Chương 824: Lại là ngoại kiếp
"Chút nữa lại nhìn!" Lệ Liệp Nguyệt không thèm để ý nói, đôi môi dán sát vào bên tai Bùi Lăng, lúc cọ xát thổ khí như lan khẽ nói, "Đã rất lâu rồi chúng ta không song tu..."
Nói xong, cũng mặc kệ Bùi Lăng có đồng ý hay không, lúc hai gò má tựa nhau, ngón tay ngọc nhỏ dài hời hợt lướt qua lồng ngực Bùi Lăng, pháp y Kết Đan kỳ theo hành động nứt ra giấy, để lộ ra lồng ngực rắn chắc.
Ngay sau đó, váy sa màu đen trên người Lệ Liệp Nguyệt cũng lặng yên rút đi.
Da trắng mặt xinh, uyển chuyển yểu điệu như hoa quỳnh chầm chậm nở rộ trong đêm tối...
Trên nệm dày màu trắng, từng chiếc áo bị ném đi.
Tiếng xé vải chưa dừng lại, tiếng vật nặng lăn xuống đã vang lên.
Trong lư hương cách đó không xa, một nén nhang đang chầm chậm thiêu đốt.
Trong mây khói mông lung chỉ thấy uyên ương giao cổ múa, đoàn tụ trong lồng phỉ thúy, lông mày xấu hổ thiên tụ, môi son ấm càng tan.
Bởi vì cái gọi là phấn hương mồ hôi làm ẩm ướt đàn ngọc chẩn, xuân đùa tiêu dung miên vũ cao.
Lại nghe trâm phượng gõ gối tiếng ngọc tròn, trâm vàng lược bạc đánh nhịp vỡ tan.
Khoảnh khắc bông hoa đỏ thẫm kéo từng sợi bạc mỏng manh óng ánh, dính dấp thơm ngát, con ong len vào ẩn thân trong hoa, cổ tay mệt mỏi không dời, vòng cung mềm mại đầy đặn.
Thế là mồ hôi tròn trịa tuôn rơi, tóc đen rối loạn... Không nhịn được cảm giác tê dại kiến trùng bò trong xương, không khỏi mở lòng xuân.
Trên vân sàng khắc đầy phù văn có ích cho tu luyện, rộng rãi nặng nề chiếm diện tích như một căn phòng nhỏ, không lâu sau cũng phát ra tiếng động không chịu nổi sự lay động này.
Ngoài điện, trên hành lang mờ tối, mấy chục U Hồn thị nữ yên tĩnh khoanh tay đứng đó, chờ phân phó bất cứ lúc.
Cửa điện dày nặng ngăn lại rất nhiều tiếng động, chỉ thỉnh thoảng để lộ ra tiếng động vô cùng lớn.
Hoa đào đang độ ướt át, cảnh xuân dao động chập trùng.
Nghe thấy vậy, rất nhiều thị nữ càng mắt nhìn mũi mũi nhìn tâm, không dám thể hiện ra vẻ khác lạ nào.
...
Ba ngày ba đêm sau.
Thiền điện, một nén nhang lượn lờ phun ra hương thơm.
Bùi Lăng mở hai mắt ra, phát hiện trong phòng chỉ còn lại mỗi mình, Lệ sư tỷ đã có việc rời đi.
Hắn xoay người ngồi dậy nhìn quanh, hiển nhiên cung điện này là một gian dùng làm tẩm điện, giường cao gối ngà, rèm châu chăn gấm, bày biện tinh tế mà đơn giản.
Trên bàn nhỏ cách đó không xa, đang đặt túi trữ vật mà hắn đưa cho Lệ sư tỷ.
Rất hiển nhiên, cho tới bây giờ túi trữ vật này vẫn chưa được mở ra...
Bùi Lăng thấy vậy, không khỏi âm thầm tiếc hận.
Chỉ có thể đợi lần sau Lệ sư tỷ mặc quần áo mới do mình tỉ mỉ lựa chọn được đặt ở bên trong...
Nghĩ vậy, hắn sửa sang lại bào áo, đứng dậy đi ra ngoài.
Hiểu Nghê và Vụ Liễu đang song song đứng hầu ở ngoài cửa.
Thấy Bùi Lăng đi ra vội vàng tiến lên hành lễ, cuối cùng Hiểu Nghê cung kính nói: "Bùi công tử, đã chuẩn bị xong bể tắm, kính xin đi theo tiểu tỳ."
Vụ Liễu vội nói tiếp: "Chờ sau khi tắm rửa, đám tiểu tỳ lại dẫn công tử đi gặp chủ nhân."
Bùi Lăng nghe vậy khẽ gật đầu, theo bọn họ đến chỗ tắm rửa.
Nơi này cũng là một tòa cung điện riêng biệt, bên trong là bể tắm hình hoa sen nhưng lại không phải chỗ lần trước.
Cách trang trí cũng hơi khác biệt, có một loại phong tình của dị vực.
Một mình hắn đi vào trong, trong ao sen đã sớm đổ đầy nước.
Loại nước này cũng không phải là nước trong, cũng không phải suối nước nóng, mà là thuốc tắm được điều phối riêng.
Bùi Lăng đi xuống dọc theo bậc thang, chỉ cảm thấy thuốc tắm lần này rất dịu dàng, ấm áp thư giãn gân cốt, cảm giác vất vả khi hắn đi đường trở về đã không cánh mà bay.
Hắn ngâm ở trong nước, cảm nhận tu vi trong cơ thể mình, trải qua lần song tu này tu vi của mình lại tăng tiến một đoạn.
"Chút nữa để Lệ sư tỷ hộ pháp cho ta trước, nhanh chóng tu luyện xong 【 Thiền Tức thuật 】 ." Sau sự cảm nhận ngắn ngủi, Bùi Lăng chợt tỉnh táo lại, tính toán việc chính ở trong lòng, "Tiếp theo phải về động phủ một chuyến, tìm hiểu tình huống một mạch Kiêm Tang một chút."
"Nếu không có việc gì, sau này dứt khoát ở lại chỗ của sư tỷ."
"Đúng rồi, phải tìm cơ hội luyện chế một viên Ngộ Tâm Thông Khiếu Đan cực phẩm cho sư tỷ..."
Mặc dù biết với tư chất và tu vi của Lệ Liệp Nguyệt, hiệu quả của loại đan dược Kim Đan kỳ này đã cực kỳ yếu ớt, nhưng dù sao cũng là tâm ý.
Trong lúc suy nghĩ thay đổi thật nhanh, Bùi Lăng nhanh chóng tắm rửa xong, sau đó đổi sang áo bào sạch sẽ được chuẩn bị sẵn ở bên cạnh, đứng dậy rời khỏi điện.
Hiểu Nghê và Vụ Liễu vẫn hầu hạ ở ngoài cửa, thấy Bùi Lăng đi ra liền cong gối thi lễ, chợt hai hàng thị nữ váy khói đi ra từ sau lưng bọn họ, từng người nâng mâm sơn trong tay, trong đó có rất nhiều thiên tài địa bảo và tài nguyên tu luyện.
Hiểu Nghê dịu dàng nói: "Mời Bùi công tử nhận lấy, đây đều là đồ do chủ nhân đặc biệt chuẩn bị cho ngài, sẽ cần dùng đến trong lúc tu luyện tiếp theo."
Sắc mặt Bùi Lăng kỳ quái, Lệ sư tỷ cái gì cũng tốt, chỉ là mỗi lần song tu xong lại cho mình nhiều thứ như vậy, luôn cảm thấy là lạ...
Nhưng trước mặt thật sự có quá nhiều thiên tài địa bảo và tài nguyên, hơn nữa mỗi một thứ đều có phẩm chất xuất chúng, dù có linh thạch cũng không mua được. Thế là hắn nhận lấy tất cả.