Chương 98: Vụ Liễu lại đến (1)
"Leng keng!" Hệ thống máy móc nói, "Hệ thống tu chân trí năng hết lòng trung thành phục vụ ngài! Một khóa uỷ thác, trí năng thăng cấp, tự động tu luyện, ngăn chặn chuyện ngoài ý muốn, không lo tâm ma, hoàn thành giấc mộng phi thăng của ngài!"
Bùi Lăng: "..."
Hắn lấy lại bình tĩnh, nở nụ cười xấu hổ, "Xin lỗi, tiền bối, sư tỷ, ta chỉ vô tình nhận được một bình đan dược như thế, cũng không quen đại sư gì."
Trong lòng Bùi Lăng hơi ảo não, sớm biết vậy nên tìm hiểu về đan dược nhiều hơn rồi lại đến mua bán. Bây giờ tình cảnh này quá mẹ nó phách lối, khiến người trong cẩu đạo như hắn thật sự không có cảm giác an toàn.
Hệ thống rác rưởi lúc nên ra sức không ra sức, lúc không nên ra sức lại mù quáng ra sức, không thể trung bình ba sao được, nhất định phải tiếp tục đánh giá kém một sao!
Thấy Bùi Lăng nhã nhặn từ chối, lão giả họ Lâm lo lắng quy củ trong lâu không dám nhiều lời, chỉ cười khan vài tiếng, Kim Tố Miên lại không kiêng dè như thế, nàng nắm lấy cánh tay Bùi Lăng không thả, truy hỏi: "Xin hỏi sư đệ nhận được loại đan dược này từ chỗ nào?"
"Cái này..." Bùi Lăng suy nghĩ làm thế nào để từ chối lại không dễ kết thù, nhưng Kim Tố Miên lập tức nhét cho hắn một cái bình sứ, mỉm cười nói: "Sư đệ, ta sẽ không để ngươi vất vả không công. Bình Bồi Nguyên Đan này do sư tỷ tự tay luyện chế, nhờ sư đệ bình luận một hai."
"Là như vậy sư tỷ." Bùi Lăng lập tức nhận lấy Bồi Nguyên Đan, chỗ tốt đã đưa tới cửa không cần thì phí, hơn nữa nhìn dáng vẻ vị sư tỷ này, nếu không nhận ngược lại còn đắc tội nàng.
Đã vậy, lúc này Bùi Lăng nói, "Là một vị tên là Trần Hoàn sư huynh thưởng cho ta, về phần Trần sư huynh lấy được từ chỗ nào thì ta cũng không rõ ràng."
Kim Tố Miên nói: "Vậy Trần Hoàn này ở ngọn núi nào?"
Chờ sau khi Bùi Lăng trả lời, nàng lại lằng nhằng đòi hỏi lão giả họ Lâm, thật sự mua một viên Thối Cốt Đan thượng phẩm, lúc này mới hài lòng rời đi.
Sau khi Kim Tố Miên rời đi, lão giả họ Lâm trò chuyện với Bùi Lăng một phen, cũng bắt đầu kết toán linh thạch.
Chỉ bán ra một viên Thối Cốt Đan cho Kim Tố Miên, giá bán là 60 linh thạch hạ phẩm; còn mười một viên còn lại, sau khi trải qua việc bàn bạc, tính toán theo giá 55 viên linh thạch hạ phẩm một viên. Nói cách khác, một bình Thối Cốt Đan thế này, hắn có thể lấy được 665 viên linh thạch hạ phẩm!
Lần đầu luyện đan, khấu trừ tất cả chi phí, lãi ròng 571 viên linh thạch hạ phẩm.
So với tính toán của hắn trước đó, không chỉ tăng gấp mấy lần!
"Lãi to... Đây mới đúng là lãi to!" Trong lòng Bùi Lăng kích động lại không thể hiện ra trên mặt, khách sáo với lão giả họ Lâm vài câu, cam đoan lần sau lấy được đan dược phẩm chất cùng loại sẽ bán cho Bách Bảo lâu, liền vội vàng rời đi.
Dù sao lợi nhuận có cao hơn, hiện tại trong tay hắn cũng chỉ có mấy trăm viên linh thạch, còn không đủ cả số lẻ của tiền phạt.
Vẫn phải nắm bắt thời gian kiếm linh thạch.
Mãi cho đến khi rời khỏi Bách Bảo lâu, Bùi Lăng mới nghĩ đến một việc: Cả đám bọn họ đều chấp nhận bình Thối Cốt Đan kia là tác phẩm của một đại sư, không nghi ngờ ta một chút sao?
Nhưng hắn lập tức nghĩ đến con súc sinh lông lá kia, khóe miệng giật giật, được rồi, vậy đã không tệ.
Nhờ vào việc tặng đồ của hệ thống rác rưởi, hắn đã nhiều lần vi phạm nguyên tắc của chữ cẩu, có thể có cơ hội vung nồi đưa tới tận cửa thế này đã rất tốt.
Lần sau lại đi Bách Bảo lâu, nhất định phải ngụy trang!
Cùng lúc đó, đám người kia đã đi vào trong rừng cách xa Bách Bảo lâu một khoảng, Lỗ Lục Tường cũng đang suy đoán: "Kim sư muội, Thối Cốt Đan thượng phẩm trân quý như thế, sao cái người tên Trần Hoàn gì đó lại lỡ lấy ra thưởng cho người khác? Còn thưởng nguyên một bình. Có khi nào là tiểu tử kia tự luyện chế hay không?"
"Đương nhiên không thể!" Kim Tố Miên nghe vậy không nhịn được bật cười, lạnh lùng nói, "Lỗ sư muội ngươi không hiểu luyện đan, cũng khó trách sẽ có suy nghĩ hão huyền này. Cứ nói vậy đi, chúng ta chưa từng nghe nói đến vị sư đệ vừa rồi, dù từ khi hắn bắt đầu biết chuyện đã học luyện đan, đến tận bây giờ vẫn không có chút danh tiếng nào, có thể thấy cũng chỉ là người tầm thường."
"Nếu hôm nay hắn lấy ra Thối Cốt Đan hạ phẩm, còn có thể là do hắn luyện chế. Nhưng Thối Cốt Đan thượng phẩm? Còn là cả một bình Thối Cốt Đan thượng phẩm?"
"Hắn cũng đã gom hết phúc phận của kiếp này và kiếp sau, sao có thể chứ?"
"Nếu luyện đan dễ dàng như vậy, ta cần gì mất ăn mất ngủ nghiên cứu như thế?"
Lúc đang nói chuyện, nàng lấy ra một viên Thối Cốt Đan thượng phẩm vừa mua từ trong tay áo, dùng ánh mắt tán thưởng đánh giá, "Các ngươi là người ngoài nghề, cho nên nhìn không ra. Vật liệu của viên Thối Cốt Đan thượng phẩm này rất bình thường, sở dĩ có thể trở thành thượng phẩm là dựa vào người luyện đan tinh diệu vô song, gần như là kỹ nghệ luyện chế hoàn mỹ, từ từng bước xử lý tài liệu, lại bỏ đi tất cả tạp chất, lại đến bảo lưu, đều là dược tính thuần túy."
"Về sau, lại phát huy cực hạn dược tính của tất cả tài liệu trong quá trình luyện chế, đồng thời tiến hành một lần cân bằng hoàn mỹ không một tì vết!"