Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Cẩu Đạo Bên Trong Người

Chương 958: Nữ thi, Phù Sinh cảnh

Chương 958: Nữ thi, Phù Sinh cảnh
Nghĩ đến đây, Tang sầm mặt lại, hắn ta đã làm chó vạn năm, trong vạn năm kia hắn ta hèn mọn phủ phục, hắn ta tham sống sợ chết, hắn ta vô cùng cẩn thận, hắn ta nơm nớp lo sợ hầu hạ vị chủ nhân được gọi là "cấm kỵ" như giẫm trên băng mỏng...
Vốn tưởng hầu hạ vạn năm không có công lao, cũng có khổ lao.
Nhưng cuối cùng, trước khi "Chú" đi không hề nghĩ đến việc giao truyền thừa cho hắn ta.
Khi đó, hắn ta đã hiểu rõ chó là chó!
Dù trung thành tuyệt đối cũng chỉ là một con chó trung thành, vĩnh viễn không thể ngẩng đầu ưỡn ngực về làm người!
Một ngày làm nô, cả đời là tiện.
Quỳ quá lâu, khó khăn lắm mới có thể đứng lên, khó khăn lắm mới có thể nhân lúc chủ nhân không ở đây để khôi phục sự tự do, khó khăn lắm mới có thể chiếm truyền thừa đỉnh phong trông coi vạn năm làm của riêng... Khó khăn lắm hắn ta mới thấy được cơ hội tự làm "chủ nhân".
Lần này, Tang thề mình nhất định phải đánh vỡ sự quản chế của "Chú"!
Cho dù là thân tử đạo tiêu, hắn ta tuyệt đối không nhận chủ mới nữa.
Lần thứ nhất tranh đạo đã thua vậy lại tranh một lần nữa.
Diệt trừ công tử, tất cả còn có thể làm lại!
Vẻ mặt Tang đột nhiên bình tĩnh lại, từng thôn dân xung quanh nhanh chóng biến mất, giải tán tất cả phân thân, cũng không còn áp chế đám người Thạch Vạn Lý nữa.
Thu nạp tất cả lực lượng, hắn ta tạm thời khôi phục đỉnh phong, sau đó không hề do dự chút nào, lúc này năm ngón tay duỗi ra lập tức vỡ nát trong hư không, vô số cành lá màu xám đen tràn ngập theo một trảo của hắn ta như một tấm võng lớn, nhanh chóng bao phủ về phía Bùi Lăng.
Trong nháy mắt lông tóc cả người Bùi Lăng dựng đứng, vô thức cảm nhận được sự uy hiếp đáng sợ, dường như tử vong lập tức giáng xuống!
Nhưng hệ thống không hề phản ứng chút nào, còn thao túng hắn tiếp tục chuyển di mệnh cách và chú lực mà thân thể không thể hấp thu, không hề có ý né tránh.
Ngay lúc Bùi Lăng cho rằng mình lại mất một mạng nữa, đã thấy bộ thi thể thứ nhất mà hắn vừa lấy ra từ trong túi trữ vật đột nhiên tự hành động, lúc váy sam phất động hoàn bội leng keng, trực tiếp ngăn ở trước người hắn.
Răng rắc, răng rắc, răng rắc...
Tiếng nhấm nuốt dường như đã từng quen biết vang lên, giữa hư không như xuất hiện một cái miệng lớn không thấy bắt lấy Tang, thậm chí cành lá màu xám đen ở giữa cả hai người bị thôn phệ toàn bộ!
Tang đứng tại chỗ không động đậy, lại lập tức đến trước mặt nữ thi.
Ầm ầm...
Trên bầu trời trống rỗng sau khi kiếp vân tiêu tán đột nhiên trở nên u ám, ngay lúc điện quang di chuyển, cơn mưa to không có dấu hiệu nào lại mưa như trút nước.
Vốn cảnh vật xung quanh như tranh sơn thủy bị thấm ướt trở nên không rõ đêm ngày, ngược lại từng dãy núi quen thuộc chậm rãi hiện ra.
Đạo quan cổ xưa tinh xảo lặng yên đứng sừng sững ở giữa núi rừng.
Cửa lớn đạo quan sơn son bong ra từng mảng, trải rộng rêu xanh đột nhiên mở ra, lập tức khóa nữ thi và Tang vào trong đó.
Đối mặt với tình cảnh này, sắc mặt Tang không hề thay đổi chút nào, hắn ta lẳng lặng đứng đó, sau đó lấy hắn ta làm trung tâm, mặt đất trong đạo quan nhanh chóng cháy đen, thối nát, hóa thành nguyền rủa.
Nguyền rủa khuếch tán cực nhanh, chẳng mấy chốc tràn ngập đến cả tòa đạo quan.
Sau khi đạo quan kiên trì một đã vỡ nát, Tang lại xuất hiện ở vị trí vừa rồi.
Hàng lông mày kẻ đen thanh tú của nữ thi hơi nhíu lại, mở to miệng, tiếng nói cứng ngắc nói: "Quên!"
Vẻ mặt Tang lập tức rơi vào mơ hồ, cùng giống vừa rồi trong đầu hắn ta choáng váng luôn cảm thấy chỗ nào đó là lạ, một khi muốn cử động, trong đầu lại trống rỗng.
Nhưng chẳng mấy chốc hắn ta đã khôi phục lại, ánh mắt nhìn chằm chằm nữ thi, cũng lạnh lùng mở miệng: "Chú!"
Làn da nữ thi như sương như tuyết lập tức bắt đầu hư thối, chỉ chốc lát sau huyết nhục trên người nàng tróc ra đầy đất, mỹ nhân dáng vẻ yên tĩnh nhàn nhã thùy mị hóa thành một bộ khung xương máu me đầm đìa.
Nhưng ngay sau đó dường như thời gian đảo ngược, huyết nhục đầy đất lại trở về trên xương cốt, nơi hư thối cũng nhanh chóng phục hồi như cũ, lại khôi phục vẻ xinh đẹp trẻ trung ban đầu...
Tốc độ hai người giao thủ cực nhanh.
Thạch Vạn Lý, bốn người Nguyễn Chỉ căn bản thấy không rõ động tác của bọn họ, mặc dù Kiều Từ Quang bị 【 Tâm Ma Đại Diễn Chú 】 vây khốn, nhưng lập tức cảm ứng được bộ nữ thi kia không thích hợp.
Nhân lúc tỉnh táo ngắn ngủi, nàng lập tức ra tay vỗ một chưởng vào ngực Bùi Lăng!
Vốn một chưởng này có thể trực tiếp diệt sát đối phương.
Nhưng vào lúc mấu chốt nàng lại quỷ thần xui khiến thu hồi hơn phân nửa sức lực, vì vậy chỉ đánh bay đối phương ra ngoài, không hề thương tổn đến Bùi Lăng chút nào.
"Leng keng! Kiểm tra ra công kích đạo lữ, hệ thống đem tiếp tục chuyển di mệnh cách và chú lực cho ngài..."
Bùi Lăng vừa rơi xuống đất, tiếng nhắc nhở máy móc của hệ thống lập tức vang lên, ngay sau đó hắn từ bò dậy dưới đất, lại nhanh chân đi về phía Kiều Từ Quang.
Thấy thế, hắn lập tức tê cả da đầu.
Hệ thống thiểu năng lại tới đây ra tay!
Kiều Từ Quang không phải Lệ sư tỷ, cho dù chịu tác dụng của 【 Tâm Ma Đại Diễn Chú 】 nương tay với hắn một lần nhưng cũng không thể nương tay nhiều lần!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất