội, trực tiếp triệu hồi ra thiết chùy thật lớn, đột nhiên oanh kích đi xuống tường kim loại.
Nam sinh kia là Truyền kỳ, lại là người thiên về lực lượng, kết hợp với Phối sủng biến thành Thiết chùy, sử dụng Nguyên Khí kỹ trực tiếp oanh kích mặt tường, coi như mặt tường đúc bởi kim loại nguyên khối, cũng phải hắn đánh thủng một lỗ.
Nhưng một chùy này của hắn đánh xuống, không những không khai thông bờ tường, ngược lại bị phản chấn ngược lại, thiết chùy trong tay bay ra ngoài, tay đầm đìa máu tươi.
- Cứng quá.
Mọi người đều cả kinh, xét về mặt lực lượng trong Tịch Dương học viện, nam sinh kia phải xếp hạng đầu, chỉ tiếc phương diện lực lượng không được, cho nên không lọt vào top 10.
Nếu chỉ đơn thuần xếp hạng lực lượng, thì nam sinh kia có thể bài danh trước ba người, người như vậy dùng một kích toàn lực, không thể làm xây xát tường kim loại chút nào, độ cứng của bức tường kim loại này không được bình thường.
Càng như vậy, mọi người càng có hứng thú, mọi người đều sử dụng các loại phương pháp, đáng tiếc không có khả năng phát hiện bên trong tòa kiến trúc kia rốt cuộc có cái gì.
- Đó là Tử Thành.
Một thanh âm đột nhiên truyền đến.
Chu Văn theo hướng âm thanh nhìn qua, phát hiện người nói là một nam sinh tóc dài, ấn tượng ban đầu là một người lịch sự, nhã nhặn, trên người có chút khí chất thư sinh.
Có lẽ khí chất nam sinh này quá mức nội liễm, ở giữa nhiều học viên như vậy không có chút nổi bật nào, ngay từ đầu Chu Văn cũng không chú ý đến hắn.
- Khương Nghiên, ngươi nói là kiến trúc cổ quái này có tên Tử Thành? Ngươi biết lai lịch của nó?
Vi Qua nhìn về phía Khương Nghiên hỏi.
Khương Nghien là thành viên Hội học viên, có điều hắn không phải là thành viên nòng cốt, chỉ là thành viên bình thường, cho nên không có ai chú ý đến hắn.
- Vào thời đại Lưỡng Chu, nhân loại còn chưa khai hóa không gian hoang dã, có rất nhiều người thờ phụng quỷ thần, hoạt động tế thiên diễn ra thường xuyên. Hình thức mai táng cũng đặc biệt được chú ý, nhất là thành viên của Vương tộc, càng quan tâm nhiều hơn. Thời hậu kỳ Đông Chu, Chu Vương sợ hãi tử vong, bèn thuê người xây dựng kiến trúc Tử Thành, đem cốt nhục chính mình đặt vào trong đó, tỏ vẻ chính mình đã chết đi. Ý đồ lần này, che dấu Thiên cơ, hy vọng tránh Tử kiếp. Đáng tiếc thiên mệnh khó trái, Đông Chu Vương vẫn không thoát được cái chết.
Trong mắt Khương Nghiên hiện lên một tia trào phúng.
Dừng một chút, Khương Nghiên lại nói:
- Căn cứ vào tư liệu lịch sử Trung Quốc ghi lại, Tử Thành lấy Thanh Đồng đúc mà thành, không có cửa ra vào…
Mọi người nghe Khương Nghiên giải thích như vậy, càng nghe càng cảm thấy có lý, kiến trúc Thanh Đồng cổ quái này là Tử Thành trong truyền thuyết.
- Còn tưởng cái gì tốt, hóa ra chỉ là một cái mộ giả người chết.
Một nam sinh nói.
- Cái này cũng chưa chắc.
Khương Nghiên nhàn nhạt nói:
- Chu Vương vì muốn lừa gạt thiên địa quỷ thần, không những bỏ cốt nhục mình vào, còn lấy nhiều bảo vật bên người khác chôn cùng, thậm chí còn có thể, đem sủng phi đang còn sống sờ sờ của mình vào chôn cùng.
- Nói như vậy, trong đây khả năng sẽ có bảo tàng?
Ánh mắt không ít học viên có chút sáng lên.
- Nếu tư liệu lịch sử ghi lại không sai, bên trong nhất định sẽ có vật bồi táng, có điều hiện tại nơi đây đã biến thành Dị thứ nguyên lĩnh vực, không biết chừng bên trong đã biến hóa, xuất hiện Dị thứ nguyên sinh vật không chừng.
Khương Nghiên nói.
- Khương Nghiên, ngươi biết có phương pháp nào mở Tử Thành không?
Vi Qua nhìn Khương Nghiên hỏi.
Đây là lần đầu tiên Vi Qua thấy mặt kiến thức này của Khương Nghiên, dường như không giống Khương Nghiên mà trước đây hắn từng quen biết.
- Các ngươi đi về hướng nam Tử Thành, theo tường đi dò xuống, nếu đây thật sự Đông Chu Tử Thành, như vậy nơi đó sẽ có cửa vào.
Khương Nghiên nói.
Vi Qua an bài nhân thủ dựa theo như lời Khương Nghiên đi đào, đào sâu có bảy tám thước, quả nhiên nhìn trên tường kim loại xuất hiện lỗ trống.
Lại đào xuống một khoảng, lộ ra một cái cửa động hình tròn, vẫn luôn thông mặt trong thành, chỉ có điều thông đạo uốn lượn, đứng ở bên ngoài không nhìn được bên trong như thế nào.
- Chúng ta bên trong có ai tự nguyện đi vào trước nhìn xem?
Vi Qua nói.
- Người khác có vào hay không ta không biết, dù sao ta muốn vào xem một chút, có điều ta không muốn là người thứ nhất đi vào.
Lý Huyền nói.
Cuối cùng thương nghị trong chốc lát, Huệ Hải Phong là người thứ nhất đi vào, bốn clb đều phái vài người đi vào.
Chu Văn ban đầu không nghĩ đi vào, lại Lý Huyền kéo vào bên trong, lúc sau nghe được tiếng Huệ Hải Phong đằng trước truyền đến:
- Tất cả đi vào đi, trong đây không có nguy hiểm gì cả.
Thời điểm Chu Văn và Lý Huyền bò vào, Vi Qua, Phong Thu Nhạn, Lý Vị Ương đã sớm đi vào nội Tử Thành.
Nguyên bản Chu Văn cho rằng sẽ nhìn thấy bộ xương khô cùng quan tài và một số đồ vật linh tinh, khi tiến vào lúc sau mới phát hiện, căn bản không có vài thứ kia, bên trong Tử Thành chỉ có một thân cây.
Viên thụ kia chỉ cao khoảng hai mét, cành lá thân cây tất cả đều là màu đen, còn lại toàn là những tế văn màu trắng, thoạt nhìn như dùng giấy trắng mực đen vẽ lên một bức tranh thủy mặc.
- Khương Nghiên, có chuyện gì? Ngươi không phải nói đây là Tử Thành, bên trong mai táng cốt nhục cùng vật bồi táng Chu Vương sao? Như thế nào chỉ có một thân cây như vậy?
Vi Qua chất vấn Khương Nghiên.
Khương Nghiên nhàn nhạt nói:
- Ta vừa rồi đã nói qua, những cái đó đều là tư liệu lịch sử ghi lại, trải qua Dị Thứ Nguyên Phong Bạo, bên trong phát sinh dị biến cũng là việc bình thường.
- Vậy ngươi có biết đây là loại cây gì không?
Có người lại hỏi.
- Không biết.
Khương Nghiên trả lời dứt khoát.
Mọi người đều có chút thất vọng, dù cho bọn họ không có thật sự trông cậy vào đào ra cái gì bảo bối, hiện giờ bên trong lại chỉ có như vậy một thân cây, làm cho lòng hiếu kỳ bọn họ lập tức biến mất, nhiều ít có chút thất vọng.
- Chỉ có một thân cây thôi sao, hại chúng ta chậm trễ nhiều thời giờ như vậy.
Một thành viên Đại Hải Hội, rất khó chịu, đá một phát ở trên thân cây.
Dưới một cước này, thân hắc thụ kia lay động, nổi lên màu sí bạch, trong nháy mắt kia thân cây hắc thụ kia hoàn toàn biến thành màu trắng.
……………….
Phóng tác: Hắc ám chi long
------------
Phóng Tác: Hắc Ám Chi Long