Chương 227: Quỷ Triều
Vẻ mặt mấy người Chu Văn đều tái, đường núi phía trước không có biết bao nhiêu quỷ hồn, giơ quan tài như giống như đội ngũ đưa tang.
Thời điểm bọn Chu Văn cách quỷ hồn còn chừng một trăm mét, quỷ hồn nhắc quan tài ngừng lại, vẻn vẹn vài phút sau, các quỷ hồn gầm thét như thủy triều vọt lên.
- Không có biện pháp khác, chỉ có thể giết quỷ hồn, mở đường máu.
A Sinh trực tiếp triệu hoán một cây chủy thủ, mở cửa xe đi xuống.
Chu Văn, Lý Huyền, A Lai cùng Trương Ngọc Trí đều từ trên xe bước xuống, sắc mặt Trương Ngọc Trí tái nhợt, có điều cũng đã chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu, rõ ràng nàng biết, hiện tại sợ hãi cũng vô dụng, nhất định phải lao ra.
- Các ngươi theo sau lưng ta.
A Sinh đi phía trước, tầm mắt chăm chú vọt tới quỷ hồn, thời điểm quỷ hồn cách hắn còn hơn trăm mét, dao găm trong tay hắn cuối cùng động.
Chủy thủ như một trường hồng nhận quang, trảm trên thân của quỷ hồn, lập tức trực tiếp xông lên phía trước chặt đứt ngang một hàng quỷ hồn, mấy còn quỷ hồn phía sau nhận trùng kích, thân thể cũng bị chấn ngược về sau.
Nhất kích ra oai nhìn trong có vẻ mạnh mẽ, nhưng Chu Văn vẫn không khỏi nhíu mày, đạo nhận quang của A Sinh, nếu đồi thành Truyền kỳ Dị thứ nguyên sinh vật bình thường, sợ chém chết hàng tá con.
Nhưng hiện tại một kích này, chỉ chém được ba, bốn con quỷ hồn đằng trước, mà mấy con quỷ hồn này cũng chỉ tính là Truyền kỳ quỷ hồn, rõ ràng lực lượng của A Sinh không có hiệu quả gây tổn thương quỷ hồn nhiều lắm.
Vẻn vẹn trong tích tắc, đại quân quỷ hồn bao vây bọn Chu Văn, bốn bề quỷ hồn xông tới, Chu Văn đánh một chưởng tới, Chu Văn phát hiện có Tiểu Bàn Nhược Kinh gia trì Nguyên khí, đánh trên thân của quỷ hồn, với lực lượng không khác khi đánh vào vật sống bình thường, một chưởng của Chu Văn đập nát đầu của quỷ hồn kia.
- Tiểu Bàn Nhược Kinh quả nhiên có công hiệu khắc chế quỷ hồn.
Chu Văn thầm an định không ít, dựa theo tình huống hiện tại của bọn hắn, nếu những chỉ có những đại quân quỷ hồn này cản đường, bọn hắn vẫn có thể lao ra được.
Nhưng tầm mắt Chu Văn rơi vào quan tài sơn hồng tản hắc khí, trong lòng Chu Văn dự cảm bất thường.
An Sinh dẫn theo mọi người một đường xông về phía trước, trên đường đi không biết chém giết nhiều ít quỷ hồn, trên mặt đất đều có nhiều quỷ hồn kết tinh, nhưng không ai rảnh rỗi đi nhặt.
Đế Thính tựa hồ rất thích những quỷ hồn kết tinh này, thân hình dường như chớp giật xông qua, đem những viên quỷ hồn kết tinh nuốt xuống bụng, càng giết càng hứng khởi, không đợi Chu Văn phân phó, Đế Thính chủ động đi giết những con quỷ hồn ở phụ cận.
Đế Thính có năng lực khắc chế quỷ hồn hiệu quả, Truyền kỳ quỷ hồn không đỡ được một trảo, nói chung những quỷ hồn không có năng lực phản kháng trước nó.
Năm người bên trong thủy triều quỷ hồn không ngừng xung phong, nhanh chóng tiếp cận vị trí quan tài.
Khi nhận thấy đám người Chu Văn chém giết quỷ hồn kích thích, sơn hồng quan tài tản ra hắc khí bắt đầu run rẩy kịch liệt, thời điểm khoảng cách của bọn Chu Văn đến quan tài không đến mười mét, nắp quan tài đột nhiên lật ra, một cánh tay trong quan tài thò ra ngoài, đẩy rìa quan tài.
Bàn tay tái nhợt như tuyết, ngón tay thon dài tinh tế, giống như bao da bọc xương cốt, móng tay màu bạc, vừa dài vừa nhọn, tựa như lưỡi dao.
Trên cái tay kia, tựa hồ có khói đen như có như không tỏa ra.
Chu Văn thầm run, vẻ mặt A Sinh hết sức ngưng trọng, vài người không nói một lời xông về phía trước.
Cái quỷ thủ trên quan tài dùng sức nhấn một cái, thấy một thân ảnh chậm rãi đứng lên, đố là một người mặt áo giáp đen tóc trắng, toàn thân đều bao phủ bởi áo giáp đen, trên mặt có mặt nạ lệ quỷ, toàn thân tản ra như có như không khói đen, thoạt nhìn quỷ dị bên trong lại lộ ra một loại mị lực tà dị.
Thân thể áo giáp đen tóc trắng chậm rãi lơ lửng, tầm mặt khóa chặt Đế Thính và A Sinh, trong nháy mắt, như thuấn di, xuất hiện trước mặt A Sinh, móng tay màu bạc trên quỷ thủ như năm thanh dao găm sắc bén, trực tiếp đâm về phía đầu A Sinh.
A Sinh phản ứng cực nhanh, dao găm đột nhiên vẩy lên, như hồng nhận quang trảm phía trên quỷ thủ, mạnh mẽ đem quỷ trảo đánh văng ra.
- Lùi về.
Vẻ mặt A Sinh nghiêm nghị, trầm giọng nói một câu.
Chu Văn cùng Lý Huyền biết sự tình có chút không ổn, phía sau của bọn hắn là Âm Dương giới bia, bọn hắn lui về sau, sẽ tiến vào bên trong Âm Dương giới.
A Sinh biết rõ điểm này còn để bọn hắn lui, hiển nhiên là gặp vấn đề vô cùng nghiêm trọng, hắn không nắm chắc có thể chiến thắng Hắc giáp dạ xoa quỷ.
Không nói hai lời, Chu Văn mang Đế Thính xung phong trở về, Lý Huyền, A Lai cùng Trương Ngọc Trí cũng gấp theo sau.
A Sinh không lui, nắm chủy thủ, con mắt nhìn chằm chằm Hắc giáp dạ xoa quỷ.
Hắc giáp dạ xoa quỷ cũng nhìn chằm chằm A Sinh, khói đen trên người càng rõ ràng, khác những quỷ hồn còn lại, tựa hồ không cảm thấy an tâm, không tiếp tục công kích hắn, vọt thẳng hướng bốn người Chu Văn đang chạy trốn.
Khí thế trên người A Sinh càng ngày càng mạnh, một cái bóng mờ quỷ dị trên người hắn bay lên, như một tôn đại yêu buông xuống trên người hắn, ánh sáng màu tím đem thân thể của A Sinh nhuộm thành màu tím.
Bành!
Chu Văn chỉ có thể nghe được tiếng nổ mạnh bên kia truyền đến, chỉ thấy nơi đó có một mạnh quỷ khí bay lên, xen lẫn những ánh sáng yêu dị màu tím, không biết có bao nhiêu quỷ hồn bị đánh tan.
Nhưng số lượng quỷ hồn thực sự quá nhiều, không biết có bao nhiêu quỷ hồn hướng về chỗ bọn hắn, không có A Sinh chịu phần lớn trùng kích của quỷ hồn, tình huống của bọn hắn lập tức hỏng bét.
Mặc dù Đế Thính có thể khắc chế quỷ hồn, nhưng dù sao nó cũng chỉ là một đầu Truyền kỳ Phối sủng, mỗi một lần chỉ có thể giết chết một con quỷ hồn, không có kỹ năng quần thể, hơn nữa thời điểm nó giết chết một đầu quỷ hồn, lại có nhiều quỷ hồn lao tới.
--------
Phóng tác: Hắc Ám Chi Long