Chương 984: Nhiệm vụ chân truyền (1)
Thế hệ này, trong hậu bối ba nhà, mạnh nhất Cửu A Lệ thị là Lệ Liệp Nguyệt; Tư Hồng Thị không có ai, nâng đỡ một vị Chu Diệu Ly lưu lạc bên ngoài. Hai người này đều tranh đoạt vị trí Thánh Nữ.
Sau khi Tô Chấn Hòa trở thành chân truyền đã không có đối thủ.
Có thể nói vị trí Thánh Tử là vật trong bàn tay.
Nhưng bây giờ một đệ tử xuất thân hàn vi, mới bái nhập Thánh tông mấy năm đã khiến trong lòng đối phương đại loạn như thế, vận dụng lực lượng trong tộc cầu xin đến trước mặt mình!
Hiện tại tu vi của Bùi Lăng kia còn chưa bằng với Tô Chấn Hòa, Tô Chấn Hòa đã sớm tới cầu xin đường đường là Tông Chủ ra tay, có thể thấy được lòng dạ đã mất, tiếp theo còn so cái gì?
Thấy Tông Chủ mãi không mở miệng, Tô Chấn Hòa lại mở miệng dò hỏi: "Tông Chủ, thật ra phu nhân từng gặp mặt Bùi Lăng, nếu lúc ấy nàng ra tay..."
"Ngu xuẩn!" Tông Chủ lập tức lạnh lùng quát lớn, "Việc gì cũng trông cậy vào người khác, Tô thị ta, Thánh tông ta vất vả bồi dưỡng ngươi, rốt cuộc đã bồi dưỡng ra thiên kiêu tuyệt thế chèn ép cùng thế hệ, hay công tử bột không đỡ nổi tường?!"
"Mạnh được yếu thua là đạo lý căn bản để lập tông của Thánh tông ta."
"Ngươi là đích tử Tô thị, thuở nhỏ được coi trọng bồi dưỡng, điểm xuất phát đã cao hơn vô số đồng môn."
"Cho dù như thế vẫn không địch lại Bùi Lăng kia, điều này chỉ có thể nói rõ ngươi quá phế vật, căn bản không phải thiên kiêu chân chính!"
"Thánh Tử lên ngôi cũng giống với Thánh Nữ chính vị, đều cần leo lên Vạn Tộc Huyết Thê trong sự chứng kiến của rất nhiều đồng đạo, mới có thể tiếp nhận truyền thừa đỉnh phong của Thánh tông ta."
"Hôm nay ngươi e ngại Bùi Lăng, ngày mai e ngại Trương Lăng, sau đó e ngại Lý Lăng... Lấy khí thế của Tô thị, tất nhiên đều có thể giải quyết cho ngươi."
"Nhưng Vạn Tộc Huyết Thê thì sao?"
"Người chứng kiến của Luân Hồi tháp, Thiên Sinh giáo và Vô Thủy sơn trang thì sao?"
"Tô thị cũng có thể để bọn họ ngậm miệng giả vờ mù?"
"Ngươi căn bản không thể lực cầm truyền thừa Thánh Tử, cưỡng ép tranh đoạt vị trí Thánh Tử, ngoại trừ mất mặt xấu hổ còn có ý nghĩa gì?"
Tô Chấn Hòa nghe vậy mồ hôi lạnh ứa ra, cũng không dám thở mạnh.
Cho đến khi Tông Chủ quát lớn xong, lúc này mới cẩn thận nói: "Khi còn sống gia mẫu để lại một con Tà Kỳ Cổ Vương trong của hồi môn."
"Từ lúc gia mẫu thành hôn lên, ngày đêm dùng máu tim của người sinh ra vào giờ âm tháng âm năm âm để nuôi nấng Cổ Vương, bây giờ dù là hung uy hay bổ dưỡng đều hơn xa ngày xưa."
"Gia phụ đã đồng ý hiến Cổ Vương này cho Tông Chủ thưởng thức."
Nghe vậy, vẻ mặt Tông Chủ vẫn bình thản, chỉ chậm rãi nói: "Ngoại vật mạnh hơn đều là hư vô. Xét đến cùng vẫn là thực lực bản thân quan trọng nhất."
"Nhanh chóng Ngưng Anh mới là chính đạo."
"Tốt, lui ra đi."
Tô Chấn Hòa cúi đầu nhận mệnh nhưng trong lòng đang khó xử, rốt cuộc Tông Chủ có đồng ý hay không?
Tà Kỳ Cổ Vương vô cùng trân quý, năm đó là vật áp đáy hòm trong của hồi môn của mẫu thân hắn ta. Thậm chí, nếu không phải mẫu thân hắn ta được nhà mẹ đẻ cưng chiều, căn bản không lấy được một con Cổ Vương như thế.
Nếu không phải vị trí Thánh Tử có liên quan trọng đại với mình, dù thế nào Tô Chấn Hòa cũng không nỡ lấy ra.
Chỉ có điều, Tông Chủ để hắn ta lui ra, hắn ta cũng không dám vặn hỏi...
Sau khi hắn ta thấp thỏm rời đi, Tông Chủ truyền âm để Giám Sát điện chủ đến đây một chuyến.
Chẳng mấy chốc, Giám Sát điện chủ mặc áo bào nền đen hoa văn vàng, mái tóc tím buộc ở sau đầu chậm rãi đi vào cung khuyết, đến thềm son hành lễ: "Tông Chủ!"
Tông Chủ khẽ gật đầu, đưa tay ra hiệu hắn ta miễn lễ, tiếp theo nói: "Tu vi của Bùi Lăng mạch chủ Kiêm Tang nội môn đã đến Kim Đan trung kỳ, nếu muốn tranh đoạt vị trí Thánh Tử, hiện tại nên xác nhận nhiệm vụ chân truyền."
"Đương nhiên, nếu Lệ thị không có quyết định kia cũng không sao."
Giám Sát điện chủ lập tức hiểu ý của Tông Chủ, lúc này nói: "Thuộc hạ sẽ nói rõ tình huống với Lệ thị."
Tông Chủ gật đầu, chợt nói: "Nếu Lệ thị muốn để Bùi Lăng nhận lấy nhiệm vụ chân truyền. Vậy để bọn họ chọn một trong ba cái này."
"Cái thứ nhất là một mình chém giết một chân truyền tông phái ngồi ngang vai ngang vế với Thánh tông."
"Thứ hai là tùy ý chọn lựa một chỗ trong bốn khu vực nguy hiểm, sống sót ba ngày."
"Thứ ba là Đát La Trạch xuất hiện một di tích cổ, để hắn tiến đến thăm dò rõ ràng."
"Ba nhiệm vụ này đều không thể dựa vào bất kỳ ngoại lực nào, nếu không coi như nhiệm vụ thất bại."
"Mười năm sau mới có tư cách làm nhiệm vụ xác nhận chân truyền lần thứ hai."
Giám Sát điện chủ nói: "Vâng, thuộc hạ hiểu rõ."
"Ta giao chuyện này cho ngươi đi làm." Tông Chủ nói, "Tốt, đi xuống đi."
Giám Sát điện chủ khom lưng cáo lui, giây lát trong điện chỉ còn một mình Tông Chủ.
Tông Chủ truyền âm gọi những lô đỉnh kia vào một lần nữa, nhìn rất nhiều nữ tử dị tộc trắng trẻo mềm mại như hoa quỳ gối dưới thềm son cẩn thận hầu hạ, trong lòng hơi mỉm cười: Dù Tô Chấn Hòa có vô dụng cũng là tôn tử Tô thị giống mình, huống chi Tà Kỳ Cổ Vương giá trị trân quý, ngay cả hắn cũng cần dùng đến.