Chương 613: Truy binh đến (2)
"Nếu chia một ít chỗ tốt này cho chúng ta, cũng đủ để chúng ta hưởng thụ!"
"Hắc hắc, sao có thể? Ngươi không nghe nói sao, cái gọi là đại điển luận đan, còn ngầm được gọi là đại điển kén tài, thoạt nhìn Lưu Lam hoàng triều rất khẳng khái hào phóng, thật ra chỉ là lấy 'Tiểu Tự Tại Thiên' làm mồi nhử, âm thầm cướp đoạt nhân tài với các môn phái lớn khác."
"Trước đây ít năm, thậm chí còn có Yêu tộc, đan sư Ma đạo không chịu được sự dụ dỗ, bỏ gian tà theo chính nghĩa, từ đó định cư ở Lưu Lam hoàng triều, nhập chức thái y thự, Thượng Dược cục."
"Nhất là đan sư Yêu tộc kia, có thể gọi là thiên tài Yêu tộc trăm năm khó gặp, lúc cải trang tham gia đại điển luận đan chỉ bảy mươi mấy tuổi, tính toán ra chỉ ngang với người tuổi mới mười sáu của Nhân tộc chúng ta thôi. Thuật luyện đan của hắn vô cùng tinh diệu, ngay cả trưởng lão Linh Lô các được mời đến làm trọng tài cũng vô cùng kinh diễm."
"Sau này vì bị Lưu Lam hoàng triều thuyết phục, ở lại đế đô hoàng triều nhậm chức, Yêu tộc cũng xôn xao."
"Ma tu kia cải tà quy chính, còn xuất thân từ Ma đạo Vô Thủy sơn trang hạng nhất trong bốn đại Ma môn..."
Trò chuyện một chút, toàn bộ tán tu trong khoang thuyền cũng không nhịn được gia nhập vào.
Duy chỉ có trong góc hẻo lánh, một lão giả huyền bào và thiếu niên đen gầy Bùi Lăng dựa vào Huyết Vô Diện huyễn hóa đang nhắm mắt ngồi xếp bằng, thờ ơ không nói một lời.
Lúc này trông Bùi Lăng như đã nhập định, thật ra đang tập trung lắng nghe.
Dù sao, tiếp theo hắn sẽ đến Lưu Lam hoàng triều du lịch, tất nhiên cũng muốn hiểu biết việc có liên quan.
"'Tiểu Tự Tại Thiên'? Đại điển luận đan?" Vẻ ngoài Bùi Lăng bình tĩnh, lại thầm nghĩ, "Như thế chẳng phải hiện tại có rất nhiều người đang đến Lưu Lam hoàng triều sao?"
Chỗ nhiều người cũng thường xảy ra nhiều việc.
Nghĩ tới đây, hắn không khỏi khẽ nhíu mày, suy nghĩ có nên tiếp tục tiến về Lưu Lam hoàng triều không?
Chỉ là ngoại trừ Lưu Lam hoàng triều, hình như những nơi khác cũng không thích hợp lắm...
Ngay lúc Bùi Lăng đang suy nghĩ, một giọng nói uy nghiêm lập tức truyền khắp toàn bộ pháp chu: "Phân lâu Thiền Lâu của Lưu Lam hoàng triều ở Vạn Hủy hải nghi ngờ trong pháp chu có ma tu ẩn nấp, nhanh chóng dừng lại chờ điều tra!"
Ngay sau đó, toàn bộ pháp chu hơi chấn động một chút, lập tức ngừng lại!
Cùng lúc đó, vách khoang pháp chu sáng lên từng nét bùa chú, con ngươi Bùi Lăng hơi co lại, những phù văn này đều là gia cố, phong cấm, dò xét thậm chí cả truy tung... Đây là đang đề phòng tu sĩ trên pháp chu bỏ chạy!
"Người Thiền Lâu!"
"Thiền Lâu linh thông tin tức, nhất định sẽ không sai... Xem ra trên pháp chu thật sự có ma tu trà trộn!"
"Chỉ có điều, không phải lúc trước hoàng triều không cấm ma tu đến đó sao?"
"Đúng vậy, đệ tử cũ của Vô Thủy sơn trang còn đang làm quan ở thái y thự..."
"Ngốc hả? Hoàng triều chỉ không cấm những ma tu ở trong Ma đạo nhưng trái tim hướng về chính đạo, nếu là loại ma đầu động một tí đồ sát tám ngàn dặm, sao có thể dung túng nhập cảnh?"
"Trong luật pháp hoàng triều, tu sĩ giết nhầm phàm nhân còn phải phục dịch trăm năm, loại ma tu bụng dạ ác độc kia, tất nhiên phải chặn ở ngoài quốc cảnh."
Trong tiếng ồn ào, lão giả huyền bào trong góc nhanh chóng ngước mắt nhìn bốn phía, lúc thấy rất nhiều phù văn trên vách khoang, cơ bắp khóe mắt giật giật, vẻ mặt hung ác nham hiểm hơn mấy phần.
Đột nhiên cúi đầu, dựa vào mũ trùm để che khuất khuôn mặt.
Chẳng mấy chốc, giọng nói uy nghiêm kia lại quát: "Tất cả tu sĩ dựa theo sắp xếp khoang, lần lượt đến boong tàu."
"Trong vòng một nén nhang, tất cả người không xuất hiện trên boong tàu đều bị coi là ma tu, xử trí ngay tại chỗ!"
Nghe vậy, rất nhiều tán tu đều chấn động!
Thế nhưng cũng không quá hoảng sợ: "Dù sao hoàng triều cũng là danh môn chính đạo, sẽ không giết hại chúng ta mà không có lý do, xem ra ma tu trà trộn vào lần này có thủ đoạn vô cùng độc ác! Đi đi đi, nhanh chóng đến boong tàu, nơi đó có người Thiền Lâu trông coi, ma tu muốn làm loạn cũng không có cơ hội."
"Không sai! Đi nhanh chút, đừng ở lại trong khoang. Ma tu đều là mấy tên phát rồ, ai biết bọn họ sẽ làm ra chuyện gì? Chẳng may tự thấy không có cơ hội chạy trốn, có thể kéo theo một cái đệm lưng thì kéo một cái, chẳng phải đột nhiên nộp mạng sao?"
"Có lý! Chúng ta nhanh... Sao lần này tốc độ của Thiền Lâu lại chậm như vậy? Không thể bắt ma tu trước khi hắn trà trộn vào đây sao? Nghĩ đến mấy ngày nay lão tử ngồi cùng một pháp chu với ma đầu, cả người lão tử đều khó ở! Còn nhớ rõ lúc trước ma đầu nào đó tu luyện ma công tẩu hỏa nhập ma, tự bạo trên một chiếc pháp chu, kéo theo rất nhiều người cùng xuống hoàng tuyền..."
Trong tiếng bàn tán lo lắng, đám tán tu tranh nhau chen lấn chạy lên boong tàu.
Lúc này đang có một đoàn người đứng lơ lửng ở khoảng không phía trên boong tàu.
Người dẫn đầu là lâu chủ phân lâu Thiền Lâu ở Vạn Hủy hải mới lên tiếng để pháp chu dừng lại, hắn ta mày kiếm mắt sáng, nhìn bề ngoài khoảng ba mươi bốn mươi tuổi, lúc này đứng chắp tay bình tĩnh nhìn trên boong tàu càng ngày càng nhiều tán tu và thủy thủ.
Cách lâu chủ phân lâu này không xa lại có mấy nữ tu mặc quần áo hoa lệ, vẻ ngoài tuyệt thế.