Chương 982: Sư tỷ, đổi đi (2)
"Sư tỷ, cơ duyên này bị phong ấn ở trong cơ thể ta." Bùi Lăng nghe vậy, lập tức nói, "Muốn chia cho sư tỷ, chỉ có thể thông qua song tu..."
Vẻ mặt Lệ Liệp Nguyệt không thay đổi, thản nhiên nói: "Trong khoảng thời gian này, ngươi cứ ở lại hành cung."
Bùi Lăng nhẹ gật đầu, cánh tay tự nhiên ôm vòng eo nàng, tiếp tục nói: "Chẳng những cần song tu, hơn nữa trong lúc song tu còn phải thông qua đủ loại thủ đoạn kích thích tiềm năng của nhục thân và hồn phách, mới có thể chuyển di cơ duyên tạo hóa."
Nghe lời này, Lệ Liệp Nguyệt cũng không nghi ngờ gì, lập tức nhẹ gật đầu: "Ngươi có thể tùy ý làm."
Trong lòng Bùi Lăng mỉm cười tà ác, trên mặt lại nghiêm túc nói: "Sư tỷ, kính xin lập tức cởi áo..."
【 Nơi đây bỏ qua một ổ cứng T. 】
...
Sâu trong Trọng Minh tông.
Trong sơn cốc mây khói lượn lờ, một hồ nước trơn nhẵn như gương yên tĩnh như chết.
Hồ nước này mát lạnh, trong veo thấy đáy nhưng dù là ven hồ hay trong hồ, lại không có một ngọn cỏ, thoạt nhìn cực kỳ cổ quái.
Lúc này, mặt hồ bình tĩnh loáng thoáng chiếu rọi ra một tòa độc lâu xây trên núi nhỏ.
Trên đỉnh núi, bóng dáng xinh đẹp quyến rũ ngồi xếp bằng một mình, pháp lực quanh người lưu chuyển muôn hình vạn trạng, đang chuyên tâm tu luyện.
Một khối ngọc bội buộc trên váy sam của nàng đang không ngừng hiện lên ánh sáng nhạt.
Tư Hồng Khuynh Yến không quan tâm chuyện này, chờ sau khi tu luyện kết thúc sửa sang lại váy, lúc này mới tiện tay cầm lấy nó.
Bên trong lập tức truyền ra một giọng nam tử trong trầm thấp lộ ra uy nghi: "Phu nhân, bản tọa muốn biết một chút tình huống của Bùi Lăng mạch chủ Kiêm Tang."
Tư Hồng Khuynh Yến cười nhạt một tiếng, hiện tại người truyền âm cho nàng là gia chủ đương thời của Chẩm Thạch Tô thị, Tô Thiên Nhai.
Lệ thị che giấu Bùi Lăng quá tốt, Tô thị vẫn không nghe ngóng được tin tức gì có giá trị.
Vài ngày trước, chín môn phái lớn tập trung ở Vạn Hủy hải, nàng lại gặp qua Bùi Lăng, bởi vậy Tô thị đã tìm đến chỗ nàng.
"Đây là việc giữa Tô thị các ngươi và Lệ thị." Tư Hồng Khuynh Yến uể oải nói, "Vì sao bản cung phải tham gia trò vui này?"
Tô Thiên Nhai bình tĩnh nói: "Năm ngàn đồng nam đồng nữ thượng phẩm, còn có một vạn cân máu hung thú Thanh Yếu."
Nghe vậy, Tư Hồng Khuynh Yến khẽ gật đầu, giọng điệu cũng nghiêm túc: "Ngươi muốn biết việc gì của Bùi Lăng?"
"Tu vi và thực lực, còn có cơ duyên mà hắn đạt được." Tô Thiên Nhai nói.
Tư Hồng Khuynh Yến nói: "Kim Đan trung kỳ đỉnh phong, chẳng mấy chốc sẽ đột phá đến Kim Đan hậu kỳ."
"Không có gì bất ngờ xảy ra, bây giờ thực lực gần bằng lệnh lang."
"Đương nhiên, trong trận chiến sinh tử, lệnh lang vẫn sẽ thắng."
"Mặc dù Bùi Lăng có Lệ thị ủng hộ, nhưng cũng không phải là huyết mạch Lệ thị, chắc chắn át chủ bài trên người hắn kém xa đích tử ba nhà chúng ta."
"Về phần lần này hắn đạt được cơ duyên nào..."
"Ta không hỏi cho nên không biết."
Nghe đến đó, rõ ràng giọng nói trong Truyền m Phù hơi nghi ngờ hỏi: "Đoạn thời gian trước, kẻ này vẫn chỉ là Trúc Cơ hậu kỳ, hiện tại thật sự đã Kim Đan trung kỳ?"
Tư Hồng Khuynh Yến mỉm cười: "Nể mặt ngươi rất có thành ý, ta có thể cho một nhắc nhở nho nhỏ."
"Bùi Lăng tu luyện 【 Thiền Tức thuật 】 ."
"【 Thiền Tức thuật 】 Lệ thị?" Tô Thiên Nhai lập tức giật mình, "Thì ra là thế!"
Lại nói, "Kim Đan trung kỳ có thể gần bằng với Chấn Hòa, nói cách khác hắn kết là Kim Đan nhất phẩm?"
"Đương nhiên!" Tư Hồng Khuynh Yến mỉm cười trêu đùa.
Lúc ấy nàng lấy khí tức chấn nhiếp Bùi Lăng, nếu Bùi Lăng chỉ kết thành Kim Đan nhị phẩm, tất nhiên sẽ bị ép trực tiếp quỳ xuống!
Kim Đan tam phẩm, đối phương lập tức nằm rạp trên mặt đất, bò cũng không đứng dậy được.
Chân Đan tứ phẩm và tứ phẩm trở xuống sẽ bị khí tức của nàng nghiền chết ngay tại chỗ.
Lúc ấy đối phương có thể đứng yên, chỉ có thể là Kim Đan nhất phẩm mạnh nhất!
Trong Truyền m Phù im lặng một lúc, một lát sau mới nói: "Vậy đa tạ phu nhân."
Tư Hồng Khuynh Yến khẽ gật đầu, chợt nói: "Gần đây tu vi của bản cung có chỗ đột phá, cần dùng đến rất nhiều hài tử trong vòng ba tuổi hoàn hảo không chút tổn hại, không tàn tật không ngu si, để thành trì các nơi sinh dưỡng nhiều hơn, chuẩn bị chọn lựa."
Trong Truyền m Phù truyền tới một câu trả lời ngắn gọn: "Được."
Chợt ánh sáng nhạt trên ngọc bội bị dập tắt.
Triêu Na hành cung.
Thiền điện.
Váy áo rơi đầy đất.
Tiếng thở dốc dồn dập vang lên trong điện mờ tối, không khí nóng bỏng tràn ngập.
Trên rèm lụa như mây mù, hình bóng lay động đan xen, trên thảm len màu trắng, tóc dài đen nhánh rối tung như gấm, càng làm nổi bật da trắng mặt xinh.
Lệ Liệp Nguyệt khép hơi đôi mắt, chẳng biết từ lúc nào trên khuôn mặt trắng nõn đã hiện lên hai ráng hồng.
Môi anh đào hơi cong, ánh nước nhộn nhạo.
Vòng eo tinh tế thướt tha đang bị đôi cánh tay đè lên trên thảm len, như là con thuyền lênh đênh trên biển, chìm nổi tung bay thoải mái.
Cảm giác sung sướng cực hạn vọt tới như thuỷ triều.
Khiến người ta vô thức muốn đắm chìm trong đó, mãi say không tỉnh.
Nửa ngày sau, trong điện dần trở nên yên ắng.
Chẳng biết từ lúc nào, Lệ Liệp Nguyệt bị ép dựa vào tường điện hơi thở dốc, vừa nhớ lại trải nghiêm vừa nãy, trong lòng vừa ngạc nhiên: "Mệnh cách... Chú lực..."