Chương 1003: Chiến Vương truyền thừa (2)
Chính là Tông Chủ phu nhân Tư Hồng Khuynh Yến!
Thấy thế, thị nữ dị tộc thay đổi sắc mặt lập tức quỳ xuống, kề trán sát đất run lên nhè nhẹ.
Vẻ mặt Tông Chủ thản nhiên, dừng bước hỏi: "Chuyện gì?"
Tư Hồng Khuynh Yến cầm quạt tròn trong tay, nhìn cũng chưa từng nhìn mấy thị nữ dị tộc kia một cái, chỉ không nhanh không chậm đi đến chỗ cách Tông Chủ không xa, lấy quạt tròn nhẹ nhàng vỗ vai hắn ta, nghiền ngẫm cười một tiếng: "Ngươi ra tay?"
Nói xong, sóng mắt nàng lưu chuyển, thu hồi quạt tròn nhẹ nhàng quạt, đưa mắt nhìn quanh thưởng thức trên bầu trời, mây sương quấn quanh, cốt long bay lượn.
Tông Chủ khẽ gật đầu, bình tĩnh nói: "Tô thị khẩn thiết muốn nhờ liền ra tay giúp một lần."
Tư Hồng Khuynh Yến không hề bất ngờ, mấy việc dính đến lợi ích ba tộc này, Tô Ly Kinh là Tông Chủ, thiên vị bên mình cũng không có gì.
Cũng giống với Chu Diệu Ly, nếu đây là hậu bối dòng chính có huyết mạch thân thiết với nàng, nàng cũng sẽ ra tay giúp đỡ trong tranh đấu Thánh Nữ.
Chỉ tiếc, Chu Diệu Ly không phải...
Suy nghĩ đảo quanh, Tư Hồng Khuynh Yến thu hồi ánh mắt, nhìn sang Tông Chủ, vừa cười vừa nói: "Ta rất tò mò, rốt cuộc nhiệm vụ mà tiểu tử họ Bùi kia nhận lần này có vấn đề gì, vì sao ba nhà đều không phát hiện?"
Tông Chủ không trả lời vấn đề này ngay, mà sau khi im lặng một lúc lâu mới từ tốn nói: "Ta sẽ cho hắn một cơ hội."
Tư Hồng Khuynh Yến dừng động tác nhẹ lay động quạt tròn trong tay, chợt hiểu được, hừ cười nói: "Thì ra là thế! Thế nhưng, nếu việc này bị Cửu A Lệ thị phát hiện..."
Tông Chủ mỉm cười nói: "Thì tính sao?"
Thì tính sao?
Tư Hồng Khuynh Yến cười nhẹ gật đầu, không sai, đến cấp bậc này của bọn họ đã không cần nhìn sắc mặt ba nhà để làm việc.
Đương nhiên, Cửu A Lệ thị còn có trưởng bối ở đây, cũng không phải dễ bắt nạt như vậy.
Nhưng sau đó chắc chắn phải là Tô thị đi ra bồi thường.
Dù Cửu A Lệ thị không phục thế nào, cũng không thể vì một Kết Đan họ khác, khai chiến với Tông Chủ Thánh tông đương nhiệm!
Nhận được tin tức mình muốn biết, Tư Hồng Khuynh Yến không hề có suy nghĩ ở lại nữa, lúc này vung quạt tròn lên, cùng mười mấy tên thị nữ sau lưng hóa thành một đạo trường phong, trong khoảnh khắc đã phá mây mà đi.
...
Đát La Trạch.
Di tích cổ.
Bách Chiến điện đường.
Hỏa diễm rực rỡ như mặt trời gay gắt chầm chậm tản đi, cho dù Kim Ô treo cao giữa không trung để lộ ra nguyên hình, vẫn bị đao khí huyết sắc chém thành hai khúc, lúc này như mặt trời lặn phía tây, ánh sáng vàng biến mất từng chút một theo Kim Ô tiêu tán.
Trên mặt đất, Bùi Lăng hơi thở ra, lấy ra một viên đan dược ăn vào.
Hắn đã liên tục chém giết tám tên dị tộc cấp độ Nguyên Anh, di tích cổ này lại không có chút linh khí nào tồn tại như Đát La Trạch.
Chỉ có thể thông qua sử dụng đan dược để khôi phục pháp lực đã tiêu hao.
Pháp lực trong cơ thể vừa khôi phục một chút, lại có một tên dị tộc da phấn gò má dài nhảy ra từ trong giếng.
Trên khuôn mặt và hai tay trần trụi của dị tộc này mọc đầy lông vũ, khí tức quanh người phun trào cũng là Nguyên Anh kỳ.
Bùi Lăng lập tức ra tay!
【 Vĩnh Chú thần thông 】 !
【 Diễm Cốt La Sát Đồ 】 !
Tên dị tộc này vừa xuất hiện đã lập tức rơi vào suy yếu.
Không đợi nó kịp phản ứng, Bùi Lăng nhanh chóng đánh ra pháp quyết, 【 Đố Nang Tỏa 】 !
Trong mắt hắn bốc lên Nam Kha Mộng Hỏa, vô số phù văn nhỏ bé yếu ớt xuất hiện đan xen thành xiềng xích càng mảnh khảnh hơn sợi tóc.
Những xiềng xích này đột nhiên xông ra đôi mắt, "rầm rầm"... Giữa hư không vang lên tiếng kim thiết va chạm vào nhau như sông ngòi trào lên.
Vô số xiềng xích nhỏ bé màu đen phóng tới dị tộc, trong nháy mắt đã bao bọc hắn ta lại thành một cái kén sâu màu đen to lớn.
Trong chú văn dày đặc lưu động, một thân pháp lực của tên dị tộc này lập tức bị phong ấn hơn phân nửa.
Xoạt xoạt xoạt ...
Ngay sau đó, vô số đao khí chém vào cổ hắn ta.
Cũng không lâu lắm, xiềng xích của 【 Đố Nang Tỏa 】 đã bị thu hồi, dị tộc đã thất bại bỏ mình, chậm rãi tiêu tán.
Bùi Lăng lập tức nuốt vào một viên đan dược khôi phục pháp lực.
Lúc này, trong giếng đen duỗi ra một cái đầu to lớn.
Tên dị tộc Nguyên Anh kỳ thứ mười chỉ nhẹ nhàng một bước đã đi ra.
Tên dị tộc thứ mười này có vẻ ngoài không khác gì Nhân tộc, không có bất kỳ dấu vết kiểu vảy lông của đủ loại dị tộc, lại cực kỳ cao lớn, khi nó đạp vào mặt đất, đưa tay ra đã có thể chạm đến đỉnh điện.
Chính là Cự Nhân tộc thấy khi vừa tiến vào di tích cổ.
Bùi Lăng không hề chậm trễ ra tay, trong mắt lấp lóe ánh sáng, phù văn xen lẫn, 【 Vĩnh Chú thần thông 】 !
Ngay sau đó, pháp lực quán chú đã thôi động 【 Diễm Cốt La Sát Đồ 】 .
Trong điện vốn mờ nhạt lập tức rơi vào một khoảng ma quỷ dày đặc, "Hì hì... Hì hì ha ha... Ha ha..." Tiếng cười mỹ nhân cảnh xuân tươi đẹp liên tiếp vang lên, từng bóng dáng yểu điệu đi xuống từ bình phong lơ lửng giữa không trung, vô cùng quyến rũ, như hoa như ngọc, cười nói tự nhiên xuất hiện toàn bộ trong điện.
Nơi mỗi một bóng người xinh đẹp đến, áo hương tóc mai hình bóng lay động, như mộng như ảo, trong âm thầm lại có cơn gió âm u nổi lên xung quanh rét lạnh tận xương, vô số quỷ quái lặng yên sinh ra.