Chương 986: Ngõ hẹp gặp nhau
“Thứ hai, tùy ý chọn lựa một chỗ trong bốn khu vực nguy hiểm, sống sót ba ngày. Thứ ba, là Đát La Trạch xuất hiện một di tích cổ, đến di tích cổ thăm dò."
Nghe vậy, Bùi Lăng chỉ hơi do dự đã nói: "Ta chọn cái thứ ba, thăm dò di tích cổ."
Trong ba nhiệm vụ này, nghĩ cũng biết chắc chắn đều không đơn giản.
Dù sao mục đích sắp xếp như vậy là để Bùi Lăng không thể thông qua.
Cái thứ nhất là chém giết chân truyền, với thực lực hiện tại của Bùi Lăng, dưới tình huống lấy ra hết át chủ bài, với cấp độ như Khang Thiếu Dận chắc không có vấn đề gì.
Nhưng nghĩ cũng biết, Tô Chấn Hòa đã cầu xin đến trước mặt Tông Chủ, chắc chắn không chỉ đến đây.
Trong năm phái chính đạo còn có lòng yêu quý phàm nhân không liên quan, sao có thể không để ý đệ tử tông môn của mình?
Càng không nói đến, chân truyền đệ tử có tư cách kế thừa truyền thừa chân chính của một tông!
Nếu Bùi Lăng lựa chọn nhiệm vụ này, chỉ sợ đến lúc đó thứ chờ đợi hắn là một vị tu sĩ cấp cao nào đó mai phục, đến lúc đó hắn còn không dùng được cả Hư Thiên giới chủng.
Nhiệm vụ này trông thì đơn giản, lại giấu giếm sát cơ, nguy hiểm quá lớn.
Còn đến khu vực nguy hiểm để mạo hiểm, không hề nghi ngờ gì, đây chắc chắn là cái nguy hiểm nhất trong ba nhiệm vụ.
Lần trước cơ duyên Thiên Ngoại đảo chỉ có liên quan đến U Tố mộ, căn bản không phải U Tố mộ đã khiến hắn dùng mất một mạng.
Về sau U Tố mộ thật sự hiện thế, ngay cả loại cấp bậc Thánh Nữ như Lệ sư tỷ cũng phải lập tức chạy trốn giữ mạng.
Nếu hắn thật sự đến khu vực nguy hiểm, chẳng phải chỉ có thể truyền vào "Tiểu Tự Tại Thiên" đi cẩu sao?
Chỉ có nhiệm vụ thăm dò di tích cổ này, mặc dù di tích cổ kia chắc chắn cũng không phải đất lành, so sánh ra lại ổn thỏa hơn nhiều.
Ít nhất trong tình huống bình thường, nguy hiểm trong di tích cổ cũng không đặc biệt nhìn chằm chằm Bùi Lăng.
Nếu thật sự không được, đủ loại át chủ bài trong tay hắn cũng có thể phát huy công dụng.
Thập Thất thúc Lệ thị nghe vậy khẽ gật đầu, nói: "Vậy ngươi đi xuống chuẩn bị trước, phải xuất phát trong vòng ba ngày."
Bùi Lăng nhìn về phía Lệ Liệp Nguyệt, thấy nàng gật đầu đồng ý, lúc này mới đứng dậy: "Vâng."
Đưa mắt nhìn Bùi Lăng rời đi, Lệ Liệp Nguyệt nhìn sang Thập Thất thúc: "Còn có chuyện gì?"
"Hiện tại thực lực chân chính của Bùi Lăng như thế nào?" Thập Thất thúc trầm giọng hỏi.
Lệ Liệp Nguyệt thản nhiên nói: "Với thực lực của Bùi sư đệ, tuyệt đối không có chuyện không qua được cả nhiệm vụ chân truyền."
Thập Thất thúc lắc đầu, nói: "Lần này Tông Chủ sắp xếp nhiệm vụ chân truyền, trong tộc không thấy có vấn đề gì."
"Nhưng luôn cảm thấy tình huống hơi không đúng."
"Hơn nữa nhiệm vụ chân truyền không cho phép dựa vào lực lượng bên ngoài."
"Cho nên hiện tại, thực lực của Bùi Lăng rất quan trọng."
Lệ Liệp Nguyệt hơi nhíu mày, chợt nói: "Bùi sư đệ có thể sống sót từ trong tay Kiều Từ Quang, hơn nữa hắn đã vượt qua Vạn Hồn Phệ Thần Cuồng Huyết Cảnh."
Nghe vậy, Thập Thất thúc khẽ giật mình, lại nhân tiện nói: "Vậy không thành vấn đề."
...
Lúc này, Bùi Lăng biết nhất định Lệ thị tiền bối có chuyện muốn nói riêng với Lệ sư tỷ, bởi vì không biết lúc nào bọn họ mới có thể nói xong, dứt khoát rời khỏi hành cung trước một bước, dự định về động phủ chuẩn bị một chút.
Nội môn, trên các ngọn núi, một cái kiệu bồng bềnh bay đi.
Trong kiệu, Bùi Lăng ngồi nghiêm chỉnh đang nghĩ những thứ cần có khi đi thăm dò di tích cổ, cùng những nơi cần phải chú ý.
Bỗng nhiên, tâm niệm hắn vừa động, bấm niệm pháp quyết ngừng kiệu.
Rèm châu rủ xuống ngay phía trước không gió từ từ cuốn lên, để lộ ra tu sĩ trẻ tuổi đạp không mà đứng cách đó không xa.
Khuôn mặt hắn ta tuấn lãng, quần áo đẹp đẽ, bên hông treo một miếng ngọc xinh đẹp khắc chữ "Tô" cổ xưa, lại là Tô Chấn Hòa.
Thấy đối phương ngăn cản đường đi của mình, Bùi Lăng nhướn mày, chưa mở miệng, Tô Chấn Hòa đã cười khẽ, nói: "Bùi sư đệ, từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ."
"Tô sư huynh, tìm ta có việc?" Bùi Lăng lạnh nhạt hỏi.
Từ lúc hắn còn chưa Trúc Cơ, Tô Chấn Hòa đã ra tay với hắn, là một trong những kẻ cầm đầu khiến Lộc Tuyền thành bị hủy diệt.
Lý do đối phương làm như thế, chỉ vì nghi ngờ Bùi Lăng có thể uy hiếp vị trí Thánh Tử mà hắn ta đã coi là vật trong túi quyết định ra tay trước chiếm lợi.
Hiện tại, Bùi Lăng thật sự muốn tranh đoạt vị trí Thánh Tử với Tô Chấn Hòa.
Có thể nói, giữa hai người bọn họ đã xung khắc như nước với lửa, căn bản không tồn tại khả năng biến chiến tranh thành tơ lụa.
Nếu là lúc trước, Bùi Lăng không đủ tu vi, có lẽ còn muốn tránh đối phương một chút.
Nhưng bây giờ, hắn đã là Kim Đan trung kỳ, chỉ thấp hơn đối phương một cảnh giới nhỏ.
Hơn nữa theo hắn hiểu rõ, lúc Tô Chấn Hòa Trúc Cơ đã xây thành Thiên Đạo Đạo Cơ song kiếp, cũng chỉ kết Kim Đan nhị phẩm, căn cơ kém hơn mình một bậc.
Bởi vậy, nếu giờ giao phong chính diện, Bùi Lăng tuyệt đối không sợ đối phương.
Tô Chấn Hòa quan sát tỉ mỉ Bùi Lăng trước mặt, thấy khí tức của hắn hùng hậu ngưng thực, thậm chí lúc này bị thần niệm của đối phương khóa chặt, lại khiến một chân truyền có danh tiếng lâu năm như hắn ta mơ hồ cảm thấy một loại nguy hiểm, không khỏi cảm thấy nặng nề.