Chương 971: Thiên kiêu tập trung! (2)
Thần niệm khóa chặt hắn thật lâu không trả lời.
Sau khi im lặng một lúc, giọng nói hơi khàn của Kiều Từ Quang mới vang lên bên tai Bùi Lăng: "... Ngươi là ai?"
Bùi Lăng vô thức muốn nói ra một thân phận giả.
Nhưng sau khi cẩn thận suy nghĩ một lượt, cuối cùng vẫn trực tiếp trả lời: "Trọng Minh tông, Bùi Lăng."
Trọng Minh tông?
Bùi Lăng?
Trong lòng Kiều Từ Quang ngạc nhiên, nàng hoàn toàn không ngờ ma tu này lại là đệ tử Trọng Minh tông.
Thậm chí, còn chưa nghe nói đến cái tên Bùi Lăng này.
Lấy lại bình tĩnh, nàng truyền âm hỏi: "Mạc sư muội là ngươi giết?"
Bùi Lăng lập tức lắc đầu, chuyện này là Cửu A Lệ thị làm...
Nhưng hiện tại có người gánh tội thay càng tốt hơn.
Thế là hắn lập tức truyền âm trả lời: "Không phải ta."
Tiếp theo lại nhanh chóng bổ sung một câu, "Ta phát hiện thi thể của lệnh sư muội từ trong túi trữ vật của Khang Thiếu Dận, về phần cụ thể đã có chuyện gì, ta không rõ ràng."
Kiều Từ Quang ngẩn ngơ, nhanh chóng hỏi: "Ngươi giết Khang Thiếu Dận."
"Không phải ta tự mình ra tay." Bùi Lăng trả lời, "Nhưng cái chết của hắn thật sự có liên quan trực tiếp đến ta."
"..." Không biết vì sao Kiều Từ Quang thầm thở phào một hơi, sau đó tiếp tục truyền âm nói, "Giao thi thể Mạc sư muội ra, ta sẽ thả ngươi rời đi."
Bùi Lăng nghe vậy nhướn mày, nếu là trước kia Mạc Lễ Lan này vốn là đệ tử Tố Chân Thiên, giao thi thể của nàng cho sư tỷ đồng môn là chuyện đương nhiên.
Nhưng trước đó hắn bị hệ thống điều khiển, đã rót một lượng lớn mệnh cách và chú lực vào trong thi thể của Mạc Lễ Lan...
Thế là, Bùi Lăng lập tức nói: "Thi thể của sư muội đã hoàn toàn bị phá hủy trong trận chiến vừa rồi, không ở trong tay ta."
Đây là một câu nói dối sơ hở trăm chỗ.
Hắn vốn tưởng Kiều Từ Quang chắc chắn không tin tưởng, vì thế đã khóa chặt Nguyễn Chỉ, chuẩn bị sẵn sàng trở mắt bất cứ lúc nào.
Nào biết được, Kiều Từ Quang lại nhanh chóng trả lời: "Đã vậy, vậy ngươi đi nhanh đi."
Bùi Lăng khẽ giật mình, ngay lúc hắn vô cùng nghi ngờ, một cái ấn tỷ đột nhiên xuất hiện trên khoảng không của hòn đảo, chỉ trong một tức đã lớn như ngọn núi, đập xuống giữa đầu hắn!
Lực lượng to lớn lại tràn trề trên ấn tỷ đánh xuống, Bùi Lăng lập tức hoảng sợ, vội vàng lấy ra viên Thiên Thương Lệ màu xanh biếc kia, không đợi hắn thôi động, phía bên cạnh lại đột nhiên truyền đến một tiếng chuông trong trẻo.
Trong tiếng chuông đinh đang, ấn tỷ như bị đả kích mạnh, cứ thế bị đụng bay.
Giữa không trung, một tòa pháp chu khổng lồ nguy nga màu vàng, phù văn cả người sáng rõ tự phát chống cự linh âm Hoặc Hồn của Ma tông, trên ban công tầng cao nhất của pháp chu, một tu sĩ mặt mày lạnh như sương mặc áo bào, đầu đội mũ miện vàng kim của hoàng tử Lưu Lam hoàng triều chỉ một ngón tay, giữ vững ấn tỷ đang lăn lộn, ngẩng đầu nhìn không gian cách đó không xa bị vài ác quỷ to lớn hợp lực xé mở, một tòa hành cung đen nhánh thâm trầm đang chậm rãi di chuyển ra.
Trên hành cung treo cao bảng hiệu: Triêu Na.
Cùng lúc đó, Bùi Lăng cảm thấy một luồng lực hút to lớn, từ trong hành cung hút về phía mình.
Nhưng ngay lúc hắn vừa bay tới giữa không trung, mười vạn kiếm khí như sóng dữ đột nhiên sinh ra, tung hoành trào lên, lấy khí thế vô cùng kinh khủng chém về phía Triêu Na hành cung!
Giọng nói lạnh như băng trong trẻo của một nam tử lập tức truyền khắp toàn bộ vùng biển: "Yêu nữ Ma tông nhận lấy cái chết!"
"Kiếm Tử Hàn Ảm Kiếm Tông?" Trong hành cung truyền ra một tiếng hừ lạnh của Lệ Liệp Nguyệt, ngay sau đó Triêu Na hành cung hóa thành một tòa huyễn ảnh, mang theo Bùi Lăng cùng tránh đi một kiếm này.
Khí thế kiếm không ngừng, ầm vang xẹt qua Thiên Ngoại đảo, dưới một kiếm cả hòn đảo nhỏ và mặt biển trăm dặm xung quanh lập tức bị chém thành hai khúc!
Ở mũi nhọn lạnh thấu xương, nước biển mãi không thể khép lại.
"Náo nhiệt như vậy, thêm ta nữa thì như thế nào?" Tiếng cười khẽ vang lên, thi bằng giương cánh phi độn như điện, tu sĩ tuấn tú mặc trường bào thuần trắng, trang sức vàng ròng đá quý đứng chắp tay đón gió, Thiếu giáo chủ Thiên Sinh giáo đã đến!
Ánh mắt của hắn ta đảo qua Thiên Ngoại đảo, khẽ nhíu mày, không có khí tức của Khang Thiếu Dận.
Xem ra sư đệ đồng môn này đã vẫn lạc trên đảo!
Cùng lúc đó, nhánh hoa to lớn nhô ra từ giữa không trung, nụ hoa nở rộ, nữ tu quần áo xinh đẹp tinh xảo đi ra, nàng có hàng lông mày lưỡi liềm đen nhánh, cần cổ thon dài đẹp đẽ, xinh đẹp ung dung như dao hoa mới nở không gì sánh được, sau khi nàng xuất hiện không hề do dự đưa tay đánh ra một chiêu, kéo Kiều Từ Quang và Nguyễn Chỉ đến bên cạnh.
Chưởng giáo tương lai của Tố Chân Thiên, Thiên Cơ đương thời cũng đến!
Trong chớp mắt đã có năm người mạnh nhất thế hệ này của chín môn phái lớn có mặt.
Cửa Triêu Na hành cung ầm vang mở rộng!
Lệ Liệp Nguyệt váy đen như đêm, càng làm nổi bật da trắng mặt xinh, dáng vẻ xinh đẹp nổi bật, ánh sáng phù văn trên mi tâm lưu chuyển, thêm mấy phần rực rỡ, lúc tay áo tung bay đưa tay đánh một chiêu, Bùi Lăng ở giữa không trung đã xuất hiện bên cạnh nàng, hai người đứng dưới tấm bảng hành cung, đều tuấn tú xinh đẹp.