Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Cẩu Đạo Bên Trong Người

Chương 989: Ba tộc chứng kiến (1)

Chương 989: Ba tộc chứng kiến (1)
Bùi Lăng nhẹ gật đầu, tâm niệm vừa động đã xuất hiện bên ngoài chính đường động phủ, nhanh chân đi vào đã thấy Thập Thất thúc Lệ thị râu tóc bạc trắng ngồi dưới đường, đang nhắm mắt dưỡng thần.
Hắn tiến lên hành lễ: "Tiền bối đợi lâu."
Thập Thất thúc Lệ thị mở mắt ra tùy ý nhìn hắn một cái, lập tức phát hiện lúc này tinh thần Bùi Lăng phấn chấn, khí cơ bừng bừng phấn chấn, khí tức lưu chuyển quanh người càng trơn mượt trôi chảy hơn ba ngày trước đó, không nhịn được khen ngợi: "Xem ra trong ba ngày ít ỏi này, tu vi của ngươi lại có tăng trưởng."
"Rất tốt!"
"Đây mới là thiên kiêu chân chính nên bồi dưỡng của Thánh tông ta!"
"Tiền bối nói quá lời." Bùi Lăng khiêm tốn nói, "Nếu không có Lệ thị che chở, đâu có vãn bối ngày hôm nay?"
Thập Thất thúc Lệ thị khẽ gật đầu, chợt nghiêm mặt nói: "Chân truyền đệ tử liên quan đến căn cơ Thánh tông. Tông Chủ cùng rất nhiều Thái thượng trưởng lão nhìn chằm chằm, Lệ thị ta cũng không thể tùy tiện nhúng tay."
"Cho nên đến lúc đó chỉ có thể dựa vào ngươi tự thăm dò tình huống cụ thể của di tích cổ Đát La Trạch."
"Nhưng ngươi chỉ cần chuyên tâm giải quyết nhiệm vụ, không cần lo lắng Tô thị âm thầm ra tay."
"Mặc dù Lệ thị ta không thể chủ động xen vào nhiệm vụ chân truyền, Tô thị bọn họ cũng có hạn chế."
"Nếu Tô thị không tuân thủ quy củ, vậy Lệ thị ta cũng có lý do mời trưởng bối ra mặt."
"Đến lúc đó dù Tông Chủ trách tội xuống, cũng không ảnh hưởng đến vị trí chân truyền này của ngươi."
Nghe đến đây, Bùi Lăng lập tức yên lòng, ý của Lệ thị rất rõ ràng, Tô thị không ra tay còn được! Một khi ra tay, Lệ thị cũng sẽ ra tay.
Hơn nữa biết đâu còn trực tiếp giúp hắn hoàn thành nhiệm vụ.
Đến lúc đó, Tô thị không chỉ không chiếm được bất kỳ chỗ tốt nào, ngay cả Tông Chủ cũng không thể làm gì.
Thế là, Bùi Lăng lập tức gật đầu: "Đệ tử hiểu rõ!"
Thập Thất thúc Lệ thị gật đầu nói: "Thời gian gần đến rồi, bây giờ đi Giám Sát điện nhận nhiệm vụ chân truyền."
Bùi Lăng đồng ý, theo hắn ta rời khỏi động phủ Thúy Lỗi sơn.
...
Cổ Uyên.
Một cột sương mù xông thẳng lên trời, ầm vang đứng thẳng.
Toàn thân hắn ta là sương mù đen ngưng tụ mà thành, âm trầm quỷ quyệt, hàm chứa sát khí, lúc bừng bừng khiến mặt trời chói chang trên đỉnh đầu cũng trở nên mông lung ảm đạm.
Bên cạnh vực sâu là một khu vực trống rỗng rộng lớn.
Cây khô hình dạng vặn vẹo như yêu quỷ, đứng sừng sững nơi gần nơi xa.
Rất nhiều con quạ mắt đỏ cánh xanh nghỉ lại đầu cành, yên lặng nhìn chăm chú tất cả sinh linh đi ngang qua.
Ánh mặt trời u ám chiếu xuống lại càng lành lạnh.
Trong rừng cây khô tĩnh mịch hoang vu như tận thế, có một tòa kiến trúc toàn thân đen nhánh nguy nga.
Trước tòa kiến trúc đó là một quảng trường gạch lát màu đen.
Đứng trên quảng trường ngẩng đầu nhìn lại, trên bậc thang dài treo cao tấm biển vàng, vết ba chữ "Giám Sát điện" bằng vân triện cổ xưa.
Bùi Lăng đi theo sau lưng Thập Thất thúc Lệ thị, trong chớp mắt bước vào bậc thềm trước điện lập tức cảm giác được, trong bảng hiệu cũng truyền đến một luồng dao động cường đại đảo qua toàn thân hắn giống lần trước.
Mặc dù tu vi đã cao hơn rất nhiều nhưng lúc này Bùi Lăng vẫn cảm thấy lông tóc lập tức dựng đứng, có cảm giác nguy cơ sẽ hoàn toàn bị nhìn thấu.
Cũng may, Thập Thất thúc Lệ thị nhanh chóng ra tay che chở, ngăn lại luồng lực lượng kia.
Hai người đi vào trong điện, lập tức được dẫn đến một căn phòng khách.
Trong phòng khách đã có một tu sĩ áo bào đen mắt tím, khí chất nho nhã chắp hai tay sau lưng, đang đứng trước cửa sổ quan sát Cổ Uyên ở ngoài cửa sổ.
Nghe được tiếng động lập tức xoay người lại, hắn ta mi dài mắt phượng, dáng người cao lớn thoạt nhìn hơi tao nhã vô hại, duy nhất hai tròng mắt màu tím có ánh sáng trong vắt, yêu dị quỷ quyệt, đó là Giám Sát điện chủ.
"Vô Định, đã lâu không gặp, từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ?" Giám Sát điện chủ khẽ gật đầu thăm hỏi, chợt nói chuyện với Thập Thất thúc Lệ thị, "Nghe nói gần đây Vô Mị đi Phệ Hồn quật? Đây là vì sao?"
Thập Thất thúc Lệ thị cũng chính là Lệ Vô Định chậm rãi đáp: "Làm phiền điện chủ nhớ thương, Thập Ngũ huynh tu luyện có chút cảm ngộ, hoàn cảnh đặc thù ở Phệ Hồn quật có trợ giúp cho hắn rèn luyện."
Hai người trò chuyện vài câu, Giám Sát điện chủ mới nhìn về phía Bùi Lăng, không che giấu sự khen ngợi: "Thi Đấu Ngoại Môn như mới diễn ra ngày hôm qua, không ngờ thời gian ngắn như vậy gặp lại lần nữa ngươi đã là Kim Đan trung kỳ."
"Tốc độ tu luyện nhanh như vậy, cũng cực kỳ hiếm thấy trong các đời hạng nhất Thi Đấu Ngoại Môn."
"Danh tiếng thiên kiêu, danh xứng với thực!"
Bùi Lăng nói: "Điện chủ quá khen, Thánh tông có rất nhiều thiên kiêu, đệ tử vẫn cần cố gắng."
Giám Sát điện chủ gật đầu nói: "Mặc dù ngoài Kim Đan kỳ đã coi như có chút thành tựu, nhưng lấy tư chất của ngươi cũng chỉ mới bắt đầu, thật sự không thể lười biếng như vậy."
Nói xong, tâm niệm hắn ta vừa động, lấy ra ba phần khế sách ra hiệu Bùi Lăng, "Chắc hẳn Vô Định đã nói với ngươi về ba nhiệm vụ này, muốn nhận cái nào thì ký khế sách."
Bùi Lăng lập tức nói: "Đệ tử muốn chọn nhiệm vụ thăm dò di tích cổ."

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất