Chương 521: Không có Lam Kha thành?
Tất nhiên sự sống chết của một phàm nhân không quan trọng với bọn họ.
Nhưng phàm nhân này lại mất tích một cách khó hiểu ngay trước mặt bọn họ, với tu vi và thực lực của hai người, dù lúc ấy không đặt tâm tư lên những phàm nhân này, lại không hề phát hiện chút nào cũng đủ để thấy sự kỳ quặc của việc này!
Nghĩ tới đây, nam tu Kết Đan kia mở miệng nói: “Phàm nhân yếu đuối rất dễ bị mê hoặc tâm chí, hỏi thăm bọn họ cũng chỉ phí công.”
“Đám tiểu bối các ngươi có phát hiện gì không?”
Nghe vậy, ba tên tán tu Luyện Khí kỳ kia không dám thất lễ, tên tu sĩ áo bào màu vàng cẩn thận trả lời: “Bẩm tiền bối, chúng ta cũng vừa đến không lâu, vốn không quen biết những phàm nhân này. Sau khi nhập điện cũng chỉ giao lưu với đồng đạo, không nói chuyện nhiều với bọn họ. Vì vậy, lúc đầu những phàm nhân này có bao nhiêu người, thiếu ai… Chúng ta thật sự không biết.”
Hai tên tán tu Kết Đan kia nghe vậy nhìn nhau, lại cùng nhìn về phía Bùi Lăng.
Bùi Lăng khẽ lắc đầu, nói: “Chắc thiếu một tên hộ vệ bình thường, nhưng ta không thể nhớ ra là ai.”
Ngay sau đó hắn lại nói tiếp, “Ngoài ra, e rằng mục đích ban đầu của đám người chúng ta đều không phải Bồng Doanh quan.”
“Nhưng bây giờ không hiểu sao đều đi đến đây.”
“Xem ra nơi đây có điều kỳ quái, e rằng không đơn giản.”
Nói xong, Bùi Lăng bình tĩnh đánh giá hai tên tán tu Kết Đan kia.
Bồng Doanh quan này quỷ dị, vô cùng hung hiểm.
Mặc dù được Lệ sư tỷ coi trọng, có lẽ Cửu A Lệ thị sẽ không lấy ra một tình thế chắc chắn phải chết để lừa gạt hắn, nhưng hào môn đỉnh phong trong Tu Chân Giới đưa ra thử thách, nghĩ cũng biết nhất định đến gần điểm cực hạn của hắn.
Làm không tốt sẽ thất bại trong gang tấc, bỏ lỡ cơ hội với vị trí Thánh Tử!
Hiện tại, không nói đến những người khác trong điện, biết đâu hai tên tán tu Kết Đan này có thể giúp đỡ một chút, lại đáng giá nhắc nhở một hai…
Nghe nói thế, hai tên tán tu Kết Đan kia lập tức dừng lại.
Hai người nhìn nhau dường như nhớ lại tình hình khi tiến vào đạo quan trước mặt, sau đó, cả hai đều thay đổi sắc mặt: Không sai, không hiểu sao bọn họ lại đi đến đây!
Thậm chí trước khi Bùi Lăng mở miệng nhắc nhở, cũng chưa từng phát hiện có cái gì không đúng!
Nhận ra được điều ấy, nam tu Kết Đan kia lập tức quay sang nhìn về phía Bùi Lăng, trầm giọng hỏi: “Tiểu bối, ngươi tiến vào thế nào?”
“Vốn ta muốn đến Lam Kha thành cách Bồng Doanh quan không xa.” Bùi Lăng nói chi tiết, “Nhưng cứ đi về phía trước chợt thấy cửa lớn Bồng Doanh quan lại coi đây như Lam Kha thành, sau khi đi vào mới như tỉnh lại từ trong mộng.”
Nghe vậy, ba tên tán tu lập tức nghi ngờ nhìn về phía Bùi Lăng.
Không đợi Bùi Lăng ý thức được ý nghĩa của hành động này, đã thấy nam tu Kết Đan kia nhướn mày, nói: “Bản tọa nhớ kỹ, chỉ có tòa đạo quan này nằm trong núi sâu, xung quanh căn bản không có thành trì gì!”
Không có thành trì?!
Sao có thể!
Trong lòng Bùi Lăng đột nhiên nhảy lên một cái, nhưng không đợi hắn nghĩ rõ ràng vấn đề này, đã thấy tên nam tu Kết Đan kia lại hỏi ba tên tán tu: “Ba người các ngươi đi vào như thế nào?”
Ba tên tán tu kia vội vàng nói: “Hồi tiền bối, ba người vãn bối đi đường suốt đêm, muốn đến phường thị gần đây bán chút dược liệu, nhưng lúc đi ngang qua Bồng Doanh quan này, chẳng biết tại sao lại mơ hồ tiến vào…”
Vẻ mặt hai tên tu sĩ Kết Đan không thay đổi, lại nhìn về phía một đoàn người Kế gia: “Các ngươi thì sao?”
“Chúng ta…” Đám người Kế Hữu Trung đứng bên cạnh nghe cuộc nói chuyện, đã sớm cảm thấy một luồng khí lạnh từ bàn chân chạy thẳng lên đỉnh đầu, thậm chí ngay cả tay chân cũng hơi luống cuống.
Lúc này miệng đắng lưỡi khô một lát, mới miễn cưỡng bình tĩnh lại, cẩn thận nói, “Chúng ta là quản sự và hộ vệ Kế gia, phụng mệnh lão phu nhân hộ tống đại tiểu thư ra ngoài thăm người thân về nhà. Kế gia ở ngay trong Lam Kha thành! Bởi vì trên đường đi gặp mưa to, sợ đại tiểu thư không chịu đựng nổi, lúc này mới tiến vào tránh mưa.”
Nghe người Kế gia nhắc đến Lam Kha thành, Bùi Lăng thầm thở phào.
Xem ra không phải ký ức của mình xảy ra vấn đề, mà là năm tu sĩ trước mặt có vấn đề!
Hai tên tu sĩ Kết Đan kia càng cau mày chặt hơn, ánh mắt nhìn đám người Kế gia đầy vẻ nghi ngờ, sau khi nhìn xem lại ngạc nhiên phát hiện hình như Kế gia lại thiếu một người!
Cũng như vừa rồi, bọn họ chỉ phát hiện Kế gia thiếu người, nhưng rốt cuộc mất tích như thế nào, thiếu người nào, lại không phát hiện được chút nào!
Lúc này, Bùi Lăng cũng phát hiện Kế gia chỉ còn lại tám người, mà hắn cũng không phát hiện bất kỳ manh mối gì.
“Chư vị, chúng ta đều để lại tên họ một chút.” Bùi Lăng vừa nói vừa lấy ra một cái ngọc giản trống không.
Xem ra quỷ dị trong này có thể che đậy ký ức.
Vì đề phòng chuyện chẳng may, hắn chuẩn bị ghi tên của tất cả mọi người vào trong ngọc giản.
Sau đó mặc kệ thiếu đi ai, cũng có thể liếc qua thấy ngay, cũng có thể mang đến cho mình manh mối gì đó.
Nghe vậy, hai tên tán tu Kết Đan chưa đáp lại, ngược lại tu sĩ thiếu niên trong ba tên tán tu Luyện Khí kỳ kia đã nơm nớp lo sợ nói: “Nơi này đã kỳ quặc như vậy, vì sao chúng ta không nhanh chóng rời đi? Vì sao nhất định phải mạo hiểm nán lại đây?”