Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Cẩu Đạo Bên Trong Người

Chương 875: Thiên ý coi trọng

Chương 875: Thiên ý coi trọng
Thứ thật sự quan trọng là, mấy tháng trước một tán tu lô đỉnh của hắn ở Vạn Hủy hải đã ra biển, phát hiện một đảo nhỏ xa lạ chưa từng xuất hiện ở một vùng biển quen thuộc, nghi ngờ là toà phù đảo biến mất mười năm trước!
Chỉ có điều, sau khi Khang Thiếu Dận nhận được tin tức chạy tới, toà phù đảo thần bí kia lại biến mất không thấy.
Mặc kệ hắn ta tìm kiếm từng chút một ở vùng biển đó thế nào, cũng không tìm được chút dấu vết.
Vì vậy, mấy tháng này hắn ta vẫn ở Vạn Hủy hải, chờ đợi toà phù đảo kia lại xuất hiện!
Khang Thiếu Dận giữ kín như bưng chuyện này với tất cả mọi người, bao gồm cả phụ mẫu của hắn ta.
Dù sao, toà phù đảo thần bí kia do lô đỉnh của hắn ta phát hiện, đây cũng là thiên ý từ nơi sâu xa thiên vị hắn ta.
Sau khi lô đỉnh phát hiện, toàn bộ Vạn Hủy hải cũng không truyền ra tin tức gì.
Rất hiển nhiên, phần cơ duyên này là thiên ý định sẵn, chỉ thuộc về một mình hắn ta!
Bởi vì cái gọi là trời cho mà không lấy, lại là tội lỗi.
Làm đứa con cưng của thiên ý, dòng dõi của hộ pháp Thánh giáo và con gái cưng tông chủ Hợp Hoan Tông, dù là xuất thân hay tư chất, tu vi của hắn ta... Khang Thiếu Dận đều hiểu, đi theo thiên ý mới là con đường đúng!
Cho nên trong khoảng thời gian này, hắn ta đều lấy Hoan Hỉ các làm lý do để ở lại đây.
Nghĩ đến đây, Khang Thiếu Dận nhắm hai mắt lại, vừa hay trong khoảng thời gian này không thu hoạch gì, đã có người dám làm loạn ở "Hoan Hỉ các" của hắn ta, vậy giải quyết kẻ đến làm loạn trước đã!
Tránh cho sau này truyền về Thánh giáo, lại để người ta nghi ngờ mục đích thực sự khi hắn ta ở lại đây thời gian dài.
Dù sao, đây cũng không phải việc lãng phí thời gian gì.
Huống chi hắn ta còn có để lô đỉnh khác ở trên biển, nếu có tin tức gì, có thể quay lại ngay lập tức.
Ngửa đầu uống hết linh tửu do thị nữ váy đỏ đưa lên, Khang Thiếu Dận thản nhiên mở miệng: "Tán tu cũng như cỏ rác, không có chút trật tự nào, không có chút quy củ nào sẽ không nhớ lâu."
"Luôn có một vài ếch ngồi đáy giếng, dù có tiêu tốn trăm cay nghìn đắng đi vào Kết Đan, chỉ là nuốt một hạt Kim Đan vào bụng, mệnh ta do ta không do trời."
"Ha, bọn họ chỉ biết hô khẩu hiệu, hoàn toàn không biết sự chênh lệch giữa Kết Đan, Kim Đan, Chân Đan, Trọc Đan, Tạp Đan, không khác nào cách biệt một trời?"
"Chứ đừng nói đến, trong mắt tông môn lớn như Thánh giáo, kết thành Kim Đan cũng chỉ vừa vặn đi đến đại đạo, có tư cách tiếp nhận truyền thừa chân chính mà thôi."
"Nhưng đây cũng là thiên ý."
"Lại chọn đúng lúc ta đang ở Vạn Hủy hải để đến 'Hoan Hỉ các' làm loạn, hiển nhiên phúc phận của người này đã suy, thiên ý muốn hắn bị chặt đầu như thế!"
"Sau này khoét xương sọ làm đồ uống rượu."
"Cái này đã dùng một khoảng thời gian, màu xương không tốt lắm."
Nghe vậy, bốn thị nữ lập tức liên tục gật đầu: "Loại người tà đạo như thế, thiên địa đều ghét, nên nghiền xương thành tro!"
"Sư huynh còn bằng lòng cho hắn một cơ hội làm đồ uống rượu, đúng là lòng dạ tốt bụng."
Khang Thiếu Dận cười nhạt một tiếng, không nói nhiều nữa, chuyên tâm hưởng thụ sự hầu hạ của bọn họ.
Sau một lúc lâu, bộ liễn đến phường thị Vạn Hủy hải không hề dừng lại, mà đi thẳng vào bên trong phường thị.
Chẳng mấy chốc bộ liễn chậm rãi đáp xuống địa điểm cũ của Hoan Hỉ các.
Trong tầm mắt là một khoảng bằng phẳng, cửa hàng xung quanh đều đóng cửa, người đi đường trốn sạch, lầu các ba tầng đã sớm biến mất không thấy gì nữa, chỉ để lại một chưởng ấn năm ngón tay to lớn ở ngay tại chỗ.
Nhìn qua chưởng ấn này, Khang Thiếu Dận lập tức nhướn mày, hình như tình huống có điểm gì đó là lạ!
Sau khi bốn tên thị nữ nhìn thấy đều ngẩn ngơ, chợt kêu nhỏ một tiếng: "Tu sĩ Nguyên Anh?"
Đây là tu sĩ Nguyên Anh ra tay?!
Mặc dù với thân phận thực lực của Khang Thiếu Dận có gặp phải tán tu Nguyên Anh kỳ, cũng chưa chắc gặp nguy hiểm đến tính mạng nhưng tán tu có thể tu đến Nguyên Anh, chắc chắn sau lưng cũng có mối quan hệ rắc rối khó gỡ với tông môn lớn.
Ví dụ như lúc trước ở Vạn Hủy hải có Nghi m tiên tử rất nổi tiếng, thật ra là con gái riêng của một vị trưởng lão trong tông môn lớn nào đó.
Chỉ có điều trưởng lão kia đã có đạo lữ, lại rất hung hãn hay ghen, Nghi m tiên tử không dám chính thức bái nhập tông môn, chỉ có thể cầm tài nguyên mà phụ thân cho để tu hành ở bên ngoài.
Khang Thiếu Dận cau mày lắc đầu, đây không phải tán tu Nguyên Anh ra tay nhưng lại rắc rối hơn tán tu Nguyên Anh.
Ngày hôm qua thị nữ lô đỉnh truyền âm cho hắn ta đã bị người ta khống chế!
Hơn nữa, hắn ta là chủ nhân của lô đỉnh lại không hề phát hiện.
Nhận ra điều đó, sắc mặt Khang Thiếu Dận hơi thay đổi, phù đảo cơ duyên quá lớn, thiên ý không đến mức hao tổn phúc trạch của hắn ta, xem ra cố ý tạo ra chút khó khăn trắc trở để cân bằng!
Hắn ta lập tức nói: "Đi!"
Nói xong liền điều khiển bộ liễn, nhanh chóng chạy ra ngoài phường thị.
Nhưng ngay sau đó...
Oanh!!!
Một huyết chưởng như ngọn núi nhỏ từ trên trời rơi xuống, vỗ mạnh vào bộ liễn!
Bộ liễn đột nhiên chấn động, xẹt qua một đường vòng cung ở giữa không trung như sao chổi, trong khoảnh khắc rơi mạnh xuống mặt đất đã chia năm xẻ bảy.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất